Buổi cơm tối diễn ra bình thường nhưng là bình thường với mọi người thôi còn chắc chắn là trừ David ra vì kể từ lúc Ái Quyên được tặng hoa tới giờ David luôn trong tình trạng im lặng hoặc mất hồn chỉ đến khi mọi người gọi David mới để hồn nhập lại vào xác của mình mà thôi và lúc này cũng vậy.mẹ trần để ý từ lúc ăn cơm David luôn im lặng không hoạt ngôn như bữa cơm trưa nay hơn nữa David cũng không tập trung vào bữa ăn mà đang mải suy nghĩ gì đó thì phải.mẹ trần thậm chí phải gọi 2 lần cộng thêm một cái đẩy tay thật mạnh của Dương Nhất Phong ngồi bên cạnh David mới tỉnh lại.
- David những món ăn tối nay không hợp với cậu sao?hay cậu đau ốm ở đâu?ta thấy cậu cứ như người mất hồn từ tối tới giờ đấy.
Sau khi được mẹ trần đưa về mặt đất David có chút lúng túng nói.
- Dạ không ạ cơm tối hôm nay rất ngon gì trần chỉ là công việc của con có chút vấn đề thôi ạ.
Dương Nhất Phong ngồi bên cạnh David bật cười khi nghe David lấy lí do nói với mẹ trần ai ở đây chẳng biết anh chàng David đang ghen nổ đom đóm mắt vì Chu Ái Quyên được tên nào đó tặng hoa lúc chiều cơ chứ nhưng chưa để ai lên tiếng Tiểu Hà đã lên tiếng trước.
- Anh David có phải anh đang không vui vì chiều nay anh Phùng Văn tặng hoa cho chị Tiểu Quyên không?anh yên tâm lúc chiều em có bảo với anh Phùng Văn là chị Tiểu Quyên có bạn trai rồi chắc anh ấy sẽ không làm phiền chị Tiểu Quyên nữa đâu nên anh vui lên đi.
Đấy đã bảo ở cô nhi viện các em của Tiểu Di toàn con nít quỷ thôi mà lại cũng có thể vì từ nhỏ các cô bé,cậu bé ở đây đều bị thiếu thốn tình cảm và trải qua nhiều mất mát lớn nên sự trưởng thành và già rặn trong suy nghĩ cũng khác xa so với lứa tuổi của những cô bé,cậu bé này.
Lúc này David có chút giật mình anh chàng vội đặt bát cơm xuống chối bay chối biến.
- Không phải như em nghĩ đâu cô bé anh đang suy nghĩ về công việc của anh thôi thật mà.
Mẹ trần nhìn David và Ái Quyên một cái sau đó mỉm cười có vẻ bà đã hiểu vấn đề xảy ra của David hiện tại rồi,bên kia Ái Quyên có chút buồn khi David phủ nhận điều Tiểu Hà vừa nói xem ra đúng như David nói anh không có tình cảm với Ái Quyên thật.Dương Nhất Phong ngồi bên cạnh huých tay David nói nhỏ.
- Tôi nghĩ ngày mai cậu nên đi mua một bịch kẹo thật to để cảm ơn cô bé Tiểu Hà đi dù sao cô bé cũng đuổi tình địch giúp cậu rồi còn gì.
David nhíu mày nhìn Dương Nhất Phong sau đó lại tiếp tục ăn cơm của mình.sau bữa tối mọi người ngồi nói chuyện với nhau một lúc thì mẹ trần đưa gì Thẩm đi qua hàng xóm chơi làm quen với hàng xóm,Dương Nhất Phong rủ Gia Linh đi dạo trong khi Lãnh Tử Thiên đưa Tiểu Hi đi mua ít đồ,Vĩnh kỳ và Tiểu Nhiên cần trao đổi với nhau một chút về những trang phục thiết kế mới nên cả hai vào trong phòng riêng làm việc.Cố Minh Kiệt và Hoàng Lâm cũng phải giải quyết vài việc của công ty nên cũng đi vào phòng riêng,trong khi Tiểu Di,Ái Quyên và Nhược Giai bàn về vài mẫu thiết kế hôm nay Ái Quyên và Nhược Giai thiết kế cộng thêm cả thiết kế mới của chị Tang Du và Mạch Khê nữa.David thì nói muốn ngồi hóng gió một chút nên không khí ồn ào lúc nãy rất nhanh đã trở nên rất im lặng.
