Một người đàn ông mặc đồ đen, trên đầu đội chiếc nón lưỡi trai, sau khi đi vào quán cà phê thì ngồi xuống trước mặt Chu Miểu Miểu.
Anh ta cố tình hạ thấp giọng của mình: “Cô mở ra xem xem, đây có phải chiếc cốc mà cô cần không, có một số chuyện cô bắt buộc phải hành động nhanh lên, bên phía ông chủ không đợi được lâu đâu.”
Cho dù nghiên cứu của họ đang trong quá trình thử nghiệm thì cũng cần phải lấy được số liệu hiện tại, suy cho cùng thì nhân viên nghiên cứu bên phía ông chủ đã sắp xếp ổn thõa toàn bộ rồi, nhưng cũng đang chờ cô có thể lấy được số liệu này.”
Sau khi Chu Miểu Miểu nghe vậy, sắc mặt cũng không tốt lắm.
Bây giờ Chu Miểu Miểu cũng đang nghĩ cách để có thể lấy được những số liệu đó trong thời gian sớm nhất, nhưng bây giờ đừng nói đến số liệu gì đó, ngay cả tài liệu cũng chưa tìm được.
Hơn nữa, đêm đó khi cô ta đến căn biệt thự tráng lệ, cô ta không ngờ rằng Tô Thanh Anh lại ở đây, cô ta chỉ sợ rằng Tô Thanh Anh cũng đến đây vì nghiên cứu này.
Sau khi đến nơi, cô ta không hề lo lắng mà rời đi, thay vào đó, cô ta tìm một chỗ núp vào, có lẽ là đợi Tô Thanh Anh rời đi thì sẽ tiếp tục hành động, nhưng sau đó cô ta không ngờ rằng, muộn như vậy rồi mà Nguyễn Hạo Thần vẫn còn đến đây!
Hơn nữa, lúc đó đại sảnh lầu một của căn biệt thự tráng lệ vẫn sáng đèn, cô ta thật sự khâm phục người phụ nữ Tô Thanh Anh này lại còn dám mở đèn trắng trợn như vậy.
Nhưng điều khiến cô ta buồn bực chính là sau khi Nguyễn Hạo Thần bước vào bên trong lại không hề có bất kỳ âm thanh gì nữa, vì vậy cô ta dám khẳng định rằng hai người họ chắc chắn đang nói chuyện trong đó.
Hơn nữa, không phải hai người này đã quen biết nhau từ trước rồi sao?
Sau đó Nguyễn Hạo Thần còn đưa Tô Thanh Anh về, cô ta vô cùng tò mò, rốt cuộc mối quan hệ giữa hai người bọn họ là thế nào!
Nhưng trực giác nói với cô ta rằng, mối quan hệ giữa hai người họ chắc chắn không đơn giản!
“Cô đang nghĩ cái gì vậy? Những lời tôi vừa mới nói, cô có nghe thấy không?”
Giọng nói của người đàn ông đó càng lúc càng trầm, không còn chút cảm xúc và độ ấm nào.
Chu Miểu Miểu vội vàng định thần lại: “Tôi nghe thấy những lời anh nói rồi, vừa rồi tôi chỉ nghĩ đến một số chuyện mà thôi.
Chuyện này tôi cũng muốn đẩy nhanh tốc độ hơn, nhưng vừa rồi tôi đã nhận được một thông tin, trong máy tính của Nguyễn Hạo Thần ngoài trừ một số tài liệu bình thường ra, còn có một số tài liệu được mã hóa, nhưng anh ta không có cách nào mở được những tài liệu được mã hóa đó.
Hẳn là Nguyễn Hạo Thần đã tăng cường phòng thủ, vì vậy mới không có cách nào mở được.
Nếu như anh rảnh, anh có thời gian thì buổi tối có thể đi đến căn biệt thự tráng lệ đó xem xem, Nguyễn Hạo Thần đã thành lập viện nghiên cứu ở sân sau, còn những vấn đề khác, tôi cũng không rõ như thế nào.”
Sau khi Chu Miểu Miểu nói xong, cô ta liếc nhìn đồng hồ.
Bây giờ cô ta còn phải đi mua một số đồ ăn, sau đó vội quay trở về tập đoàn công ty, thời gian kéo dài càng lâu thì thân phận của cô ta càng sớm bị bại lộ.
Cô ta cầm lấy chiếc cốc rồi rời đi, sau khi đi được vài bước, Chu Miểu Miểu dừng lại: “Tình cảnh hiện giờ của cô cũng không phải rất tốt, trợ lý bên cạnh Nguyễn Hạo Thần từ đầu đến đuôi luôn luôn nghi ngờ tôi.”
Áp lực của tôi cũng đủ lớn rồi, tôi cũng đang cố gắng hết sức để hoàn thành nhiệm vụ này, nếu như anh thật sự cảm thấy Nguyễn Hạo Thần dễ đối phó, vậy anh cứ thử xem!”
Dứt lời, cô ta không hề quay đầu lại, lập tức rời đi.
Sau khi cô ta mua xong một số đồ ăn và quay lại tập đoàn công ty thì cũng mất một tiếng rưỡi đồng hồ rồi, nhưng may mắn là Nguyễn Hạo Thần và Triều Dã vẫn chưa quay về.
“Đây là đồ ăn mà các anh cần, các anh ăn trước đi, tôi lấy chăn bông đến văn phòng của tổng giám đốc trước đã.”
