Lúc này, Lý Thiệu Minh đưa theo bốn người Cuồng Phong, Chu Bảo Bảo, Lôi Tiểu Minh và Triệu Thế Hy, bên ngoài cơ thể là một vòng tròn chân khí bảo vệ, anh đưa theo mọi người bay qua lớp lớp người, rồi trực tiếp xuất hiện trước mặt Quỷ Đói, Thanh Phong, Hàn Bân, Lãnh Thi và các đệ tử khác. Ánh mắt anh lạnh lẽo, sau khi đặt đồng đội xuống thì nhanh chóng đi về phía Quỷ Đói.
Ánh mắt của Quỷ Đói có chút thay đổi, dường như đã cảm nhận được sát khí ngút trời của anh.
Khi Lý Thiệu Minh đi đến trước mặt hắn, hắn lập tức xuất hiện ở sau lưng Lý Thiệu Minh, tay cầm đao Đầu Quỷ đâm về phía Lý Thiệu Minh.
Oàng một tiếng, chân khí bảo vệ xung quanh người Lý Thiệu Minh bắt đầu dao động. Anh chỉ cười nhạt, quay đầu cầm thanh sắt gỉ hung hăng đâm về phía Quỷ Đói.
Thân thể của Quỷ Đói bỗng chốc lóe sáng, sau đó lại nhanh chóng xuất hiện phía bên trái người Lý Thiệu Minh, hung hãn đâm xuống một đao.
Chân khí bảo vệ xung quanh người Lý Thiệu Minh lại một lần nữa dao động.
Chân khí bảo vệ là năng lực chỉ có cao thủ Thần Cấp cấp cao mới có, cao thủ Thần Cấp cũng đã không còn sợ đạn, có thể dùng nhãn lực vô cùng chuẩn xác để nhìn rõ đường đạn, trong khoảnh khắc viên đạn đến gần cơ thể sẽ dùng tốc độ nhanh chóng để đón lấy viên đạn. Mà một số cao thủ ngoại công có thể dùng cơ thể để đỡ đạn. Ví dụ như La Vĩnh Liệt, Triệu Thế Hy, La Vĩnh Liệt mới chỉ là cao thủ cấp tông sư, đã có thể dựa vào Thiết Đầu Công mạnh mẽ để ngăn đạn của đối thủ, Triệu Thế Hy thì lại càng không sợ đao súng, tư luyện võ công đến xuất thần nhập quỷ.
Tốc độ kinh người của Quỷ Đói, gấp hơn bốn lần tốc độ của cao thủ Thần Cấp cấp trung bình thường, dù so sánh với các cao thủ Thần Cấp cấp cao thì cũng xếp hàng đầu.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn không phải là cao thủ Thần Cấp cấp cao, không có chân khí bảo vệ, khi giao đấu với cao thủ Thần Cấp cấp cao như Lý Thiệu Minh, hắn phải chịu không ít thiệt thòi.
Lý Thiệu Minh để hắn tấn công bản thân mười lần, khi Quỷ Đói tấn công anh đến lần thứ mười một, anh đã nắm được quy luật mà Quỷ Đói tấn công mình.
Khi Quỷ Đói vừa biến mất từ bên trái, anh liền vung thanh sắt gỉ về phía sau. Phập một tiếng, anh đã mạnh mẽ đánh bật Quỷ Đói ra ngoài.
Tuy tốc độ của Quỷ Đói rất nhanh, nhưng sức lực cũng chỉ bằng anh, hắn tấn công anh mười lần, còn không bằng Triệu Thế Hy tấn công anh một lần.
Tận mắt nhìn thấy Lý Thiệu Minh có thể đánh Quỷ Đói bị thương, dùng thanh sắt gỉ để đánh bật Quỷ Đói, Thanh Phong ngay lập tức hít một hơi thật sâu, sắc mặt của Hàn Bân cũng trở nên trắng bệch, tim đập nhanh, cổ họng nghẹn lại.
Nếu Lý Thiệu Minh thật sự là cao thủ Thần Cấp cấp cao, thì đây là nhân vật khác trong mười hai chủ thần Hoàng Kim đó...
Cho dù là mười hai chủ thần Hoàng Kim, bây giờ vẫn có hai người chỉ là cao thủ Thần Cấp cấp trung, vẫn chưa tu luyện đến cảnh giới Thần Cấp cấp cao.
“Vết thương của các ngươi thế nào rồi? Sức khỏe ra sao?”, khi Lý Thiệu Minh đánh bật được Quỷ Đói, anh nhìn về phía Lý Thế Hy, Lôi Tiểu Minh, Cuồng Phong và Chu Bảo Bảo đang trợn mắt há hốc ở phía sau.
