Một tuần sau là ngày hôn lễ của cô và anh, hôn lễ lần này Hoắc Liên Hàn tổ chức rất lớn có cả cánh nhà báo lớn nhỏ đều có mặt.
“Chỗ này mang ít hoa tươi đến đây, để chỗ này và chỗ này!”
“Nhanh cái chân lên, trang trí từ hôm qua rồi sao vẫn còn thiếu vậy nè?”
Bên ngoài nháo nhác trang trí lại bục lễ đường, bên trong thì nháo nhào trang điểm cho cô dâu.
“Chỗ này chưa được, dặm ít phấn mắt vào...!”
“Mau mau đem một ít gim tóc nhỏ lại đây!”
Thợ làm tóc makcup chạy đôn chạy đáo để trang điểm cho Ninh Ninh trở nên lộng lẫy.
Tiếng đẩy cửa, bước vào là Tô Diễm và Trác Ân Ly, hai người bước đến nhìn cô:
“Hôm nay em rất xinh!” Tô Diễm nhìn cô mặc váy cưới tấm tắc khen
“Cảm ơn chị!”
“Thiếu phu nhân đến giờ rồi!” Thư ký Lâm chạy vào trong vẻ mặt gấp gáp
Cô gật đầu nhìn mình một lần nữa trong gương rồi mới yên tâm. Trác Ân Ly và Tô Diễm giúp cô ra bên ngoài với bộ váy cưới nặng nề.
Thật hạnh phúc!
Thời gian cũng quá trôi nhanh, từ hai người lạ trở thành vợ chồng bây giờ lại cùng nhau bước vào lễ đường.
Triệu An Ninh cũng chưa từng nghĩ mình sẽ có một đám cưới như vậy, chưa từng nghĩ mình sẽ mặc một chiếc váy cưới lộng lẫy như vậy.
Chiếc váy cưới của cô được chính tay Hoắc Yến Anh thiết kế và may nhanh nhất có thể trị giá lên đến cả ngàn tỉ đồng, được đính 870 kim cương xen lẫn với nhiều đá quý Swarovski đến từ nước Áo, chính giữa còn được đính một viên kim cương hình quả lên 50 cara cắt Pear. Chiếc váy cưới thiết kế ôm phía trên và phồng phía dưới tạo độ sang trọng và cho thấy những vòng quyến rũ của cô. Chiếc vương miện đợi trên đầu cũng được đính các viên kim cương lớn nhỏ khác nhau.
Bó hoa cưới của cô cũng không kém phần đắt đỏ, được tụ tập bởi những loài hoa đắt đỏ Hoa hồng Juliet hay còn gọi là hoa hồng triệu đô cùng với hoa Hoa Tulip thế kỷ 17 và nhiều loại hoa khác nhau.
Trên người của cô cả ngàn tỉ cũng đã toát lên sự nhiều tiền và sự ga lăng của Hoắc Liên Hàn đối với vợ. Triệu An Ninh cũng đã khuyên anh không nên tổ chức quá lớn nhưng anh không nghe vẫn tổ chức to nhất có thể.
Ninh Ninh cứ hể nói đến chuyện tiền nong lại sợ vì cái đám cưới này mà khiến anh phải phá sản nhưng anh bảo cô không phải lo bởi với anh cô mới là quan trọng những thứ này đều không đáng bao nhiêu tiền.
Cũng không đáng là bao nhưng nói ra sợ cô ngất mất!
Triệu An Ninh khoác tay Bạch Huyền Y bước vào lễ đường, do cô cũng không còn người thân nên phải nhờ một người anh thân thiết tiễn cô về nhà chồng vậy.
Cô vừa bước vào lễ đường đã thu hút mọi ánh nhìn từ quan khách, các báo chí thi nhau chụp ảnh, Hoắc Liên Hàn đứng từ xa nhìn cô vẻ mặt hạnh phúc ánh mắt bị hút hồn bởi nhan sắc của cô.
Cô bước về phía anh gương mặt không giấu nổi hạnh phúc, anh tiến đến đón lấy tay cô từ Bạch Huyền Y, hai người tiến vào lễ đường ổn định một lát cha xứ bắt đầu buổi lễ.
Cha xứ bắt đầu cao giọng đọc lời tuyên thệ:
“Hoắc Liên Hàn, con có đồng ý nhận Triệu An Ninh làm vợ của con, đời này kiếp này chung thủy một mình cô ấy, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc khoẻ mạnh, che chở và bảo vệ cho cô ấy con có đồng ý không?”
“Con đồng ý!” Anh nhìn cô trả lời
“Vậy còn con Triệu An Ninh, con có đồng ý nhận Hoắc Liên Hàn làm chồng của con, đời này kiếp này chung thủy một mình anh ấy, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc khoẻ mạnh, che chở và bảo vệ cho anh ấy con có đồng ý không?”
“Con đồng ý!”
“ Hai con có thể trao nhẫn!”
