Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Thẩm Tổng Tài

Chương 90: Chương 90: Gặp nạn




Dục vọng trong người Trang Điềm Điềm và Tạ Tân càng lúc càng dâng cao, nó như thiêu rụi toàn bộ tâm can.

Tạ Tân đưa tay lên sửa lại cổ áo.

Cử chỉ đơn giản này của Tạ Tân, khi rơi vào mắt Trang Điềm Điềm lại trở nên vô cùng cuốn hút.

Trang Điềm Điềm nhìn Tạ Tân như sói đói đang rình mồi.

Nhìn đôi má Trang Điềm Điềm đang đỏ ửng, đôi mắt sâu thẳm như đại dương mênh mông sóng nước. Tạ Tân nhíu chặt mày!

‘Chết tiệt…người phụ nữ này như nữ thần gợi tình vậy’.

Anh cố gắng đè nén cơn dục vọng, đưa mắt nhìn về phía phòng tắm một lúc rồi lê lết tấm thân đang nhếch nhác vào phòng tắm.

Rầm!

Tạ Tân xả nước đầy bồn tắm rồi ngâm mình trong bồn tắm thật lâu, anh không biết là đã qua bao lâu…cơ thể anh vẫn còn rất rạo rực, anh biết bản thân mình đang rất cần phụ nữ để giải quyết vấn đề.

‘Tuyệt đối không được, người phụ nữ ngoài kia là của nhị thiếu gia…đừng nghĩ đến nữa!’

Trang Điềm Điềm cảm thấy mình rất bất lực, cô không thể chịu đựng nổi nữa…cứ tiếp tục như thế thì cô sẽ chết mất thôi.

Một lúc sau…

Có một bóng đen xuất hiện trước mặt Trang Điềm Điềm, cô ngước mặt lên nhìn người đang đứng trước mặt mình…cô không còn nhận ra là ai nhưng cô thấy người này có một thân hình cao lớn, toàn thân ướt sũng.

- Hãy giúp tôi!

Tạ Tân thở dài “loại thuốc chết tiệt này vô cùng mạnh, mình đã ngâm trong bồn nước cả giờ đồng hồ và đã uống hết vài lít nước, nhưng vẫn không tản nhiệt, như vậy Trang tiểu thư đã phải thống khổ lắm rồi!”

Miệng Trang Điềm Điềm cứ lí rí van xin được giúp, toàn thân cô không còn chút sức lực.

Tạ Tân ném bình xông tinh dầu vào sọt rác “thứ chết tiệt này càng ngửi thì xuân tình càng nặng”.

Nghe có tiếng bước chân dồn dập bên ngoài hành lang, Tạ Tân nhíu mày “Không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì rồi”.

Ầm…

Tạ Tân nhìn chằm chằm ra cửa…

Thấy người đến là Thẩm phu nhân, bên cạnh bà còn có rất nhiều thuộc hạ. Tạ Tân lạnh mặt “hoá ra là phu nhân!”

Thẩm phu nhân thoáng thất vọng “sao hai người họ lại như thế này, sao lại không xảy ra chuyện ấy nhỉ?”

‘Phu nhân thất vọng lắm có đúng không?’

Thẩm phu nhân nhìn Tạ Tân bằng nửa ánh nhìn “Không sao, một khi ta đây muốn ra tay thì không ai có thể thoát được!”

‘Phu nhân, người cần gì phải làm ra những việc thất đức như thế này?’

Thẩm phu nhân đưa mắt nhìn Trang Điềm Điềm đang ngồi bệt dưới sàn nhà, áo quần có chút xộc xệch, hai má ửng hồng thì cười lạnh rồi bước đến gần cô.

*Sao rồi? Trang tiểu thư đang cần đàn ông có đúng không?

Vừa nói, tay Thẩm phu nhân không ngừng vuốt ve lên khuôn mặt xinh đẹp của Trang Điềm Điềm.

Trang Điềm Điềm khẽ rên “ư…m…”

*Trang tiểu thư, để tôi giúp cô tìm đàn ông nhé! Tên Tạ Tân này quá vô dụng rồi…tôi còn đang nghi ngờ cậu ta chả phải đàn ông đấy.

- Giúp tôi!

*Yên tâm đi Trang tiểu thư, tôi sẽ giúp cô mà.

Tạ Tân lắc đầu “phu nhân, người làm như vậy thì có nghĩ đến cảm giác của nhị thiếu gia không?”

*Câm miệng!

‘Phu nhân!’

*Các người nhanh đến đây, đưa ả ta lên giường và cứ thỏa sức giày vò.

‘Phu nhân, Trang tiểu thư không phải là người dễ động vào đâu. Sau lưng cô ta là Trang gia, mẹ cô ta là Trang Diễm Hiền!’

*Đủ rồi, Trang gia thì sao? Trang Diễm Hiền thì thế nào? Các người tưởng tôi đây sợ họ Trang à?

Tạ Tân bất lực trước sự ngang ngược và cố chấp của Thẩm phu nhân.

*Đừng làm mất thời gian của tôi nữa.

Thẩm phu nhân liếc nhìn đám thuộc hạ “các người nhanh lên đi, đừng làm hỏng việc lớn của ta”.

Vài tên thuộc hạ tiến đến kéo Trang Điềm Điềm đứng lên và ném cô nằm dài ra giường. Nhìn thân hình gợi cảm của cô đang bị dục vọng đốt cháy, thân dưới của đám thuộc hạ nghe rục rịch.

‘Các người dừng lại đi…’

‘Phu nhân, người đừng để bọn họ làm ra điều đó…nếu không thì tình cảm giữa người và nhị thiếu gia sẽ trở nên tồi tệ hơn’.

Thẩm phu nhân lạnh mặt “đúng là gần đây, Cảnh Liên luôn né tránh bà!’

*Đã thế thì phải dọn cỏ cho tận gốc.

‘Phu nhân muốn làm gì?’

Tạ Tân lảo đảo rồi ngã xuống vì đôi chân anh mềm nhũn, loại thuốc kia không hề giảm đi chút nào. Vừa nãy anh ngâm nước lâu như vậy nhưng vẫn là phí công vô ích.

‘Chết tiệt…sao lại ngay lúc này chứ?’

Một tên thuộc hạ cầm lấy chiếc ghế gỗ và đập mạnh vào đầu Tạ Tân.

‘Á…’

Tạ Tân liền gục xuống, máu tuôn be bét. Chưa bao giờ anh thấy mình vô dụng như bây giờ “nhị thiếu gia, cậu đang ở đâu? Hãy đến cứu Trang tiểu thư, bọn họ muốn hủy hoại Trang tiểu thư!”

………………

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.