Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 173: Chương 173: Thắng kiện




‘Nếu tôi không đền nổi số tiền này thì đành phải ngồi tù. Còn về bao nhiêu năm vất vả, hoàn toàn phải xem tâm trạng của bốn tập đoàn của họ.

Lúc này, trong lòng của các blogger đã ra toà cùng mấy tên thuỷ quân* vô cùng lo sợ. Họ không ngờ mình sẽ phải vào tù vì những lời nói trên mạng.

*Người dùng mạng được trả tiền để comment khen hoặc chê một người nào đó trên mạng xã hội.

Vì chuyện này, trên mạng có một số kẻ mắng chửi hay đám anh hùng bàn phím cũng trở nên yên tĩnh hơn nhiều, không ít bình luận đã bắt đầu cãi nhau.

Hiện tại, vì bình luận chuyện này khiến lòng người hoang mang. Nhà nước cho phép cá nhân tự do ngôn luận nhưng không có nghĩa anh thích làm gì thì làm, tung tin đồn thất thiệt hơn nữa còn lan truyền chúng.

Những người này cũng không có cách nào bồi thường nhiều tiền như vậy, đành phải ngồi tù vài năm.

Nhưng e là không chỉ vài năm thôi đâu, dẫu sao đội ngũ luật sư của các công ty này cũng không phải dạng tầm thường. Nếu không thì đã uổng công họ được gọi là đội ngũ luật sư chuyên nghiệp.

Vụ kiện này được livestream trên mạng, người xem online nghiêm túc lên tới một triệu lượt, có thể nói là độ ‘hot’ vô cùng cao.

Không ít người đang hân hoan việc nên trừng phạt những người tung tin đồn thất thiệt này, còn có những kẻ được gọi là thuỷ quân kia. Họ tưởng rằng mắng chửi người khác là không vi phạm ư?

Vậy hãy để bạn cảm nhận một chút về con số của khoản tiền đền bù, có thể bạn cần phải kiếm cả đời mới trả nổi đấy.

Không có tiền trả đúng không?

Thế thì để bạn trài nghiệm chế độ trong nhà tù một chút. Nền giáo dục trong đó, bảo đảm khiến các bạn sẽ hối hận ngay.

Mấy người Tô Thanh Anh cũng đang xem livestream, trước giờ cô chưa từng xem livestream mấy chuyện này. Nhưng nếu cô không xem khoảnh khắc kích động lòng người như vậy thì cũng quá đáng tiếc.

Tô Cảnh Nhạc cũng đang theo dõi, cậu bé không đồng tình với những việc làm này, chỉ cảm thấy đám người này đáng đời.

Trên mạng có rất nhiều thứ hư cấu quả thật không sai, nhưng không có nghĩa luật pháp của Hoa Hạ bọn họ chỉ để cho có. Chúng đều là sự tồn tại chân thật, đám người kia đừng hòng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Không biết tam quan của mấy người không hiểu chuyện ra sao nữa? Họ lại thấy những kẻ này đáng thương, còn cho rằng đó là chén cơm của người ta. Người ta chỉ phát biểu suy nghĩ của mình, chẳng lẽ tự đào sâu nội tình bên trong cũng có lỗi hả?

Không hề nghi ngờ, những người nói ra câu này đều bị cư dân mạng chỉ trích ngược lại.

“Mẹ, con cảm thấy những người này rất đáng tội, đây đúng là công việc của họ, nhưng tung tin đồn thất thiệt như vậy là họ sai. Đừng nói họ vô tội, chỉ cần là con người thì không ai vô tội hết.”

Tô Thanh Anh cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi nghe cậu bé có thể đưa ra nhận xét như vậy, con trai cô cũng rất hiểu chuyện.

Mà cô rất tán thành với câu nói đó, ‘chỉ cần là con người thì không ai vô tội hết’.

“Chuyện này có thể lắng xuống, vậy tiếp theo sẽ gió êm sóng lặng. Hơn nữa, dòng sản phẩm chăm sóc da của tập đoàn Nguyễn Thị cũng trở nên nổi tiếng. Vốn dĩ sản phẩm này đã có tiếng tăm, bây giờ càng nổi đình nổi đám.”

Tôn Tử Phàm sờ mũi mình, không nhịn được lên tiếng.

Nhưng Tô Thanh Anh lại lắc đầu: “Anh sai rồi. Sau chuyện lần này, không chỉ tập đoàn Nguyễn Thị thu được lợi ích, còn có Tập đoàn DN của chúng ta. Điều này sẽ khiến tập đoàn chúng ta ổn định hơn.

Suy cho cùng vẫn phải cảm ơn đám người này làm mưa làm gió. Nếu không, Tập đoàn DN cũng không có cơ hội lộ mặt nhiều như vậy. Bây giờ cổ phiếu của Tập đoàn DN đang tăng giá khủng khiếp. Cho nên, anh chỉ thấy người có lợi là Tập đoàn Nguyễn Thị thì hoàn toàn sai rồi.”

