Hai người được bố mẹ sắp xếp lại căn phòng cũ của anh hay ở lại khi về biệt thự chính, khi vào phòng Triệu An Ninh chuẩn bị đi tắm nhưng bị anh kéo lại, một mực đòi tắm cùng cô, Triệu An Ninh không muốn chiều theo ý anh nhưng sự nịnh nọt của anh vẫn phải kiến cô đồng ý, nhưng cô vẫn có điều kiện dành cho anh là không được làm gì cả ngoài tắm.
Hai người cùng ngâm mình trong bồn tắm tận hưởng hương vị tình yêu, Hoắc Liên Hàn cũng rất giữ lời hứa chỉ muốn cùng tắm với cô, anh giúp cô mặc váy ngủ đã được chuẩn bị để trong tủ. Khi nằm trên giường anh vẫn dính lấy vợ mình không buông.
“Giường rộng mà sao anh cứ dính với em vậy?”
“Không ở gần vợ không ngủ được, mùi của vợ rất thơm rất dễ ngủ!”
Triệu An Ninh cũng bó tay với người chồng này của cô, lúc trước anh cũng ngủ một mình không sao từ khi có cô ở bên anh lại không tài nào ngủ một mình được.
Sáng sớm, Triệu An Ninh đã dậy từ rất sớm xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho mọi người, người làm trong biệt thự đã ngăn cô lại sợ ông bà chủ trách nhưng Triệu An Ninh vẫn làm.
Bữa sáng cô chuẩn bị theo từng khẩu vị của mỗi người, cô cũng không chắc mọi người có thích những món cô làm không nhưng Triệu An Ninh vẫn rất vui vẻ mà chuẩn bị bữa sáng.
Hoắc Liên Hàn đang ngủ đưa tay muốn ôm vợ nhưng rờ mãi không thấy lúc mở mắt cô đã dậy từ lâu.
Anh xuống nhà đã vội đi tìm vợ mình, tìm từ ngoài vào trong nhưng vẫn không thấy còn bị chị gái mình chọc.
“Mới sáng sớm đã đi tìm vợ, sợ mất vợ đến vậy sao?”
“Tấy nhiên là sợ mất rồi, vợ phải giữ không giống như ai kia chỉ biết đến công việc!”
“Mày bớt khịa chị mày lại!”
“Hai đứa còn đứng ngơ ra đó làm gì? Mau lại ăn sáng đi, hôm nay đích thân Ninh Ninh xuống bếp nấu bữa sáng cho cả nhà đấy!”
Bà Hoắc tiến lại kéo tay hai con của mình laik bàn ăn.
Cả nhà nhìn một bàn ăn thịnh soạn rất ngạc nhiên, ông bà Hoắc luôn miệng khen con trai có phúc lấy được người vợ đảm đang, Triệu An Ninh lần đầu tiên xuống bếp nấu bữa sáng lại được mọi người khen như vậy.
“Không biết con nấu có hợp khẩu vị mọi người không?”
“Rất hợp, rất vừa ăn!”
“Em dâu những món này đều thường nấu cho chồng em ăn sao?”
“Không đâu chị, trước kia em có nấu cho anh ấy ăn nhưng lại chê em nấu ăn dở nên từ đó em cũng không muốn nấu cho anh ấy ăn, đây là em làm cho mọi người!”
Hoắc Yến Anh cười nhìn sang em trai mình mới vừa nãy còn khoe vợ giờ vợ lại quay lưng.
“Nó chê vậy sau này không cần nấu cho nó ăn!” Bà Hoắc lên tiếng.
“Con đâu có chê vợ con nấu không ngon, chỉ là con muốn để bụng ăn thứ khác thôi nên con mới chê!”
“Vậy là đã ăn được thứ khác chưa? Mùi vị thế nào?” Hoắc Yến Anh chọc.
“Đã ăn được rồi, rất ngon!” Anh nói còn đưa ánh mắt nhìn cô.
Triệu An Ninh đang uống nước thì bị sặc bởi câu nói của anh. Rõ ràng trước đó anh nói không ngon nên cô mới nói vậy còn, chuyện mà anh nói để ăn thứ đó thì cô không ngờ đến.
Trong bữa ăn chỉ vì cây nói đó mà làm cho bữa ăn nhiều câu hỏi liên quan đến món ăn đó, tất cả đều kiến cô đỏ mặt muốn tìm chỗ chui xuống vậy.
Dùng bữa sáng xong cô cùng anh về lại biệt thự, trên xe Triệu An Ninh không nói chuyện với anh hay nhìn anh. Hoắc Liên Hàn biết cô vợ giận mình vì chuyện khi nãy nên đã nói xin lỗi nhưng lại cũng nói ké đó cũng có lỗi của cô.
“Anh xin lỗi mà vợ, với lại chuyện đó cũng có một phần lỗi là do em không phải em là người nổi trước sao?”
Triệu An Ninh muốn nói lại nhưng lại thôi, cô không quan tâm đến lời nói của anh. Đến cửa biệt thự cô bước xuống xe trước không chờ tài xế mở cửa, cô còn đóng cửa thật mạnh.
“Giận thật rồi! Lần này lớn chuyện rồi!”
Hoắc Liên Hàn vội xuống xe muốn đi cùng cô nhưng Triệu An Ninh cố đi nhanh không muốn chờ anh, Triệu An Ninh lên phòng thay một bộ váy màu tím rồi xuống nhà, Hoắc Liên Hàn luôn đi phía sau cô muốn cô chú ý nhưng anh vẫn không nhận được sự chú ý của cô.
“Quản gia Ngô, trưa nay với tối chắc cháu không về nhà dùng bữa được nên bảo nhà bếp không cần nấu phần cháu!”
“Vâng thiếu phu nhân!”
“Em đi đâu mà không thể về dùng bữa!”
“Trưa nay chị anh mời em đến tiệm thời trang của chị ấy tiện thể đi dùng bữa trưa luôn!”
“Vậy còn buổi tối?”
“Đi gặp một người bạn cũ!”
Triệu An Ninh lên xe không nói gì thêm, Hoắc Liên Hàn rất quan tâm đến việc cô đi gặp bạn cũ vì trước giờ cô chưa bao giờ nói là mình có bạn, anh cũng muốn biết người bạn đó là nữ hay nam.
Cả một buổi anh không thể nào tập trung vào công việc được, anh còn gọi cho chị mình xem cô có đúng là đang ở cùng Hoắc Yến Anh không.
“Chị, vợ em có ở chỗ chị không?”
“Không có!”
“Không có ở chỗ chị vậy cô ấy đi đâu?” Anh có chút lo lắng.
“Chị mới nói vậy mà mày đã tin rồi sao? Vợ mày đang ở cùng chị ở cửa hàng, đang thay đồ!”
“Vậy lúc nào cô ấy rời khỏi cửa hàng chị nhớ báo cho em!”
Hoắc Yến Anh không biết em trai mình muốn làm gì nhưng cũng đồng ý.
Hoắc Liên Hàn biết cô đang ở cùng chị mình thì mới có thể nhẹ lòng mà chú tâm công việc, nhưng chỉ chú tâm một lúc lại suy nghĩ đến người bạn mà cô gặp còn gặp vào buổi tối.