Cao thủ cấp Tinh Anh chẳng qua cũng chỉ là một số người bình thường có thể chất vượt trội hơn người thường mà thôi, bọn họ còn không có chân khí, chỉ có sức mạnh bắp thịt.
Cho dù cơ thể của bọn họ có mạnh như thế nào đi nữa cũng không thể mạnh hơn hai chiếc xe hơi trong tay của Triệu Thế Hy.
Khi Triệu Thế Hy nhanh chóng ném hai chiếc xe ở trong tay mình bay đến trước mặt đám binh sĩ kia, khiến các binh sĩ nước ngoài được huấn luyện bài bản cũng không nhịn được mà kêu rên thảm thiết.
Không ngờ rằng cô gái nhỏ này lại hung dữ như vậy, bốn tên sát thủ lập tức lấy binh khí ra lần lượt lao lên. Khi bọn họ vừa mới chạm vào chiếc xe mà Triệu Thế Hy ném ra liền cảm nhận được một nguồn sức mạnh to lớn dẫn đến chấn động kinh mạch toàn thân, rồi bị hất bay ra ngoài.
Sau khi tiếp đất, máu trong cơ thể trào ra, suýt nữa bị Triệu Thế Hy đánh trọng thương.
Một tên đàn em là sĩ quan cấp cao của Lý Phong lập tức hạ lệnh, nói lớn tiếng bằng tiếng nước ngoài: “Bắn!”
Ngay lập tức những binh sĩ ở phía sau lần lượt tiến lên phía trước đồng thời chĩa súng vào Triệu Thế Hy, trong bóng tối khắp nơi đều là ánh lửa.
“Cẩn thận!”, nhìn thấy các binh sĩ bắn về phía Triệu Thế Hy, con ngươi trong mắt của Cuồng Phong lập tức co rút lại.
“Nó không sao đâu”, Lý Thiệu Minh gượng cười.
Khi đám binh sĩ kia bắn về phía Triệu Thế Hy, Cuồng Phong và Heo Rừng kinh ngạc phát hiện, bên ngoài thân hình nhỏ bé của Triệu Thế Hy nhanh chóng hình thành một lớp bảo vệ màu vàng, đồng thời cả người cô cũng biến thành một cô gái nhỏ màu vàng, toàn thân phát ra chân khí vàng chói lóa, chân khí tạo ra một con rồng vàng khổng lồ.
Con rồng vàng này gầm thét về phía đám binh sĩ kia, bay vòng quanh người của Triệu Thế Hy, khiến cho lớp bảo vệ màu vàng bên ngoài của Triệu Thế Hy lại càng mở rộng hơn, nhanh chóng đánh bay hết những viên đạn bắn về phía của cô tạo thành từng đợt sóng.
Thần Cấp cấp cao, có lớp chân khí bảo vệ.
Cuồng Phong thấy cảnh này lập tức nhìn Lý Thiệu Minh bằng ánh mắt kinh ngạc.
“Nó không phải cao thủ Thần Cấp cấp cao, nó sinh ra đã có sức lực mạnh mẽ, tố chất cơ thể từ nhỏ đã có thể so sánh với các cao thủ cấp Tông Sư, bởi vì nó không chỉ có sức lực mạnh mẽ trời sinh mà còn có thể chất cường tráng. Bác tôi đặc biệt bồi dưỡng nó thành một cao thủ, nó chỉ là cao thủ Thần Cấp cấp thấp nhưng đã có lớp chân khí bảo vệ như các cao thủ Thần Cấp cấp cao, đây là thuộc tính trời sinh của nó. Nói về luyện võ, con bé có thiên phú hơn tất cả mọi người trong số chúng ta, thực lực không hề thua kém cô công chúa nhỏ của gia tộc Diệp Hách Na Lạp. Nghe nói cô công chúa của gia tộc Diệp Hách Na Lạp năm nay mới mười tám tuổi nhưng đã là cao thủ Thần Cấp cấp cao. Nếu như Hy Nhi không mải chơi thì có lẽ cũng sẽ giống như cô chủ Bích Tỷ”, Lý Thiệu Minh gượng cười giải thích.
“Triệu Thế Hy không thích luyện võ sao?”, Cuồng Phong ngạc nhiên.
“Nó sao? Một năm có thể luyện võ được bảy tám ngày đã là tốt lắm rồi. Nó là võ sĩ trời sinh, không cần luyện võ thực lực cũng tự nhiên trở thành cao thủ Thần Cấp”, Lý Thiệu Minh khẽ lắc đầu thở dài.
Cái gì gọi là thiên tài tuyệt thế?
Cô ấy chính là thiên tài tuyệt thế.
