Cô Vợ Câm Và Tổng Tài Sủng Vợ

Chương 28: Chương 28: Là con lặt được!




Đúng vậy vợ của anh là người xinh đẹp nhất, người mà trong mắt anh chỉ có một là người phụ nữ duy nhất có thể làm anh lay động ngay từ đêm đầu tiên, không ai có quyền chê người con gái anh chọn.

Việc Hoắc Liên Hàn đã kết hôn rất nhanh đã được đang đầy trên khắp các trang mạng, là người tìm kiếm nhiều nhất chỉ trong vài giờ được đăng, mọi cô gái hay các thiên kiêm tiểu thư khi biết anh đã lấy vợ nửa tin nửa ngờ nhưng bắt buộc họ phải tin vì đây là bài đăng của chị anh Hoắc Yến Anh, trong lòng các thiếu nữ lúc giờ rất đau nhưng cũng cảm thấy vui vì người mình thần tượng cuối cùng cũng lập gia đình.

Bố mẹ anh đang đi du lịch ở nước ngoài đọc được bài báo nói về con trai mình đã có vợ thì lập tức bay về nước trong ngày.

Bây giờ mọi người trong nước đang xì xào xem một người lạnh lùng như anh sẽ phải động lòng với ai, họ đoán hết cô tiểu thư đến một diễn viên người mẫu xinh đẹp khác nhưng không biết người anh yêu lại là cô gái câm, ở trước công ty và ở nhà đều có các phóng viên bao vây chụp ảnh.

Triệu An Ninh mấy ngày nay đều không dám ra ngoài, mỗi lần đứng trong nhà nhìn ra đường thấy rất nhiều phóng viên đang bao vây cô lại không dám ra.

Bố mẹ anh vừa về nước đã lập tức háo hức mà đi về nhà anh, Hoắc Liên Hàn đang ở công ty thì nhận được điện thoại của chị gái bảo bố mẹ đã về liền gọi đến, anh liền đi về nhà nhanh nhất có thể. Phóng viên vừa thấy sao anh chạy về lập tức chạy lại để phỏng vấn nhưng bị bảo vệ ngăn lại.

Hoắc Liên Hàn vừa đặt chân vào phòng khách chính thì đã bị mẹ anh mắng.

“Cái thằng nghịch tử này, sao có con dâu rồi mà không báo cho mẹ hả?”

Hai ông bà họ Hoắc ngồi bên cạnh con dâu không ngừng hỏi thăm.

“Bố mẹ về nước sau không báo cho con biết”

“Báo cho mày biết rồi mày không con dâu tao đi sao?”

“Bố con đâu có giấu!”

“Mày không giấu sao, vậy đã ký kết hôn gần một năm rồi mà không báo cho bố mẹ biết? cũng may có chị gái mày nói và trên báo nói không thì chúng ta cũng không biết!”

“Bố mẹ đừng trách anh ấy là do con chưa muốn công khai!”

Triệu An Ninh lên tiếng bảo vệ anh.

Thấy con dâu lên tiếng hai ông bà liền vui vẻ lại còn không quan tâm đến đứa con nghiệt súc của mình.

“Con dâu chúng ta thật xinh!”

“Con trai, con kiếm được cứ con dâu này ở đâu thế, rất phù hợp với gia đình họ Hoắc chúng ta!”

“Là con lặt được!”

Triệu An Ninh cứ thế nhìn anh, đúng là anh đã lặt được cô trong một gia đình không có sự yêu thương, mỉm cười.

“Mày sao có thể lặt được, tưởng mẹ mày tin sao? Một đứa con dâu dễ thương như thế này mà bảo là lặt được không sợ con bé giận sao?”

“Mẹ đúng thật là anh ấy lặt được con!”

“Con dâu, bố mẹ con là ai? Có thể mời bọn họ đến ăn cơm cùng chúng ta được không?”

“Con không có bố mẹ, cũng không có gia đình!”

Cô đã không còn có gia đình từ khi cô kết hôn và cắt đứt tình bố con hay gia đình họ Triệu kia rồi, bây giờ cô chỉ là một đứa trẻ mồ côi.

“Vậy con là trẻ mồ côi rồi!”

Ánh mắt cô buồn bã gật đầu, trong lòng đang liên tưởng đến việc bố mẹ anh biết thân phận của mình mà không cho cô đến với anh, Triệu An Ninh đang lo lắng thì bà Hoắc lên tiếng phá tan những dòng suy nghĩ đó của cô.

“Làm một đứa trẻ mồ côi sao có thể xinh đẹp và hiểu chuyện đến như vậy? Còn am hiểu về mọi thứ như thế này rất phù hợp làm con dâu nhà họ Hoắc!”

Triệu An Ninh cười, mắt nhìn bố mẹ chồng của mình vừa quen biết lại yêu thương mình thì rất vui. Bất giác cô ôm người mẹ chồng trước mặt, nước mắt không kìm được mà khóc.

“Con thật có phúc khi có một người mẹ chồng như mẹ!”

Hôm đó năm người gia đình ăn cơm, Hoắc Yến Anh cũng đến dùng bữa. Bầu không khí cả một gia đình trò chuyện vui vẻ không giống như cãi nhau trong bữa cơm của gia đình cô và các gia đình tài phiệt khác.

Bố mẹ anh vì đã có rất vui mừng con gái và con trai ruột cũng không quan tâm mà chỉ quan tâm đến đứa con dâu này, lúc ra về còn không quên tặng cho con dâu của mình vài thẻ tín dụng VIP không giới hạn để mua sắm.

“Bố con không cần tiền nên bố cứ giữ lại!”

“Không được, định con phải nhận!”

“Nhưng con không dùng đến tiền nhiều nên bố mẹ cất mà sử dụng cho việc già!”

Hai ông bà họ Hoắc nhìn đứa con dâu hiếu thảo của mình mà cười.

“Tiền an dưỡng tuổi già của bố mẹ đã có chồng con và chị gái lo rồi, hai đứa nó chắc sẽ nuôi được cho bố mẹ mà có khi còn nuôi được vài trăm ông bà già nữa đó!”

Ông Hoắc tiếp tục để tiền vào tay của Triệu An Ninh.

“Con nhận cho hai chúng ta vui.”

“!Nếu con không tiêu thì cái thể để dành đến khi sinh con rồi cho thằng bé!”

Bà Hoắc đang rất mong chờ cháu để bế nên đã cố nhắc đến chuyện sinh con.

“Mẹ!”

“Thôi được rồi, bố mẹ về nhà con, nếu thằng bé bắt nạt con thì cứ nói mẹ sẽ cho nó biết tay!”

“Vâng!”

“Thôi chị mày cũng về đây em trai, nhớ chăm sóc tốt cho em mày, chị thấy con bé xanh xao quá.”

Hoắc Yến Anh dặn dò em trai rồi cùng ra về với bố mẹ.

Phóng viên vẫn chưa bỏ cuộc vẫn còn rất nhiều phóng viên, vẫn tiếp tục đứng trước cửa biệt thự để săn tin tức này, rất may họ cũng đã biết một chút ít về Hoắc phu nhân này.

“Thưa phu nhân, con dâu bà có phải là một người nổi tiếng xuất thân từ gia đình giàu có phải không?”

“Không phải, con bé là một trẻ mồ côi!”

“Bà vẫn không để ý đến xuất thân của con dâu bà sao?”

“Không, chỉ miễn là con trai tôi yêu con bé là được, hai đứa nó sống hạnh phúc là được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.