Dạ Thành Đông hành hạ Nghê Quân Dao được một lúc thì rời khỏi, Thành Siêu lái xe chở anh đến tập đoàn Thành Siêu nhìn anh qua kính chiếu hậu thấy anh ngồi như người mất hồn, Thành Siêu rất lo lắng tình trạng này của anh Thành Siêu cũng cảm thấy có lỗi với Hạ Tử Quyên lúc trước đã luôn hiểu lầm cô.
Dạ Tử Môn
Một đám người mặc vest đen đeo mắt kính râm có cả nam lẫn nữ lẻn vào Dạ Tử Môn, tránh được tất cả camera thuận lợi xâm nhập vào bên trong, đến căn phòng nhốt Nghê Quân Dao, họ đã không ngại ngần mà trực tiếp đánh nhau với Hạo Phú, Hạo Tư và Hạo Dương.
Một cô gái thân thủ nhanh nhẹn, những đòn đánh vào người Hạo Phú toàn là những đòn chí mạng khiến anh chỉ có thể né tránh chứ không thể đánh trả. Chỉ trong phút chốc, Hạo Phú, Hạo Dương, Hạo Tư đều đã bị thất thủ, ba người họ bị ba người khác trói lại rồi đưa Nghê Quân Dao đi khỏi Dạ Tử Môn một cách dễ dàng.
Nhanh chóng đưa Nghê Quân Dao đến nước L.E, ở Dạ Tử Môn Hạo Tư cau mày, nói với Hạo Phú:“Hạo Phú! Cậu hãy cố gắng lấy con dao trong túi áo của tôi rồi cắt dây cho tôi.”
Hạo Phú gật đầu, cố gắng lấy con dao trong người Hạo Tư, lấy được con dao anh lại tiếp tục cố gắng cắt đứt dây thừng đang trói chặt tay Hạo Tư. Một lúc sau, cả ba người đều cởi trói nhanh chóng gọi cho Dạ Thành Đông báo cho anh biết chuyện này.
Dạ thị, Dạ Thành Đông đang xử lý công việc thì điện thoại của anh reo lên, bên kia Hạo Tư giọng nói gấp gáp:“Lão đại! Có chuyện không hay rồi Nghê Quân Dao đã bị một đám người đem đi rồi.”
Dạ Thành Đông đứng bật dậy:“Cái gì? Ai đem đi?”
Hạo Tư lập tức trả lời:“Tôi không biết.”
Dạ Thành Đông nhanh chóng cùng Thành Siêu đi đến Dạ Tử Môn, bọn người Hạo Phú cúi gầm mặt, không dám nói gì chỉ đứng đó nghe anh mắng:
“Ba người các cậu từ lúc nào lại vô dụng đến như vậy hả? Tôi không thích tốn cơm cho những người vô dụng mau đi tìm cô ta về đây cho tôi.”
Hạo Tư, Hạo Phú cùng Hạo Dương đồng loạt cúi chào anh rồi nhanh chóng điều tra, đi tìm Nghê Quân Dao, Thành Siêu cũng giúp bọn họ dùng hết khả năng để điều tra xem ai là người đã bắt Nghê Quân Dao đi.
Nước L.E, hoàng cung
“Daisy! Mọi chuyện như thế nào rồi?” Hạ Tử Quyên chân vắt chéo ngồi trên tay cầm ly rượu vang đỏ lắc lư.
Cô gái tên Daisy lời nói đầy sự cung kính:“Bẩm công chúa! Nghê Quân Dao đã được đưa đến đây hiện tại thuộc hạ đang để cô ta ở ngục.”
Bạch Nhã Băng nhướng mày, nhếch môi mỉm cười:“Hành động nhanh thật mới đây đã đưa cô ta từ Dạ Tử Môn đến đây.”
Hạ Tử Quyên đặt ly rượu xuống bàn, đứng dậy lời nói chứa đựng sự lạnh lẽo đến đáng sợ:“Tốt lắm! Chúng ta đi đến đó thôi.”
Hạ Tử Quyên đi trước theo sau cô là Bạch Nhã Băng, Clara, Galvin, Nam Kình Thương và một số thuộc hạ thân cận khác.
Cô cùng mọi người đi đến ngục, cánh cửa của ngục tối được mở ra Nghê Quân Dao nheo mắt nhìn những bóng người đang đi đến, nhìn thấy người dẫn đầu Nghê Quân mặt tái xanh, run rẩy, miệng mấp máy nhưng lại không thể nói được.