So với Triệu Thế Hy, Lý Thiệu Minh, Cuồng Phong đều hiểu rõ bọn họ chỉ là những người thuộc kiểu nghiêm túc học tập khổ luyện mà thôi.
Tuy nhiên cho dù Triệu Thế Hy trời sinh sức mạnh cường tráng, có được lớp chân khí bảo vệ của cao thủ Thần Cấp cấp cao, nội công bên trong cơ thể của cô ấy cũng không thể giúp cô ấy cản được nhiều đạn. Viên đạn tấn công vào lớp chân khí bảo vệ ngày càng nhiều, chân khí bên trong cơ thể của cô ngày càng bị hao tổn nghiêm trọng. Cô đối mặt với hàng nghìn binh sĩ, khi cô vung xe ở trong tay ra đã giúp cô đỡ được không ít đạn. Nếu như tất cả hơn nghìn binh sĩ này cùng lúc bắn vào cô thì lớp chân khí bảo vệ cô cũng sẽ ngay lập tức bị phá vỡ, sau đó cô sẽ bị bắn chết như người bình thường.
Mặc dù nhìn cô có vẻ liều lĩnh nhưng cô cũng là một người thông minh. Khi đám binh sĩ kia chuẩn bị điên cuồng tấn công cô, cơ thể cô liền xoay người lại vung thẳng một chiếc xe ở trong tay ra ngoài.
Đám binh sĩ giống như bowling lập tức bay lên tầng tầng lớp lớp, sau đó chiếc xe phát ra tiếng nổ, ngọn lửa bùng lên, vô số binh sĩ bị nổ cho bay đi.
Sau đó cô lại vung tiếp một chiếc xe khác trong tay, chiếc xe này đập về phía đám người kia. Đám binh sĩ không thể chịu được va chạm với chiếc xe cũng lập tức bị bay lên.
Tiếp theo lại là một ánh lửa bùng lên trên không trung.
Hai chiếc xe của Triệu Thế Hy đã quét sạch gần hai trăm binh sĩ, cô nhanh chóng né tránh các viên đạn bắn tới, đi tới hai chiếc xe đang dừng ở bên đường.
Nhìn thấy cô lại muốn lấy hai chiếc xe hơi nữa, sắc mặt của tên sĩ quan được Lý Phong phái tới thay đổi mạnh mẽ.
Hắn tới đây theo lệnh của Lý Phong, chỉ cho rằng Lý Thiệu Minh trước mặt là tên giả mạo, muốn thay thế đại tướng của bọn họ, bây giờ nhìn thấy thực lực của Lý Thiệu Minh giả mạo này mạnh như vậy, bên cạnh còn có nhiều cao thủ, trong lòng hắn lập tức sợ hãi. Tên Lý Thiệu Minh giả này, thực lực có thể ngang bằng với đại ca thật sự của hắn. Sức mạnh của cô gái nhỏ đột nhiên tới giúp đỡ này cũng có thể sánh ngang với Hỏa Sơn – một trong số bốn đội trưởng của binh đoàn lính đánh thuê.
Một nghìn người không đủ, ít nhất cũng phải ba nghìn người.
Không được, cứ tiếp tục đánh như vậy, e rằng bọn họ sẽ bị quét sạch mất, hắn phải có trách nhiệm với tính mạng của các binh sĩ.
Hắn vừa muốn hạ lệnh rút lui liền nhìn thấy đám binh sĩ như nước thủy triều ào về phía hắn ta. Bọn họ chỉ là lính đánh thuê, chỉ vì kiếm tiền, không hề có tín ngưỡng nào giống như binh sĩ Hoa Hạ.
Đánh gì nữa chứ? Nhiệm vụ này bọn họ không làm nữa, số tiền này cũng không cần kiếm nữa, tính mạng mới là quan trọng.
Binh sĩ bại trận giống như núi đổ, lập tức bỏ chạy như chuột nhắt tán loạn khắp nơi, sĩ quan mà Lý Phong phái tới nhìn chằm vào Lý Thiệu Minh, rồi cũng bỏ chạy cùng với đám binh sĩ.
Triệu Thế Hy vừa ra tay đã đuổi được hơn một nghìn binh sĩ, chỉ còn sót lại bốn sát thủ đang nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc.
Khi bốn sát thủ này đưa người đến giết Lý Thiệu Minh, đường phố gần như bị bọn chúng quét sạch, chỉ có vài cô phục vụ xinh đẹp trong quán cà phê núp trong góc quán cả người run rẩy không dám nhìn ra bên ngoài.