Tôn Tử Phàm không khỏi quay đầu liếc nhìn cô, bây giờ cô đã trở thành một nữ tinh anh chốn công sở. Đôi khi, anh ta phải nhìn cô bằng con mắt khác bởi thái độ và sự lão luyện này.

“Cho nên em mới nói trong chuyện này, người hưởng lợi chính là hai tập đoàn lớn của tụi em. Còn đám người kia chẳng qua chỉ là bia đỡ đạn đúng không?”

Tô Thanh Anh gật đầu, quả thật đám blogger và thuỷ quân kia chỉ là bia đỡ đạn mà thôi. Với tình hình bây giờ, Lâm Tiêu chắc chắn không thể nào cứu họ được. Cộng thêm đoàn luật sư của bốn nhà, cho dù là thiên vương lão tử cũng không thắng nổi.

Bây giờ kết quả bản án đã được đưa ra, một số ít người trong đó có thể bị kết án hai mươi năm tù, ít thì cũng bị phạt mười năm tù.

Vì hành vi của họ gây ra tổn thất cực lớn cho hai tập đoàn lớn. Nếu họ có thể bồi thường, chuyện sẽ không nghiêm trọng đến mức này, cùng lắm một hai năm là đủ.

Nhưng họ không cách nào bồi thường nổi, cũng không có nhiều tiền để bồi thường, vậy họ đành phải ngồi tù để trả nợ.

Hơn nữa, toàn bộ tài sản của họ sẽ bị vét sạch, có thể đền chút nào hay chút đó. Nhưng đừng nghĩ tới chuyện có thể trả hết số tiền lớn như vậy, đây hoàn toàn là chuyện không thể xảy ra.

Đám người này chỉ có thể ngồi tù thôi.

Tôn Tử Phàm thấy thái độ và biểu hiện của cô thì đã biết. Có lẽ cô đã biết được kẻ chủ mưu đứng sau là ai, là kẻ nào đứng sau thúc đẩy chuyện này.

“Thanh Anh, có phải ngay từ đầu em đã biết chuyện này do ai gây ra rồi đúng không?”

“Đương nhiên em biết do ai gây ra, nếu không sao nó lại được giải quyết nhanh chóng như vậy? Trừ Lâm Tiêu là kẻ địch lớn nhất của em ra thì còn ai vào đây nữa?

Lần này, cách làm của cô ta đủ tàn nhẫn, bất chấp tất cả lôi hết mọi người vào cuộc, bao gồm cả lợi ích của Tập đoàn Nguyễn Thị.

Em vốn tưởng rằng có lẽ cô ta sẽ e dè Tập đoàn Nguyễn Thị. Nhưng bây giờ cô ta lại không màng hết thảy, lòng ganh ghét của một người phụ nữ thật sự quá đáng sợ.”

“Mẹ, những người phụ nữ thật sự quá đáng sợ, lòng ganh tỵ nổi dậy là hủy diệt cả đất trời.”

Tô Cảnh Nhạc không nhịn được lắc đầu cảm thán.

“Vì vậy, sau này con cưới vợ, nhất định phải cảnh giác cao độ, không thể lấy một người phụ nữ hay ghen. Nếu không, cuộc sống của con cũng không dễ thở đâu. Nếu con ra ngoài chơi, cô ta có thể nghi ngờ con ra ngoài làm chuyện gì đó.

Cho nên con nhất định phải cảnh giác cao độ, cố gắng tìm một người vợ dịu dàng, rộng lượng và hiền lành. Đây là yêu cầu tối thiểu đối với con dâu tương lai của mẹ!”

Tô Cảnh Nhạc không khỏi cạn lời, bây giờ cậu bé mới bốn tuổi đấy? Cho dù sau này có kết hôn, cũng phải chờ tới hơn hai mươi năm sau. Giờ nói ra những lời như mình cưới vợ này kia cũng quá sớm rồi đấy.

Hơn nữa, cậu cũng không vội, mẹ gấp cái gì chứ?

Sau này, thị trường trong tương lai lớn như thế, còn sợ cậu bé không cưới được vợ ư?

Không cưới được vợ thì không cưới, ở bên cạnh mẹ suốt đời hình như cũng chẳng có gì là không thể.

“Mẹ, mẹ đừng nói gì mà yêu cầu tối thiểu đối với con dâu tương lai của mình. Con quyết định rồi, con muốn cưới một người giống như mẹ, vừa xinh đẹp như hoa, lại có thể kiếm tiền nuôi gia đình. Cái gọi là lên được phòng khách xuống được nhà bếp, tóm lại là một người đẹp mười phân vẹn mười.”

Tô Thanh Anh sờ chiếc đầu nhỏ của cậu bé, nếu tìm một người như cô, cần phải trải qua biết bao nhiêu chuyện mới có thể trưởng thành như vậy?

Nếu sau này thật sự có người giống cô, vậy chắc phải trải qua rất nhiều chuyện, mài mòn tất cả sự sắc bén của cô gái đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.