Hoắc Liên Hàn lấy chiếc nhẫn kim cương trong hộp ra, là chiếc nhẫn duy nhất được anh đặt riêng cho cô giá cả cũng không kém, anh nhẹ nhàng đeo vào cho cô.
Triệu An Ninh hạnh phúc, cô cầm chiếc nhẫn bên cạnh đeo vào cho anh. Khoé mắt của cô đã đọng nước mắt, cô vội lấy tay lau đi.
“Thiên chúa chứng dám bây giờ hai con đã là vợ chồng!”
Khoảnh khắc vỡ oà, cô ôm lấy anh cả thế giới của cô bây giờ chỉ có anh.
“Ninh Ninh, anh yêu em!”
“Em cũng yêu anh!” Lần này cô không kìm được nước mắt mà bật khóc.
Hoắc Liên Hàn cuối người đặt một nụ hôn nhẹ nhàng không dồn dập lên trên môi cô. Nụ hôn nhẹ nhàng mang hơi ấm tình yêu làm cô đắm chìm mãi.
Hoắc Liên Phong và Hoắc Tuệ Nhi hai đứa trẻ cũng được lên chung vui cùng bố mẹ mình trong ngày vui.
Quan khách phía dưới đều đứng dậy vỗ tay chúng mừng. Cuối cùng hai người cũng trở thành một gia đình, một tình yêu trên cả vĩnh cữu.
Hai đứa trẻ được bố mẹ bông trên tay không biết đang xảy ra chuyện gì nhưng vẫn khua tay cười.
“Mọi người cũng lên đây chụp ảnh chung luôn đi!” Triệu An Ninh lên tiếng.
Mọi người đều lên đứng thành hàng chụp chung với cô dâu chú rể một bức ảnh. Ông bà Hoắc hạnh phúc ôm lấy cô mà khóc, hai người khóc hạnh phúc.
“Bố mẹ khóc như trẻ con vậy, đến hai đứa cháu còn không khóc mà ông bà đã khóc rồi!” Hoắc Liên Hàn chọc bóp mẹ
Bầu không khí của buổi lễ rất vui tiếng nhạc cũng được bật lên.
Hai người cùng nhau cầm ly rượu trên tay vòng tay nhau uống rượu giao bôi, thề sẽ bên nhau chọn đời, bầu bạn với nhau cho đến xuống suối vàng cũng không rời.
Sau khi hai người uống rượu giao bôi sẽ đến phần rất quan trọng không thể thiếu đó chính là bắt hoa cưới. Triệu An Ninh đứng lên bục quay lưng về phía những người nữ muốn bắt hoa cưới, cô tung hoa cưới lên. Hoa cưới của cô cứ vậy rớt vào lòng của Trác Ân Ly khi đang ngồi nhìn mọi người, Trác Ân Ly nhìn bó hoa trên tay không ngờ mình nó lại rớt vào lòng mình được.
Bó hoa này có bị quỷ nhập không vậy? Chỉ ngồi không mà cũng có hoa cưới sao?
Trác Ân Ly nhìn bó hoa rồi lại đưa anh mắt nhìn sang Lâm Chí Nhất.
“Thư ký Lâm, người ta bắt được hoa của vợ tôi rồi kìa mau chuẩn bị làm đám cưới cho người ta mái ấm đi kìa!” Hoắc Liên Hàn đứng bên
“Tôi còn chưa có ý định mà!” Lâm Chí Nhất muốn tuổi thân cũng không được, cậu nhìn Trác Ân Ly ba phần bắt lực bảy phần cưng chiều.
_________
Hoắc Liên Hàn và cô sau khi đã tiếp đãi mọi người song liền lên xe hoa hai người cùng nhau đi hưởng tuần trăng mật.
Hưởng tuần trăng mật tại một khu đảo dành cho các cặp đôi, nên khách sản nơi hai người ở đâu đâu cũng có cơm.
Hai người chỉ dành cho nhau ba ngày để hưởng thụ tuần trăng mật thôi, bởi ở nhà còn hai bảo bối đang chờ họ nữa.
Anh tắm xong đang ngồi trên giường xem lại ảnh mà người thợ chụp ảnh đã gửi cho anh, anh đang chăm chú xem thì cánh cửa phòng tắm mở ra, anh ngước nhìn cảm giác trong mũi có thứ gì đó đang chảy ra.
Ninh Ninh ăn mặc quyến rũ từng bước đi đến phía anh, làm cho Hoắc Liên Hàn không ngừng nuốt nước bọt.
Làn da trắng mịn không tùy vết, từng giọt nước từ tóc rơi xuống người của cô cũng làm cho anh mê mẩn.
Nhìn thôi cũng thấy ngon!
Thấy cô bước đến anh vội để laptop sang một bên, Triệu An Ninh cúi người.
“Lão công....hôm nay anh ăn thịt thỏ chứ!”
Cô chỉ hỏi vậy thôi chứ biết trong đầu anh bây giờ tồn tại những thứ gì rồi!
/ THE END /