“Đại ca, bốn đấu bốn, chúng ta có thể thắng không? Thực lực của Heo Rừng không ổn lắm, nhưng với bản lĩnh của em họ anh, anh và tôi, chắc có lẽ chúng ta có thể nhẹ nhàng hạ được bọn họ”, Cuồng Phong bị Triệu Thế Hy dọa cho mặt mày tái nhợt, nhịn không được châm một điếu thuốc để áp chế lại. Triệu Thế Hy vừa ra tay đã khiến cho tình thế thay đổi hoàn toàn.
Bây giờ bọn họ hoàn toàn có thể đánh bại bốn tên sát thủ này.
“Chi bằng đấu đơn đi, ông vừa mới luyện được kỹ thuật dùng giáo ‘đốt cháy thảo nguyên’, vẫn cần có kinh nghiệm thực chiến. Mặc dù võ công của Triệu Thế Hy mạnh, nhưng thực chiến lại đầy hiểm nguy, nó chỉ là khí thế lấn át người khác mà thôi, thời gian đánh nhau thực tế lâu thì chưa chắc nó đã có thể đánh bại đối thủ, chỉ cần đối thủ thông minh hơn nó một chút là có thể dùng kế sách nhỏ để chiếm được ưu thế. Heo Rừng không thể đánh thắng được, nhưng nếu như lần này anh ta đánh xong trận đấu sống chết này, có lẽ có thể đột phá lên được cao thủ Tông Sư cấp cao. Bây giờ tôi đã không còn chú trọng năng lực của bản thân nữa, tôi cần đặc biệt bồi dưỡng năng lực của tập thể chúng ta”, Lý Thiệu Minh nói.
“Đấu đơn, các anh nghĩ sao?”
“Mày muốn đấu đơn với bọn tao?”, bốn tên sát thủ đối diện nghe thấy lời của Lý Thiệu Minh liền trố mắt nhìn nhau.
Bây giờ cả con đường này đã bị bốn sát thủ bọn chúng dọn sạch, đàn em của bọn chúng đã bị đánh bỏ chạy, vừa hay để bốn người bọn chúng đấu với Lý Thiệu Minh, Triệu Thế Hy, Cuồng Phong và Heo Rừng.
Sau khi bốn người bọn chúng đưa mắt nhìn nhau đã phân tích rằng, vẻ mặt của Lý Thiệu Minh tái nhợt, có lẽ cơ thể đã bị nội thương rất nặng, anh ta là Lý Thiệu Minh giả mạo, có lẽ sẽ dễ đánh hơn chút. Còn chân khí bên trong của Cuồng Phong và Triệu Thế Hy không ổn định, rõ ràng Triệu Thế Hy vừa trở thành cao thủ Thần Cấp không lâu, không hề có công lực cơ bản vững chắc, cô gái này chỉ có phong cách đánh nhau thô bạo, nếu như đánh nhau thật thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của bọn chúng. Cuồng Phong cũng không có công lực thâm sâu như bọn chúng, lúc này công lực của bọn họ không chỉ có thể phóng ra ngoài, mà còn đang gần đạt đến cảnh giới Thần Cấp cấp trung, chân khí dâng trào trong cơ thể khiến cho bọn chúng muốn di chuyển ngay lập tức.
Thực lực của Cuồng Phong có lẽ chỉ đạt đến cấp trung của cảnh giới Thần Cấp cấp thấp, còn tất cả bọn họ đều đã đạt đến cấp cao của cảnh giới Thần Cấp cấp thấp rồi.
Còn Heo Rừng chỉ đơn giản là tên rác rưởi.
Bọn chúng là một trong mười sát thủ lớn trong liên minh sát thủ quốc tế, nếu như ngay cả một tên giả mạo cũng không đối phó được thì bọn chúng sẽ trở thành trò cười cho những người trong ngành khi quay về nước ngoài.
Bọn chúng đã đứng cuối trong top mười sát thủ hàng đầu, nếu như nhiệm vụ lần này lại thất bại, có lẽ ngay cả top mười cũng sẽ không được xếp vào nữa.
Hơn nữa Lý Phong đã trả công cho bọn chúng rất nhiều, chỉ cần xử xong tên giả mạo này, bọn chúng có thể có được một tỷ đô la.
“Được, bọn tao chấp nhận lời thách đấu của mày”, sau khi bốn tên sát thủ nhìn nhau, trong lòng thảo luận một hồi liền quyết định chấp nhận lời thách đấu của Lý Thiệu Minh.
“Cao thủ đầu tiên bọn mày cử ra là ai?”, bốn tên sát thủ hỏi.
“Em gái của tôi vừa rồi đánh không tệ, đã bảy tám năm không gặp rồi, tôi muốn thấy toàn bộ sức mạnh của nó, để nó ra trận đầu tiên đi”, Lý Thiệu Minh cười.
Nhìn chân khí cả người Triệu Thế Hy vừa mới tiêu tan, cả người bốn tên sát thủ lập tức chấn động.