“Được, nhanh chóng quay lại nha!”
Chu Miểu Miểu gật đầu với một nụ cười, trong ánh mắt cô ta lộ ra một tia sáng trong veo, mọi người đều cho rằng cô ta không hề có mưu kế gì.
Cầm lấy chiếc cốc đã bóc bao bì ra rồi, cô ta vội vã đi đến văn phòng tổng giám đốc, nhưng cô ta không biết rằng ngay khi cô ta bước vào, Nguyễn Hạo Thần và Triệu Dã cũng vừa từ thang máy bước ra.
Chu Miểu Miểu vừa đặt máy đọc trộm vào trong túi của mình thì tay nắm cửa đột nhiên được vặn ra.
Cô ta giật mình, theo bản năng cô ta giấu chiếc cốc sau lưng, Nguyễn Hạo Thần và Triệu Dã bước vào, nhìn thấy cô ta ở đây thì tỏ vẻ rất ngạc nhiên.
Một người thư ký như cô ta làm gì trong văn phòng tổng giám đốc khi không có ai ở đây?
Nguyễn Hạo Thần lập tức cau mày lại, ánh mắt vô cùng sắc bén, lạnh lùng hỏi: “Cô làm gì ở đây?”
Chu Miểu Miểu căng thẳng đến mức nói không nên lời, vô thức nuốt nước bọt.
Ánh mắt của Triều Dã càng không mấy lương thiện, cậu ta nói Chu Miểu Miểu này chắc chắn có vấn đề, không ngờ rằng lại bại lộ sớm như vậy.
Đi về phía cô ta, nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng khác thường, ngay cả hơi thở quanh người cũng giảm bớt đi vài độ.
“Rốt cuộc cô giấu thứ gì sau lưng, còn không mau đưa ra đây!”
Chu Miểu Miểu run rẩy lấy chiếc cốc ra, đôi mắt đỏ hoe, cơ thể cô ta không khỏi run lên, ngay cả cái tay cầm cốc cũng run lẩy bẩy.
Khi nhìn thấy chiếc cốc này, Triều Dã càng cau mày chặt hơn, đây không phải là cốc nước của đại ca sao? Cô ta cầm nó làm gì?
Nguyễn Hạo Thần đi tới, ánh mắt cũng rất sắc bén, nhìn thấy chiếc cốc trên tay cô ta, phát hiện đây là một chiếc cốc mới!
Vậy chiếc cốc trước đó của anh đã đi đâu rồi?
Chu Miểu Miểu cúi đầu, lắp bắp giải thích: “Cách đây không lâu, tôi đến để đưa tài liệu, kết quả là không cẩn thận đã làm vỡ chiếc cốc của tổng giám đốc, tôi, sau đó tôi đã hỏi các đồng nghiệp, chiếc cốc cùng kiểu như này phải mua ở đâu, sau đó thì tôi đã đi mua nó về!”
Cô ta đã sợ sệt đến mức nghẹn lời.
Nguyễn Hạo Thần quay người lại và liếc nhìn trên bàn, quả thực là có chút dấu vết, trong thùng rác bên cạnh vẫn còn có khăn giấy ướt.
Lúc anh rời đi, trong cốc vẫn còn có nước, nếu như cô ta không cẩn thận chạm vào, đương nhiên nước bên trong sẽ đổ ra ngoài, vì vậy cần phải dùng giấy lau.
Dấu vết trên đất càng rõ ràng hơn, cô ta đã rời đi khi vẫn chưa lau khô hoàn toàn, hơn nữa, tay cô ta còn có dấu vết bị thương, chứng tỏ cô ta quả thực đã lỡ tay làm đổ chiếc cốc, sau đó chiếc cốc lăn xuống đất và vỡ nát!
Sau đó cô ta nghĩ mọi cách để đi mua một chiếc cốc mới và quay trở về, khoảng cách từ đây đến cửa hàng thương hiệu ở quảng trường Thiên Dương phải mất nửa tiếng, tức là đi đi lại lại cũng phải mất một tiếng đồng hồ.
“Được rồi, cô ra ngoài trước đi, lần sau chú ý một chút.”
“Cảm ơn tổng giám đốc!” Sau khi Chu Miểu Miểu nói lời cảm ơn thì vội vàng đi ra ngoài.
Triều Dã không thể hiểu được, trên người cô ta rõ ràng có rất nhiều nghi ngờ, nhưng tại sao đại ca lại không truy cứu cô ta dù chỉ một chút?
Hơn nữa, đây cũng không phải là phong cách của đại ca!
Sau khi Chu Miểu Miểu rời đi, cả người mới thở phào nhẹ nhõm, dưới áp suất thấp của hai người đàn ông đó, cô ta có thể thoát ra ngoài cũng thật đúng là sống lâu đấy.!May mà cô ta đã hành động kịp thời, nếu không thì mọi thứ sẽ thật sự tồi tệ!
“Đại ca, tại sao anh lại dễ dàng buông tha cho cô ta như vậy? Ngay từ đầu em đã cảm thấy Chu Miểu Miểu này có gì đó không ổn, có hai lần em nhìn thấy cô ta ôm tài liệu đứng ngoài cửa, cũng không biết rốt cuộc cô ta muốn làm gì.”
Triều Dã nói với vẻ khó hiểu.