CÔ VỢ CỦA LÒNG TRÙM ÂU MỸ
#Chương_67
Cô đi về phòng của anh và vào phòng tắm rữa lại. Ngâm mình trong làng nước ấm khiến tâm tình cô trở nên thoải mái hơn.
30 phút sau
Tại phòng ăn.
-” Quân, hành lí của Lạc Y tôi cho người đem quăng đi rồi“. Hạ Khải Phong nhìn anh nói.
Anh nhíu mày nhìn anh ta. Hành lí của cô bị anh ta quăng hết rồi vậy cô phải mặc gì cư chứ? Đang đùa với anh à?
-” Cậu dẫn cô ấy đi mua đồ thêm đi“. Hạ Khải Phong câng câng mặt lên nói. Anh thấy vậy liền đi lên phòng mình.
Lúc này trên phòng cô quấn cái khăn tắm đi ra. Khi nãy vội quá nên cô không mang theo quần áo giờ nhớ lại hình như quần áo còn ở chổ Hạ Khải Phong thì phải.
Cô đành đi lại tủ quần áo của anh tìm xem có cái gì để cô mặc tạm được hay không. Nhưng lúc trước khi bỏ đi cô đã đem hết quần áo của mình đi rồi? Giờ còn gì đâu chứ?
Nghĩ là vậy nhưng cuối cùng cô và lục tủ quần áo của anh và chợt thấy một chiếc váy màu trắng. Cô nhíu mày nhìn chiếc váy kia, là anh mua cho cô sao?
-” Anh đã mua nó cho em, nhưng chưa tặng thì em đã đi rồi“. Anh vừa vào phòng thấy cô cầm chiếc váy đó thì liền nói.
Cô ngẩng người nhìn anh rồi gật đầu, cô lại đi vào phòng tắm một lần nữa. Khi cô đi ra trên người mặc chiếc váy của anh mua cho cô. Cô nhìn anh mỉm cười anh thấy vậy cũng gật đầu rồi cùng cô xuống lầu.
Khi vừa vào thì các đầu bếp đang mang những món khi nãy cô yêu cầu ra. Cô nhìn anh cười rồi đi lại ngồi vào ghế của mình. Lúc này một cô hầu gái đi lại rót rượu cho anh đã lỡ tay làm đổ cả ly rượu lên người cô.
Anh nhíu mày vì thấy cô bị như vậy. Chiếc váy của cô đã bị thay đổi màu sắc trên người còn nồng lên một mùi rượu khiến người ta khó chịu.
-” Không sao“. Cô mỉm cười nhìn cô hầu gái kia nói rồi quay sang anh. Cô biết anh đang tức giận nên chỉ mỉm cười dịu dàng với anh.
Anh thấy vậy liền gật đầu rồi cùng mọi người ăn tối. Cả buổi ăn tối cứ như vậy trôi qua.
Khi ăn tối xong cô cùng anh trở về phòng.
-” Tiểu Ngạn cho em mượn tạm chiếc áo sơ mi của anh được không? Áo em bẩn rồi“. Cô nhìn anh khẩn cầu nói.
Anh đi lại tủ lấy một chiếc áo sơ mi đưa cho cô. Cô cầm lấy vội chạy vào phòng tắm thay đồ rồi sau đó đi ra ngoài. Lúc này anh đang ngồi trên ghế sofa thấy cô ra liền ngước mặt nhìn cô.
Cô mặc chiếc áo sơ mi của anh nhưng lại không mặc nội y. Đôi chân thôn dài, làn da trắng hồng nhìn cô anh không tài nào kiềm chế nỗi.
Anh đi lại gần bế cô đặt lên giường, thân hình to lớn nằm đè lên người cô. Anh hôn nhẹ vào môi cô và càng lúc càng hôn sâu. Bàn tay không an phận vén áo cô lên.
Còn được một chút tỉnh táo cô nhanh chóng chặn hành động của anh lại. Xem chút nữa cô không kiềm được dục vọng của mình rồi.
-” Đừng mà, em không muốn“. Cô nói rồi đẩy anh ra.
Anh nghe cô nói không muốn thì cũng không ép cô nữa. Chỉ nằm sang bên cạnh ôm cô vào lòng. Ôm cô được một lúc anh liền buông cô ra đi lại tủ quần áo lấy một bộ đồ ngủ đi vào phòng tắm.
-” Hay để em dùng tay giúp anh, tắm nước lạnh đêm khuya không tốt“. Cô nhỏ giọng nhìn anh. Chỉ thấy anh lắc đầu Roiv đóng cửa phòng tắm lại. Không phải là cô không muốn ân ái với anh chỉ là vì tiểu bảo trong bụng cô còn rất nhỏ chưa đầy 3 tháng nên bây giờ không thể làm chuyện đó với anh được.
Trong phòng tắm có người nào đó phải tắm nước lạnh để dập tắt dục vọng của bản thân. Lại nghĩ đến câu nói của cô khiến anh càng tức điêm hơn. Rõ là cô khơi dậy ngọn lữa trong anh rồi lại không chịu dập để anh phải khổ sở như vậy.