Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu

Chương 152: Chương 152: Kẻ phản bội




Thông thường các dự án đề tài tham gia Cuộc thi kỹ thuật dược phẩm Quốc tế”, không thể là các dự án mới bắt đầu chuẩn bị, mà đều là các dự án đã nghiên cứu tương đối rồi để lấy đi tham gia thi đấu.

Rất nhiều đoàn đội và tổ chức tham gia đều sẽ lấy dự án tốt nhất của họ đem đi tham gia thi đấu.

Lần thi đấu này lấy Cổ Kỳ làm chủ đạo, họ chỉ cần bỏ ra chút sức lực, lấy dự án đã nghiên cứu hậu kỳ ra thi đấu thôi.

Chỉ là khiến Hạ An Nhiên kinh ngạc là, “ Khi nào thì chị nỡ thế, còn là cấp S! Chị bị người khác cướp à?” Có thể đạt được cấp S ở Viện nghiên cứu của bọn họ, thì trong mắt của các ông chủ đầu tư khác đều là miếng bánh ngọt, đều rất có thể kiếm tiền.

Bị Thu Khanh Khanh đem đi nhảy vào hố rồi, bình thường trong mắt chỉ có tiền dự án, rất keo kiệt.

Dự án cấp S trong mắt ông ấy chính là một con gà có thể đẻ ra tiền, làm sao có thể dễ dàng lấy ra tham gia cuộc thi?

Phải biết rằng, các dự án đề tài tham gia “ Cuộc thi kỹ thuật dược phẩm Quốc tế” đều phải công khai toàn diện.

Có chỗ tốt cũng có chỗ xấu.

Chỗ tốt chính là nếu như đoạt giải, sẽ có danh tiếng lớn, có thể giành được một dự án đầu tư lớn.

Nhưng cũng có một chỗ xấu là nếu như không đoạt giải, vậy thì đề tài bọn họ tham gia cuộc thi cũng tương đương với bị lộ ra ngoài rồi.

Một dự án bị lộ ra ngoài, trong mắt những người đầu tư, thực ra giá trị sẽ không được cao nữa.

Rất nhiều lúc đều sẽ bán rẻ, rất thảm.

Hơn nữa, dựa theo đức hạnh “đối xử đặc biệt” của Đại học Trung Quốc trong các cuộc thi kỹ thuật dược phẩm Quốc tế trước đây, thì không cần phải nghi ngờ, bọn họ chắc chắn chỉ là tham gia cho vui thôi.

Cũng chính là mất trắng một dự án.

Cổ Kỳ đối diện với nghi hoặc của Hạ An Nhiên, lắp bắp nói,...chị là cố gắng vì quang vinh của Viện nghiên cứu, không được à?”

Hạ An Nhiên cười ha ha, “ Chị nghĩ em tin không?”.

Cổ Kỳ lần nữa rơi vào trầm mặc.

Sau một lúc lâu mới mở miệng, “ chị là muốn giành lại 66 chút mặt mũi cho thầy, nếu như lấy đề tài bình thường để ứng phó… những người kia lại cười nhạo thầy.”

Hạ An Nhiên nhớ lại một tin đồn rất lâu trước đây.

Bởi vì cuộc thi hàng năm đều không công bằng, Thu Khanh Khánh đã đem một dự án đề tài cực kỳ hay ra, chính là để bên tổ chức cuộc thi có muốn nền xuống cũng không nên được.

Sau đó, bên tổ chức cuộc thi vì ép thế Thu Khanh Khanh xuống đã tìm giáo sự John của nước A, để đối phương lấy ra một để tài giống y hệt với ông ấy.

Mà giáo sư John cuối cùng chế thành công thuốc, có một chỉ số kiểm tra cao hơn một chút so với Thu Khanh Khanh.

Kể từ đó...

Thu Khanh Khanh lần đó sắp thành lại bại, bị áp chế triệt để.

Thậm chí người của cuộc thi đó còn nói, Thu Khanh Khánh nghiễn cứu dự án nhiều năm như vậy, cũng không bằng thành quả nghiên cứu vài tháng của giáo su John.

Còn nói rõ là nước A lợi hại.

Lúc đó một số người nổi tiếng trong nước còn tặng bốc vị giáo sư John của nước A một hồi, cho rằng nước A chính là số 1 thế giới.

Hạ An Nhiên nhíu này, “ Thu Khanh Khanh còn không địch lại được, chị còn đi lên võ đài?”

Cố Kỳ đột nhiên hừ một tiếng, “ Tên nước A đó chính là tên chó trộm cắp, hắn ta sao có thể giỏi bằng thầy được!” Hạ An Nhiên nghe lời Cổ Kỳ nói, nghi hoặc hỏi, “Sao thể, lẽ nào cuộc thi năm đó còn có ẩn tình gì sao?”

Cổ Kỳ: “ Trước đây thầy có một đệ tử rất vừa ý, lúc đó cũng tham gia phát triển nghiên cứu dự án đó, nhưng sau khi dự án kết thúc, thầy đã đuổi tên đệ tử đó... Bây giờ tên đó đang ở nước A, cũng chính là Phòng nghiễn cứu của tên chó trộm cặp đó, nghe nói lần này cổ ta cũng sẽ tham gia thi đấu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.