Triệu An Ninh cúi đầu chui ra ngoài, vừa chui ra ngoài cô đã vội chỉnh lại váy áo khi nãy bị anh làm lộn xộn, cô đang định đi tránh để luồn tay vào trong áo cài lại khúc áo ngực bị anh tháo ra khi nãy thì có một cánh tay đã luồn vào phía sau cô nhẹ nhàng giúp cô cài lại khúc áo, Hoắc Liên Hàn còn giúp cô chỉnh lại váy áo một cách cẩn thẩn nhưng trên khuôn mặt lại hiện ra vẻ mặt không bằng lòng, chỉnh xong anh liền ngước mắt nhìn cô.
“Được rồi, chúng ta cùng xuống gặp cô ta!” Anh vuốt mái tóc mượt của cô rồi nói.
Triệu An Ninh vội lắc đầu không muốn đi lặp em gái mình Triệu Thanh Kỳ, cô cũng biết giờ mà xuống đó cùng anh chắc chắn anh sẽ bị mọi người bàn tán khi họ biết cô là đại tiểu thư nhà họ Triệu mà không phải là em họ của anh như anh đã nói từ trước, nên cô vội vàng lấy quyển sổ tay ra lời từ chối và cô lấy lý do là phải xem lại tập tài liệu một lần nữa.
Hoắc Liên Hàn nhìn thấy câu trả lời của cô liền nhíu mày, mặc dù hai người đã kết hôn nhưng là kết hôn có điều kiện, anh giúp cô có thể lấy lại mọi thứ của mẹ mình và giúp cô trả thù còn về cô thì giúp anh thoả mãn dục vọng nhưng đó chỉ là những lời nói ở bên ngoài miệng và trên giấy của Hoắc Liên Hàn, còn bên trong lòng anh đã thích cô từ đêm mà anh say và vào lộn phòng, từ đêm đó anh đã ghi nhớ thật kĩ khuôn mặt của cô và trong lòng đã muốn cô làm vợ mình và chỉ còn cách đó mới khiến cho cô phải lấy anh, Hoắc Liên Hàn cũng không muốn cô biết sự thật là anh đã lừa dối cô.
Hoắc Liên Hàn cười rồi hôn vào trán cô một cái rồi xoay người rời đi. Bên ngoài, ở phòng dành để tiếp khách Triệu Thanh Kỳ đã làm loạn lên đòi gặp anh cho bằng được, Hoắc Liên Hàn đi từ xa đã nghe thấy tiếng của cô ta anh liền nhíu mày khó chịu khuôn mặt lại trở thành trạng thái lạnh lùng cao thượng trước kia, vừa thấy anh bước vào Triệu Thanh Kỳ đã ngừng nói lớn mà yên lặng tiến lại chỗ anh.
“Sao anh lại rút hết vốn đầu tư cho công ty tôi? Anh còn không cho các công ty khác đầu tư.”
Anh nhíu mày nhìn cô ta rồi ngồi xuống ghế trả lời cô ta.
“Tôi không thích đầu tư vào công ty cô nữa, còn việc các công ty khác rút lại vốn đầu tư thì cô đi tìm bọn họ mà hỏi.”
“Hoắc tổng mong anh suy nghĩ lại!” Thừa Húc cũng đi cùng Triệu Thanh Kỳ lên tiếng nói giúp vợ sắp cưới của mình.
“Muốn tôi đầu tư lại sao? Cũng được thôi, vậy tôi sẽ rút vốn bên công ty họ Húc đây để đầu tư lại cho công ty họ Triệu.” Anh bình tĩnh nhìn vào ánh mắt của Thừa Húc nói.
“Không thể được!!!” Thừa Húc vội nói nhanh.
Công ty của nhà họ Húc đang phát triển mạnh nếu giờ bị anh rút đi vốn đầu tư khác nào phá sản, còn công ty họ Triệu bị công ty của anh và các công ty khác tút vốn đầu tư thì cũng đang chống cự được một vài tháng, nếu không được công ty lớn đầu tư thì chắc chắn sẽ phá sản.
“Anh muốn thế nào mới đầu tư lại cho công ty tôi?”
“Tôi muốn gặp bố cô, phải gọi là chủ tịch Triệu nhỉ?”
Hoắc Liên Hàn muốn gặp Triệu Lục bố của Triệu An Ninh để nói cho ông ta biết đứa con gái bị ông ta ruồng bỏ nói là thứ vô dụng bây giờ lại là Hoắc phu nhân được người người nể phục, anh muốn gặp ông ta đe giúp cô lấy lại công ty của mẹ cô.
“Tôi mong Hoắc tổng đây sẽ giữ đúng lời hứa!”
Triệu Thanh Kỳ nói xong liền xoay người cùng Thừa Húc ra về. Đang lúc cô ra bực mình lại nghe thấy có người bàn tán về cô ta thì cô ta liền mắng lại.
Triệu Thanh Kỳ cùng Thừa Húc ra khỏi công ty anh thì lại gặp Triệu An Ninh đang ở gần đó, cô ta liền đi lại gây chuyện với cô.
“Ai đây? Sao chị lại thành ra như vậy rồi!”
“Tôi thật đúng khi từ bỏ cô, nếu trước mà lấy cô chắc gửi tôi cũng phải đi ăn xin cùng cô rồi nhỉ?” Tên cặn bã Thừa Húc nhìn cô cười khẩy rồi nói.
Triệu An Ninh biết họ đang muốn gây chuyện với mình cũng không quan tâm hay phản bác lại, cô đang định đi thì bị Thừa Húc kéo tay lại.
“Không phải muốn lấy tiền sao? Nếu có thể dùng miệng liếm giày của vợ tôi thì thì tôi sẽ cho cô tiền.”
Triệu An Ninh lắc đầu không làm theo, cô biết hai người họ là đang muốn nhục mã cô trước toàn thể thiên hạ biết cô là một người câm không có tiếng nói. Cô không chịu làm theo nên bị Thừa Húc nhí đầu cô xuống, anh ta nhí đầu cô xuống giày của Triệu Thanh Kỳ cô ta còn cười khi thấy bộ dạng đó của cô, cô vùng vẫy đập tay của anh ta nhưng không thể nào thoát ra được mặt cô gần sát giày của Triệu Thanh Kỳ thì có một bàn tay đã nắm lấy tay của anh ta rồi đẩy mạnh ra, một tay thì kéo cô dậy ôm vào lòng là Hoắc Liên Hàn.
“Các người đây là đang ép người quá đáng sao?” Ánh mắt mắt là gương mặt sắc bén của Hoắc Liên Hàn đã làm cho hai người họ phải sợ hãi nhưng vẫn già miệng.
“Hoắc tổng đây là đang bảo vệ người xa lạ sao?” Triệu Thanh Kỳ nói.
“Xa lạ? Đây là người của tôi, nếu còn làm những chuyện hại đến người của tôi thì cô và gia đình cô xác định mà cuốn gói!”
Nói xong anh cùng cô đi vào trong để lại cho Triệu Thanh Kỳ và Thừa Húc rất nhiều câu hỏi trong đầu.