Lý Thiệu Minh nhìn thoáng qua vết thương trên ngực mình, chậm rãi đứng dậy, cởi áo khoác ngoài ra, dứt khoát dùng tay xé rách áo sơ mi, lộ ra những vết sẹo gớm ghiếc khắp người cùng cơ thể cường tráng.
Tốc độ thần tốc của Quỷ Đói quả thật hiếm có trên thế giới.
Đây là loại cao thủ tốc độ đã tu luyện tốc độ đạt đến đỉnh cao.
Khó giải quyết......
“Tốc độ của tên Quỷ Đói này nhanh quá...” Triệu Thế Hy, Cuồng Phong, Lôi Tiểu Minh và Chu Bảo Bảo cũng từ từ đứng dậy, Triệu Thế Hy xoa xoa dấu tay sưng đỏ bị Quỷ Đói đánh trên khuôn mặt trắng ngần, không kiềm nổi nắm chặt chiếc búa Bá Vương Vô Địch.
“Cùng xông lên!”
Đột nhiên, bóng dáng của Lý Thiệu Minh, Triệu Thế Hy, Cuồng Phong, Lôi Tiểu Minh và Chu Bảo Bảo lóe lên, năm người cùng lúc lao vào Quỷ Đói.
Bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của Quỷ Đói, cho rằng hắn chỉ là một cao thủ thần cấp cấp trung, không ngờ năng lực thực chiến của Quỷ Đói lại vượt xa cấp trung, là một cao thủ thần cấp cấp cao.
Đội năm người bọn họ chỉ có Lý Thiệu Minh là cao thủ thần cấp cấp trung, bốn người còn lại đều là cao thủ thần cấp cấp thấp.
Sự chênh lệch đẳng cấp thực lực giữa bọn họ và Quỷ Đói là không nhỏ.
Thực lực không đủ thì lấy số người bù vào.
Lý Thiệu Minh nhanh chóng xuất hiện trước mặt Quỷ Đói, tay trái tạo thành hình kiếm, hung ác đâm vào Quỷ Đói. Quỷ Đói chỉ nhếch mép, cả người lóe lên, ngay lập tức xuất hiện sau lưng Lý Thiệu Minh.
Tốc độ của Quỷ Đói quá nhanh, khi hắn xuất hiện sau lưng thì Lý Thiệu Minh lập tức lấy lên cảm giác nguy hiểm nồng đậm. Anh dứt khoát phóng người về phía trước, quả nhiên anh vừa xông lên phía trước thì phía sau là một chiêu đánh úp như gió bão. Quỷ Đói đã nâng thanh đao Đầu Quỷ chém về phía anh, nếu anh quay người lại rồi mới tấn công, làm không tốt sẽ bị trúng nhát đao phủ đầu của Quỷ Đói.
Kinh nghiệm thực chiến của anh cũng khá tốt, có đẳng cấp cao thủ cấp cao, nếu cộng thêm thực lực thời hoàng kim, thì anh có thể nằm trong top mười danh sách cao thủ thế giới.
Anh lập tức tiến về phía trước hai bước, xoay người vung thanh sắt gỉ trên tay lên, Quỷ Đói nhẹ nhàng đưa đao Đầu Quỷ ra đỡ, tiếng keng vang lên, thanh sắt gỉ của Lý Thiệu Minh va vào đao Đầu Quỷ của Quỷ Đói, bùng lên một tia lửa chói mắt, một mảng gỉ sắt cổ nghìn năm rơi xuống từ thanh sắt gỉ Lý Thiệu Minh đang cầm.
“Báu vật giấu trong thanh sắt gì này là một loại vũ khí à?” Quỷ Đói rất có hứng thú với thanh sắt gì này, không khỏi nheo đôi mắt lại.
Lý Thiệu Minh không nói.
