Ăn xong, Dạ Thành Đông lái xe chở Hạ Tử Quyên quay về biệt thự trên xe anh nói với cô:“Quyên Quyên! Tối nay em hãy cùng anh đi đến dự tiệc của tập đoàn Quách thị nha.”
Hạ Tử Quyên gật đầu, Dạ Thành Đông tay lái xe tay kia nắm lấy tay cô:
“Được! Vậy tối nay anh qua đón em.”
Buối tối, Hạ Tử Quyên diện lên người một cái váy màu đỏ rượu ôm sát người cô phối cùng với đôi giày mà anh mới mua cho cô, tóc cô xõa xuống Dạ Thành Đông đến đón cô nhìn thấy cô như thế liền cau mày:
“ Quyên Quyên! Hay là bây giờ em nghỉ đi đi anh không muốn cho bọn đàn ông kia nhìn ngắm em.”
Cô đánh nhẹ vào vai anh, bật cười:“Anh nói cái gì vậy? Đi mau đi.”

Dạ Thành Đông che đầu cho cô bước vào xe rồi lái đi đến bữa tiệc, đến bữa tiệc hai người vừa bước vào đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người với vẻ ngoài tuyệt mỹ của mình.
Anh nhìn cô cười nhẹ rồi chỉ về một phía rồi nói:“Anh qua bên đó một chút em cứ ở đây ăn uống đi.”
Hạ Tử Quyên cười nhẹ gật đầu, cô đi đến chỗ để thức ăn đang gắp đồ ăn để vào trong dĩa thì có một cô gái mặc đồ hở hang mặt thì có lớp phấn bước đến gần cô:
“Cô là bạn gái của anh Thành Đông sao?”
Hạ Tử Quyên quay người lại nhìn cô gật đầu nói:“Đúng vậy! Tôi là bạn gái của anh ấy, có chuyện gì sao?”
Cô gái ấy nở nụ cười khinh bỉ vênh mặt nói với cô:
“Cô hãy rời xa anh ấy đi cô không xứng ở cạnh với anh ấy, cô muốn bao nhiêu tiền tôi cũng có thể cho cô hết.”
Hạ Tử Quyên khẽ nhướng mày nở một nụ cười trào phúng:

“Đúng là tôi thích tiền nhưng đó chỉ là lúc trước thôi bây giờ thì tôi không thích nữa.”
“Hứ! Lần đầu tiên tôi nghe nói có người không thích tiền đó.”
“Thì bây giờ cô nghe rồi đó.”
Cô gái kia khoanh tay trừng mắt với cô:“Cô có gì hơn tôi chứ? Giàu có không bằng tôi, địa vị, thân phận tất cả đều không bằng tôi chỉ được cái gương mặt.”
“Cái gì cô cũng thua cô ấy hết.” Dạ Thành Đông bước đến quàng tay qua eo cô đôi mắt lạnh lùng nhìn cô gái kia.
Dạ Thành Đông lạnh nhạt nói tiếp:“Cô tuổi gì mà dám đi so sánh với Quyên Quyên của tôi? Một ngón chân của cô ấy cũng cao quý hơn cô nhiều.”
Cha của cô gái kia đi đến cau mày, trừng mắt hỏi con gái mình:
“Con có biết là mình đã đắc tội với ai không hả?”
Cô gái kia vẫn tiếp tục mạnh miệng:“Cô ta là ai chứ?”
“Cô gái này chính là công chúa của nước L.E đó.”
Cô gái đó mặt tái xanh cứng họng lại, Hạ Tử Quyên mỉm cười quỷ dị, lời nói có phần đe dọa:
“Lần này tôi sẽ không tính toán chuyện này nhưng nếu có lần sao thì tôi sẽ không bảo đảm được chuyện gì đâu. Tôi là người không thích dư hơi, dư sức với những người không cùng đẳng cấp với mình.”