David nói là ngồi hóng gió nhưng thật ra là anh chàng đang ngồi suy nghĩ về một số chuyện thật nhưng không phải suy nghĩ về công việc mà là tình cảm.David cứ ngồi đó suy nghĩ vẩn vơ tới nỗi Tiểu Di đang ngồi bên cạnh từ lúc nào anh chàng cũng không biết mãi cho tới khi Tiểu Di lên tiếng David mới biết bên cạnh anh có người.cả hai ngồi im lặng một chút sau đó Tiểu Di là người phá vỡ sự im lặng của hai người họ.
- Anh David có phải anh đang đấu tranh không?em nghĩ anh đã đủ trưởng thành và chín chắn để biết chắc chắn cảm giác của anh với Tiểu Quyên em gái em là gì?và chính anh đang khó chịu về chuyện gì nhưng anh lại sợ khoảng cách tuổi tác giữa anh và Tiểu Quyên sẽ là rào cản giữa anh và con bé,anh sợ Tiểu Quyên chưa đủ chín chắn hoặc là anh chưa đủ tình cảm để tiến xa hơn trong mối quan hệ giữa anh và Tiểu Quyên?nên anh luôn phủ nhận cảm giác của anh dành cho con bé.nhưng khi thấy con bé được người đàn ông khác quan tâm anh lại khó chịu,không vui như hiện tại đúng không?.
David có hơi thảng thốt khi nghe Tiểu Di nói,cố gắng giữ bình tĩnh David nở một nụ cười nói với Tiểu Di.
- Đúng là Uông Tiểu Di một cô bé tinh tế và luôn rất hiểu lòng người,em luôn biết người mình tiếp xúc đang nghĩ gì nhưng Tiểu Di chính xác điều em đang cố gắng muốn nói với anh là gì thế?.
Tiểu Di có chút trầm ngâm sau đó cô nhìn David nói.
- Anh biết không David sau lưng một cô gái mạnh mẽ là bệnh phải tự mua thuốc,là ngã phải tự mình đứng dậy,là những ngày tan ca về muộn cũng một mình,áp lực công việc,xã hội phải tự mình vượt qua là tủi thân cũng không dám khóc vì cô gái ấy biết ngoài gia đình thì không có chỗ dựa nào vững chắc hơn bản thân mình cả và Tiểu Quyên của em đã từng là một cô gái mạnh mẽ như thế anh David ạ.trước khi Tiểu Quyên và em quen nhau con bé phải sống trong sự chà đạp của chính gia đình của mình,dẫu con bé có bố đấy nhưng người được gọi là bố ấy đã tiếp tay cho người khác hành hạ con bé đến nỗi những sự hành hạ ấy là nỗi ám ảnh của con bé một thời gian rất dài.Con bé cũng từng nói với em rằng “vì trước khi em gặp các chị em từng là một cô bé không may mắn để gặp được thật nhiều người yêu thương mình vậy nên em đã cầu nguyện rằng nếu một người đàn ông nào đó làm cho em yêu em sẽ yêu người đó thật trân thành và hết mình” chính vì vậy em,Tiểu Nhiên,Gia Linh và Tiểu Hi luôn mong rằng người đàn ông bên cạnh con bé sau này sẽ là một người đàn ông trưởng thành luôn yêu thương con bé hết lòng,vì tuổi thơ Tiểu Quyên không có được yêu thương của ba,mẹ lại mất quá sớm nên em chỉ mong người đàn ông con bé yêu sẽ cho con bé cả tình yêu của một người đàn ông lẫn sự bao dung của một người ba chứ không phải một người đàn ông luôn lo sợ mọi thứ và quá do dự trong mọi chuyện kể cả trong chuyện tình yêu dành cho con bé.
David nhìn Tiểu Di hơi sững lại một chút sau đó vẫn là vẻ cố tỏ ra bình tĩnh đó David hỏi Tiểu Di.