Chu Bảo Bảo, Cuồng Phong, Lôi Tiểu Minh và Triệu Thế Hy lao đến trợ giúp cho Lý Thiệu Minh, Chu Bảo Bảo nhanh chóng vung chiếc Quạt Giấy Trắng, chiếc quạt đó xoẹt một tiếng mơ ra, cậu ta vung Quạt Giấy Trắng về phía cổ họng của Quỷ Đói, chiếc quạt trong tay cậu ta sắc như đao. Cuồng Phong giương thẳng cây giáo dài và đâm thẳng vào ngực Quỷ Đói. Lôi Tiểu Minh cầm Song Đao chém vào đầu và chân của Quỷ Đói, chặn đường rút lui của hắn. Triệu Thế Hy giương cây búa Bá Vương Vô Địch lên, khiến những viên gạch như ngọc trong nhà bếp bay lên và đập thẳng vào cơ thể của Quỷ Đói.
“Ha ha, tốc độ của các cậu chậm quá”. Quỷ Đói cười.
Khi mọi người buông vũ khí xuống, những lớp gạch sứ mà Triệu Thế Hy nhấc lên đập vào người Quỷ Đói, Quỷ Đói đứng trước mặt bọn họ nhanh chóng biến thành một dư ảnh, chiếc dư ảnh đó dần dần biến mất trước mặt bọn họ. Quỷ Đói thật sự đã xuất hiện trước chiếc tủ tường, thưởng thức món cá nước giấy bạc mà người hầu mang ra cho hắn.
“Con mẹ nó, tên Quỷ Đói này thật là kiêu ngạo, vậy mà lại dùng tốc độ để chơi chúng ta!” Chu Bảo Bảo là một người nóng tính, cậu ta lập tức nổi nóng.
“Các cậu đủ tư cách để tôi đánh nghiêm túc à?” Đột nhiên, Quỷ Đói xuất hiện phía sau Chu Bảo Bảo.
Đao Đầu Quỷ trong tay hắn đã kề trước cổ Chu Bảo Bảo.
“......” Cảm nhận được sự mát lạnh từ chiếc đao Đầu Quỷ sắc bén, sắc mặt Chu Bảo Bảo nhanh chóng tái đi, cả người đổ đầy mồ hôi lạnh.
Cậu ta đã cảm nhận được sát khí của Quỷ Đói, Quỷ Đói nói muốn giết bọn họ không phải là nói cho vui, Quỷ Đói thật sự sẽ giết chết bọn họ. Quỷ Đói định xử lý cậu ta đầu tiên.
Tính cách của người trong võ lâm Hắc Ám vô cùng kỳ quái, làm việc không nề hà những chuyện nhỏ nhặt, bọn họ muốn giết ai thì giết, chưa từng băn khoăn về thân phận, địa vị của đối phương, dù là cậu chủ Chu giàu có sánh ngang với quốc gia, có thể mời toàn bộ cao thủ võ lâm về giết sạch người trong võ lâm Hắc Ám, thì Quỷ Đói cũng muốn nhanh chóng giết cậu ta.
“Chu Bảo Bảo, cẩn thận!”
Đúng lúc này, Lý Thiệu Minh nhanh chóng chỉ tay trái về phía Quỷ Đói. Vô số kim châm bay ra từ trong tay anh, những kim châm này liên tiếp bay đến, thành một hành dài bắn thẳng vào mắt trái của Quỷ Đói. Lực ngón tay của Lý Thiệu Minh vô cùng đáng kinh ngạc, võ công sở trường chính là chỉ pháp, vũ khí sở trường thật ra là phi châm, nếu anh phi châm đâm trúng mắt của Quỷ Đói thì không đơn giản chỉ là đâm vào mắt, lực phi châm của anh rất đáng sợ, có thể xuyên thẳng qua đầu của Quỷ Đói, giết chết Quỷ Đói ngay tức khắc.
Quỷ Đói lập tức quẹt đao Đầu Quỷ vào cổ họng Chu Bảo Bảo, muốn cắt đứt cổ họng Chu Bảo Bảo, đồng thời xoay người trốn được phi châm của Lý Thiệu Minh.
“Anh Lý cứu tôi!”