“Vết thương cũng không nhiều, không nhiều như anh, sức khỏe cũng tốt dần, không có gì đáng ngại”, Cuồng Phong nói.
“Vậy mà còn không đến giúp đỡ đi, một mình tôi có thể đánh được hắn sao?”, Lý Thiệu Minh bất lực nói.
...
Nghe Lý Thiệu Minh nói xong, bọn họ mới bừng tỉnh hiểu ra. Bọn họ đã nhớ ra, Lý Thiệu Minh vốn dĩ là cao thủ Thần Cấp cấp cao, hơn nữa còn đứng trong top 10 cao thủ thế giới.
Chỉ là anh bị thương, tạm thời là cao thủ Thần Cấp cấp trung. Nếu anh huy động toàn bộ chân khí, thì anh có thể tạm thời trở lại cảnh giới Thần Cấp cấp cao. Nhưng thời gian rất ngắn, chỉ duy trì được trong hai phút.
Lý Thiệu Minh quay lại cảnh giới Thần Cấp cấp cao, thì Quỷ Đói không phải là đối thủ của anh, nếu bọn họ ra tay giúp đỡ vào lúc này, Quỷ Đói nhất định phải chết.
Nghĩ đến đây, mọi người liền xông về phía Quỷ Đói, giúp Lý Thiệu Minh đối phó với hắn.
“Ưu điểm của Quỷ Đói là tốc độ nhanh, nhưng sức lực không mạnh. Tôi sẽ là người tấn công chính Quỷ Đói, mọi người phụ trách giúp đỡ cho tôi”.
Khi mọi người đang xông vào Quỷ Đói, Lý Thiệu Minh đã xuất hiện tức thì ở trước mặt Quỷ Đói. Cả người anh đều cuồn cuộn chân khí, một vòng đen bảo vệ bao quanh lấy người anh.
Nhìn thấy Quỷ Đói biến mất trong không khí, anh cũng biến mất trong không khí. Bọn họ biến mất, cả hai đều ở trong hư không. Tốc độ của Quỷ Đói nhanh hơn Lý Thiệu Minh, hắn có thể nhìn được bóng dáng của Lý Thiệu Minh. Ở trong hư không, hắn hung hãn đá một cước về phía Lý Thiệu Minh, nhằm phá vỡ chân khí bảo vệ của Lý Thiệu Minh.
Chân khí bảo vệ của Lý Thiệu Minh có mạnh thế nào đi chăng nữa thì cuối cùng cũng sẽ bị một cao thủ phá vỡ. Đúng lúc này, một tiếng đoàng vang lên từ chân khí bảo vệ, vòng tròn đen đã yếu đi nhiều so với ban nãy.
Nhưng Lý Thiệu Minh lại không để ý điều đó, sau khi anh bị Quỷ Đói đã trúng, khi Quỷ Đói chuẩn bị biến mất, anh đã nhanh chóng bắt được cổ chân của Quỷ Đói.
Ưu điểm của Quỷ Đói là tốc độ nhanh, nếu như anh cứ muốn đấu tốc độ, thì sức mạnh anh đánh ra sẽ không lớn. Nhưng nếu anh chú trọng đến sức mạnh, thì tốc độ của anh sẽ vì thế mà trở nên chậm hơn.
Quỷ Đói muốn phá vỡ chân khí bảo vệ của anh, nên tốc độ đã chậm đi nhiều so với ban nãy.
Chính lúc đó, Lý Thiệu Minh bắt lấy chân của Quỷ Đói, khiến Quỷ Đói ngã nhoài trên đất.
Rầm một tiếng, Quỷ Đói bị Lý Thiệu Minh mạnh mẽ khiến Quỷ Đói ngã lăn ra đất, mặt đất vì thế mà lún xuống thành một vết lõm nhỏ.
Lần này Quỷ Đói bị ngã không hề nhẹ, hắn lập tức dùng sức lăn lộn trên đất, lấy thân mình xoắn cổ tay của Lý Thiệu Minh. Tay của Lý Thiệu Minh không bắt được hắn, liền lập tức bỏ tay của Quỷ Đói ra. Quỷ Đói sau khi thoát khỏi tay của Lý Thiệu Minh liền chuẩn bị biến mất không không trung. Vậy mà khi hắn đang định biến mất, Chu Bảo Bảo đã xuất hiện trước mặt hắn.
“Anh Quỷ Đói, anh muốn biến mất sao?”, Chu Bảo Bảo hừng hực khí thế, nhìn về phía Quỷ Đói cười xấu xa.
“...”, Quỷ Đói ngậm chặt miệng không nói gì.