- Em đang ngầm cảnh cáo anh không được động vào em gái em sao Tiểu Di?.
Tiểu Di lắc đầu mỉm cười nói.
- Không phải anh David có lẽ vì em đã từng trải qua mối tình đầu không mấy vui vẻ nên em rất sợ em gái em cũng trải qua cảm giác giống em hồi trước,Tiểu Quyên là một người trưởng thành trong suy nghĩ nhưng con bé lại mà một đứa trẻ chưa từng trải trong tình yêu vậy nên David khi anh quyết định tiến tới hoặc xác định đi xa hơn với con bé em mong anh hãy suy nghĩ cho thật kĩ,với em con bé là một cô gái trưởng thành thậm chí nó còn vượt xa hơn độ tuổi của con bé hiện tại rất nhiều,con bé là một cô gái hiền lành và biết điều.nếu anh sợ khoảng cách giữa anh và con bé thì em nghĩ anh không phải lo về chuyện đó đâu anh David con bé già rặn hơn anh nghĩ đấy dù chưa trải qua mối tình nào nhưng quan niệm tình yêu của con bé rất chín chắn anh có thể yên tâm về điều đó.và em xin lỗi nếu những điều em vừa nói làm anh khó chịu hay không vui nhưng em nghĩ có lẽ anh hiểu em là chị của Tiểu Quyên nên em chỉ đang lo lắng cho đứa em gái chưa có cả mối tình đầu của mình mà thôi.
David trầm ngâm một chút sau đó nói.
- Anh biết sự lo lắng của em Tiểu Di nhưng em cũng biết là trong tình yêu chúng ta chẳng bao giờ biết trước được mọi chuyện sẽ như thế nào và kết thúc chuyện tình đó sẽ ra sao và anh nghĩ em hiểu điều đó mà phải không?.
Tiểu Di gật đầu sau đó nghiêm túc nhìn David nói.
- Anh David em chưa bao giờ cầu mong em gái em sẽ được rất nhiều người trên thế giới này chiều chuộng yêu thương mà em chỉ mong cả đời sau này của em gái em sẽ trở thành ngoại lệ của một người duy nhất đó người đàn ông mà con bé yêu và lấy làm chồng sau này vậy là đủ rồi.
Sau đó là sự im lặng của Tiểu Di và David mục đích cuộc nói chuyện này của Tiểu Di với David chỉ là tâm sự và có một chút cảnh cáo nhẹ dành cho David nếu người đàn ông này muốn tiến tới với em gái Tiểu Di.ngược lại David có thêm những lời khuyên nhưng xem ra dù có thêm lời khuyên từ Tiểu Di thì David vẫn rối bời trong mớ cản xúc vốn đang quá nhiều những nút thắt của chính mình.
Sáng hôm sau Tiểu Di và ba cô bạn của mình, Ái Quyên và Nhược Giai cùng nhau đi mua quà cho mọi người ở Bắc Kinh,trong khi những vị chủ tịch của chúng ta,David và Hoàng Lâm thì giúp mẹ trần sửa sang lại vài chỗ rột của cô nhi viện.vì đặc sản ở Diên Khánh có khá nhiều thứ nhưng cuối cùng các cô gái cũng chọn được kha khá đồ làm quà cho mọi người.
Mẹ Nhược Giai cũng tranh thủ dặn dò con gái nhiều điều,Nhược Giai cũng nhờ mẹ trần chăm sóc mẹ mình giúp có lẽ Nhược Giai sau vài ngày ngắn ngủi ở đây cô có thể yên tâm khi để mẹ mình sống ở đây với mẹ trần.
Riêng về phần Hoàng Lâm không hiểu anh chàng được mẹ thẩm nói riêng chuyện gì chỉ biết rằng sau cuộc nói chuyện ấy anh chàng cứ nhìn Nhược Giai cười suốt thỉnh thoảng anh chàng Hoàng Lâm còn cố tình quay sang làm mặt quỷ và có chút tự đắc với David nhìn anh chàng vui vẻ như vậy mọi người có thể đoán xem ra mẹ thẩm đã đồng ý nhận anh chàng làm con rể rồi cũng nên đấy.