Chu Bảo Bảo lập tức sợ hãi. Cậu ta nhanh chóng dùng cằm kẹp đao Đầu Quỷ của Quỷ Đói, bảo vệ mình trước rồi cầu cứu Lý Thiệu Minh. Cậu ta cũng là một cao thủ thần cấp, thực lực không yếu, cái kẹp này của cậu ta là trực tiếp dùng cằm kẹp chặt đao Đầu Quỷ của hắn, chỉ là ở lớp da bên ngoài cổ họng đã bị thương, còn cổ họng thì không hề bị thương. Quỷ Đói muốn cắt cổ họng của Chu Bảo Bảo nhưng không thành, phi châm của Lý Thiệu Minh bay đến, đã bị lỡ không ít thời gian, hắn lập tức từ bỏ hành động cắt cổ Chu Bảo Bảo, thả lỏng thanh đao trong tay, đạp một phát vào mông Chu Bảo Bảo.
Phạch một tiếng, Chu Bảo Bảo mang chiếc mông bay như chim đến chỗ của Lý Thiệu Minh, Quỷ Đói quay người lập tức đuổi theo Chu Bảo Bảo, hắn xuất hiện bên cách Chu Bảo Bảo nhặt chiếc đao Đầu Quỷ bị rơi xuống. Rồi lại xoay người hung ác dùng đao Đầu Quỷ quét qua, đánh Chu Bảo Bảo đến mức toàn thân quay vòng ba trăm sáu mươi độ, người hung hăng bay ra ngoài.
Xoẹt một tiếng, Lý Thiệu Minh phóng ra tổng cộng mấy chục phi châm, tất cả đầm vào bức tường phía sau Quỷ Đói đứng lúc mãy, khiến bức tường đó bị bắn thành một lỗ lớn.
Cuồng Phong, Triệu Thế Hy, Lôi Tiểu Minh mới lao đến chỗ Quỷ Đói thì hắn đã nhanh chóng trở thành một loạt dư ảnh, giống như chạy đánh bay Cuồng Phong, Triệu Thế Hy và Lôi Tiểu Minh.
Lý Thiệu Minh vừa xuất hiện trước mặt Quỷ Đói, thì hắn cười mỉa mai một tiếng, người lập tức xuất hiện phía sau Lý Thiệu Minh: “Nhãi con, Sứ chủ đây rất muốn nhìn thử bên trong thanh sắt gỉ của cậu giấu thứ vũ khí gì”.
Hắn vung đao Đầu Quỷ trong tay, cán đao đập mạnh vào lưng của Lý Thiệu Minh. Lý Thiệu Minh quay người muốn đánh trả thì bị hắn thẳng chân đá mạnh vào bụng dưới. Lúc Lý Thiệu Minh bay ra, hắn liền nhanh như chớp nhảy lên không trung, hai chân đá vào ngực Lý Thiệu Minh. Đá vào ngực Lý Thiệu Minh liên tiếp mười mấy cái, người hắn nhẹ nhàng đáp xuống rội mạnh mẽ đá bay Lý Thiệu Minh bằng một cú vô lê tiêu chuẩn.
Rầm một tiếng, Lý Thiệu Minh bị đá đâm xuyên thẳng qua bức tường bay vào một căn phòng khác. Bụi bay khắp nơi, Lý Thiệu Minh đứng lên trong bụi khói cuồn cuộn, vừa muốn đi ra khỏi cái lỗ to thì người phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, lại ho ra một tiếng ngồi bệt xuống đất. Anh vốn đã bị thương nặng, một chiêu sao đuổi ánh trăng này của Quỷ Đói khiến anh bị thương không nhẹ, lúc sức lực toàn thân lập tức giảm xuống còn bảy phần, phải nghỉ ngơi ít nhất một phút mới có thể tiếp tục đấu với Quỷ Đói được.
“Sư phụ, Lý Thiệu Minh không phải là đối thủ của Quỷ Đói”. Lãnh Thi mang trên lưng một chiếc cung màu đỏ, mặt không cảm xúc nhìn Lý Thiệu Minh.
“Hay lắm...” Thanh Phong mỉm cười lộ ra hàm răng trắng sáng.
Quỷ Đói không cho Lý Thiệu Minh thời gian nghỉ ngơi, hắn xoay người xuất hiện trước mặt Lý Thiệu Minh, tay cầm đao Đầu Quỷ nhìn Lý Thiệu Minh cười mỉa.