“Đừng chạy nữa, chơi với tôi đi.”, Chu Bảo Bảo cười xấu xa, lập tức phất Quạt Giấy Trắng, Quạt Giấy Trắng liền vây quanh quay tròn xung quanh cậu ta, cậu ra cong hai tay, trước khi Quỷ Đói chuẩn bị biến mất, ngón trỏ bên tay trái liền móc lên ngực Quỷ Đói.
Quỷ Đói dùng tay trái để hất ngón tay trỏ của cậu ta ra, cậu ta lại dùng ngón tay trỏ bên phải móc lên ngực Quỷ Đói.
Khi Quỷ Đói lại dùng tay phải để hất ngón trỏ của cậu ta ra, Quạt Giấy Trắng của Chu Bảo Bảo vây quanh người cậu ta, nhanh chóng đánh vào mặt Quỷ Đói.
Quỷ Đói bị vũ khí của Chu Bảo Bảo đánh cho đau điếng, ánh mắt tức giận nhìn về phía Chu Bảo Bảo.
Bỗng nhiên, thân hình nhỏ bé của Triệu Thế Hy xuất hiện trước mặt hắn, chỉ dùng thân hình nhỏ bé của mình để xô vào người hắn, bịch một tiếng, Quỷ Đói đã bị Triệu Thế Hy xô bay ra.
Mà lúc đó, hai người Lôi Tiểu Minh và Cuồng Phong đã nhanh chóng đuổi theo Quỷ Đói. Quỷ Đói bị đánh trọng thương, không thể phóng ra sức mạnh trong không trung. Cuồng Phong tung người nhày một cái đuổi kịp Quỷ Đói, dùng giáo chọc vào dưới người của Quỷ Đói, rồi lại múa giáo, mạnh mẽ lao vào phần hông của Quỷ Đói.
Phập một tiếng, Cuồng Phong mạnh mẽ đâm trúng người Quỷ Đói, Quỷ Đói phun ra một ngụm máu tươi trong không trung. Khi hắn gục xuống đất, Lôi Tiểu Minh tung người nhảy lên, Song Đao bay vun vút, điên cuồng đâm lên người của Quỷ Đói. Rầm một tiếng, Quỷ Đói rơi xuống đất, khoảng hai giây sau, Lôi Tiểu Minh lại chém mười mấy nhát lên người hắn.
“Quỷ Đói, đi chết đi!”, Chu Bảo Bảo nhân lúc Quỷ Đói còn chưa đứng dậy được liền lao về phía hắn.
Quỷ Đói vẫn đang nằm trên mặt đất, nhìn thấy Chu Bảo Bảo lao đến thì sắc mặt thay đổi, dùng tay đập xuống mặt đất, một đống cát vàng phóng về phía mắt Chu Bảo Bảo.
“Mẹ kiếp!”, Chu Bảo Bảo không ngờ Quỷ Đói còn dùng chiêu hèn hạ này, cậu ta lập tức dừng Quạt Giấy Trắng để đẩy lùi cát vàng mà Quỷ Đói hất tới.
Khi cát vàng bay đến, Chu Bảo Bảo đã nhìn thấy Quỷ Đói xuất hiện trước mặt mình, hung hăng tấn công về phía cậu ta. Hắn ta muốn dùng tốc độ, chỉ dùng bàn tay để tấn công Chu Bảo Bảo, nhanh hơn nhiều so với việc huy động đao Đầu Quỷ.
Tuy là tay không, nhưng sức mạnh từ tay của cao thủ Thần Cấp vô cùng to lớn, nếu một chưởng này của Quỷ Đói mạnh mẽ đánh lên ngực cậu ta, thì cậu ta cũng có thể bị đánh đến mức hộc máu tại chỗ.
“Nội lực của tôi không bằng hắn, đánh tay không cũng không phải đối thủ của hắn, nhất định sẽ bị một chưởng của hắn đánh bị thương, anh Lý mau cứu tôi!”, Chu Bảo Bảo lập tức phân tích ra những lợi và hại khi cậu ta đánh tay với Quỷ Đói, vừa theo dùng tay hướng về phía Quỷ Đói đón lấy chưởng của hắn theo bản năng, vừa kêu cứu Lý Thiệu Minh.
Đúng vào lúc đó, một vòng khí đen bảo vệ bao quanh lấy Chu Bảo Bảo. Khi Chu Bảo Bảo và Quỷ Đói đối đầu với nhau, Chu Bảo Bảo chỉ cảm thấy chân khí trong người đang dâng trào. Trong không khí bỗng có chút dao động, sắc mặt Quỷ Đói thay đổi, hộc ra một ngụm máu tươi.
Khi Chu Bảo Bảo một chưởng đánh bay Quỷ Đói, Lý Thiệu Minh với khuôn mặt lạnh lùng đi ra từ phía sau Chu Bảo Bảo.