**********
Chương 237: Ngồi xem không quan tâm.
Lăng lão phu nhân đang cắm hoa.
Có điều, hứng thú của bà ta rõ ràng là không tốt lắm, bình cắm hoa này cũng không dễ coi, vẫn cần phải cắt tỉa lại.
Lặng lão phu nhân quét mắt nhìn Hạ An Nhiên một cái, Con cũng bận thật, buổi sáng xử lý chuyện của Đại phòng, buổi chiều lại chạy đến chỗ bà.”
Thái độ Hạ An Nhiên cung kính, “ Con cũng không muốn đến làm phiền bà, nhưng hiện nay có chuyện cần bà giúp đỡ con một tay….......
Lăng lão phu nhân giễu cợt một tiếng, “ Con còn cần 66 tìm đến bà giúp đỡ? Không phải con có Mặc Nhi rồi sao!”
Vẻ mặt Hạ An Nhiên ngoan ngoãn, Chuyện của Lặng trạch, có thể cố gắng hết sức không làm phiền đến anh ấy, thì sẽ không muốn làm phiền a.” Sau đó, nói thẳng vào chủ đề chính, “ Liên quan đến đội bảo vệ và phòng tài vụ, con hy vọng bà có thể bảo người bến dưới phối hợp. “Bà đây không phải là đã cho người phối hợp rồi sao?” Lăng lão phu nhân một bên vừa tập thái cực quyền, một bên vừa lưu loát cắt bỏ những cành lá nhín không thuận mắt, “ làm sao, đến cả đám người này cũng không quản lý được?”
Hạ An Nhiên: “ Lần đầu tiên con tiếp quản chuyện nảy, khó tránh khỏi có chút lạ lẫm........ Nếu như Lão phủ nhân giúp con nói vài câu trước mặt bọn họ, con tin là bon họ có lẽ sẽ nề mặt bà, hợp tác tốt với công việc sau này của con.” “Ài, bà tuổi tác đã lớn, bà nói chuyện, những người đó có nghe không? Ngược lại là con, Mặc Nhi coi trọng con như vậy, ta tin con nhất định có thể xử lý côn thỏa đám người đó, không cần đến lão bà vô dụng như ta giúp đỡ.
Hạ An Nhiên biết để Lăng lão phu nhân nói chuyện giúp cô cũng đâu có dễ?
Chỉ là...
Chuyện của Lý Nhân hôm nay xử lý rồi, Hạ An Nhiên cũng không cần thiết phải tiếp tục kiềm nén một số chuyện, lo lăng đánh rắn động cỏ nữa.
Ánh mắt Hạ An Nhiên sâu thẳm nhìn Lăng lão phu nhân, hỏi từng chữ, “ Chuyện Đại phu nhẫn hạ độc
Lăng Mặc, bà có biết không?”
Tay Lăng lão phu nhân đang cầm kéo, rõ ràng khựng lại trong giây lát, có điều một giây sau lại cắt bỏ đi một cành cây.
Hạ An Nhiên đứng ở một bên, chậm rãi mở miệng. “Đội bảo vệ đang nằm trong tay người, thật ra mỗi một phòng đều có người của bà, bà từ lâu đã biết rõ, có người từ lâu đã muốn hạ độc Lăng Mặc.”
Nhưng tại sao bà rõ ràng biết được còn không làm gì cả? là bởi vì lúc đó Lắng Mặc là người thực vật sao?”
Cho dù có người muốn hạ độc anh ấy, bà cũng lựa chọn ngồi xem không quan tâm! ‘Lăng Mặc chính là cháu trai của bà mà!”
Hơn nữa, về những chuyện Đại phu nhân đã làm, đoán chừng bà từ lâu đã biết được một ít?”
Tại sao Lăng Mặc nhất định để một người mới bước vào Lăng trạch là cháu tiếp quản việc nhà, Lăng lão phu nhận bà còn không hiểu rõ sao?” Bởi vì anh ấy không muốn, không có gì đảm bảo an toàn cho anh ấy
Từ lâu Hạ An Nhiên đã nghi ngờ, Lăng lão phu nhân có phải đã biết nội tình gì đó.
Nhưng Lăng lão phu nhân trong lúc Lăng Mặc là người thực vật, vẫn luôn bày ra tư thế lạnh nhạt “ ngồi xem không quan tâm”.
Cho dù cô có đến hỏi lão phu nhân, người đứng phía sau là ai, đoán chừng bà ấy cũng không nguyện ý tiết lộ ra.
Lăng lão phu nhân là người có trái tim cứng rắn.
Bà ấy nhìn Lăng trạch xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhưng từ trước đến nay đều không làm gì cả.
Vậy thì cô chỉ có thể tự mình nghĩ cách, đi bắt người đứng phía sau đó.
Trong lòng Hạ An Nhiên có chút lạnh giá, “ Nếu như bà còn có chút lương tâm, con hy vọng bà có thể để Lăng Mặc trải qua hai tháng cuối cùng thoải mái một chút... cái danh nữ chủ nhân Lăng trạch này, con có thể đội được bao lâu, bà có lẽ cũng đã biết!”
Sau khi bày tỏ thái độ của mình, Hạ An Nhiên liền im lặng nhìn Lăng lão phu nhân.
Ánh mắt Lặng lão phu nhân cuối cùng cũng di chuyển từ trên bình hoa nhìn đến trên người Hạ An Nhiên......