“Phù rốt cuộc cuộc cũng ra được tới đây! A...A...A An Nhiên chị được lắm dám bỏ rơi tôi đi lấy chồng! ĐỪNG CÓ MƠ!”_một giọng nói nhỏ trầm thấp mang theo sự tức giận phát ra tại ống thông gió ngay tại tòa nhà Highlight Plaza thuộc tổng công ty giải trí Ngọc Hàn
__________o0o__________
7.30 PM, Highlight Plaza, sân thượng.
Hơn 3.000 khách mời nào là người nổi tiếng, minh tinh, quan chức nhà nước, các thiên kim tiểu thư,... cho đến đại ca của các băng đản đều tề tựu lại để tham dự lễ cưới của chủ tập đoàn Trần Thị kiêm thủ lĩnh bang Phượng Hoàng.
“Nào các vị quan khách, chào mừng mọi người đã đến buổi tiệc ngày hôm nay.”_người dẫn chương trình vừa dứt lời một tràng pháo tay nổi lên làm cho một cô gái trong chiếc áo cưới xinh đẹp bỗng trở nên hồi hộp. Người dẫn chương trình tiếp:
“Hôm nay, trăng thanh gió mát, rất thích hợp để nên các đôi uyên ương kết duyên. Tại đây, ngay giây phút này lễ thành hôn giữa chú rể Trần Tuấn Dương và cô dâu An Nhiên tiểu thư chính thức được bắt đầu. Nào mọi người hãy cùng tôi đếm 1 2 3 để mời họ vào lễ đường!”
Một... Hai... Ba những tiếng đếm được hô lên trong sự tò mò của tất cả mọi người xem ai là người có thể làm tan chảy con người đáng sợ như Dương đại ca.
_________o0o_________
Sau cánh cửa, một cô gái đứng ngồi không yên trong bộ váy cưới trắng do nhà thiết kế nổi tiếng Hary Alexander đích thân thiết kế và may.
“Mày lo gì chứ, không phải đây là ước mơ của mày sao, làm gì mà mày cứ run như vậy chứ kể cả lần đầu hạ sát mày cũng đâu run như...”_dòng suy nghĩ của An Nhiên bị cắt đứt bởi một giọng nói thân thuộc
“Lo gì hả! Tôi luôn ở bên em! Cười lên, mọi việc để tôi lo”
Cô ngơ ngác rồi nở một nụ cười tươi khoác tay anh “Ơ... Ừm“.
Nhưng cô nào biết được nụ cười ấy làm cho anh thơ thẩn, trong niềm vui của hạnh phúc.
Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ được rằng một tương lai phía trước lại rải đầy chông gai đang chờ họ bước vào.
________o0o________
Sau tiếng đếm thứ ba
Tiếng nhạc nổi lên tiếp sau đó là hai thân ảnh, một trắng tinh khiết, một đen mạnh mẽ từ từ bước ra.
Cả hai bước lên khán đài nơi Cha Sứ đang mỉm cười nhìn họ với ánh mắt trìu mến. Ông suy nghĩ: “ Họ quả là đẹp đôi An phu nhân, người yên lòng nghỉ ngơi được rồi!”
Đứng trên khán đài anh quay xuống nói
“Hôm nay trước sự chứng kiến của Chúa, Cha Sứ và tất cả mọi người tôi_ Trần Tuấn Dương xin thề sau ngày hôm nay, tôi chính thức là chồng và là người sẽ luôn yêu thương và che chở cho Nhiên Nhiên của tôi cho đến hết cuộc đời.”
Sau màn tuyên bố của Dương đại ca mọi người còn chưa hết ngỡ ngàng thì An Nhiên đã tiếp lời
“Hôm nay, xin Chúa, Cha Sứ và mọi người chứng giám tôi_ An Nhiên xin thề tình yêu tôi dành cho Trần Tuấn Dương, chồng tôi sẽ không bao giờ thay đổi. Em sẽ luôn bên cạnh anh cho dù có chuyện gì xảy ra.”
Lời tuyên thệ của hai người mang thứ cảm xúc dạt dào làm cho người ta rợn người và không ai ngờ tới một Trần Tuấn Dương lạnh lùng, kiệm lời lại có thể nói ra những lời đó... Họ càng không ngờ hơn đó chính là một sát thủ hàng đầu thế giới lại có thể nói đến... tình yêu.
Cha Sứ lên tiếng phá vỡ bầu không khí đáng sợ kia
“Ta thay mặt chúa chúc cho các con trăm năm hạnh phúc“.
“Để chúc mừng cho cặp đôi hạnh phúc ngày hôm nay mong mọi người ở lại chung vui với chúng tôi với các tiết mục hấp dẫn và cùng thưởng thức các món ăn do đầu bếp hàng đầu của khách sạn chúng tôi.”
Sau lời nói của anh chàng MC tất cả mọi người đều quay trở lại với nhịp điệp của buổi tiệc vì họ biết nếu họ không trở lại thì Dương đại ca có thể sẽ lấy đi cái mạng nhỏ của họ. Chưa kể anh chàng dẫn chương trình đó gia thế... quả thật không hề nhỏ... đụng vào thì... chết như chơi...
Từ phía sau cánh cửa có một nhóm ba người mang theo một ánh mắt đầy sát khí nhìn vào hôn lễ hạnh phúc.
“Thủ lĩnh, người có cần chúng tôi giết hết bọn họ không ạ? Hai người bọn họ người tung kẻ hứng thật đáng ghét”_ giọng nói trong trẻo của một thiếu nữ vang lên.
“Không cần theo kế hoạch là được!”_ đáp lại là một giọng nói trầm thấp, lạnh lẽo của nam nhân.
“Chúng ta còn 5 phút! Mau đi...”_một giọng nam từ trần nhà nói nhỏ xuống nhưng lại bị cắt ngang bởi giọng nói có vẻ tức giận của một chàng trai tóc vàng nhảy xuống từ ống thông gió
“Á cái lưng của tôi... Tụi mày định đi đâu đây? Dắt nhau đi trốn à?”
“Gì đây? Không phải là thú cưng của Quang lão đại sao? Sao ngài ấy không canh giữ nó kỹ lại để nó đi sủa lung tung”_ giọng nữ trong trẻo kia lại một lần nữa vang lên.
“Ngươi dám...”_ thanh niên tóc vàng nổi giận
Bỗng cả bốn người họ lao đến chỗ thanh niên tóc vàng tung những đòn đánh chí mạng vào cậu... Thanh niên tóc vàng thân thủ nhanh nhạy đáp trả nhưng bỗng... đùng... đùng...đùng chen lẫn tiếng hét hỗn loạn. Chàng thanh niên tóc vàng vội lao ra nơi tổ chức hôn lễ thì thấy hôn lễ như bãi chiến trường đất đá văng khắp nơi, máu me bê bết, tiếng rên la ing ỏi... Còn đám người kia nhân lúc không ai để ý chạy đi.
“C..ch...chị ơi, chị ơi! An Nhiên! chị đâu rồi?”_ chàng trai tóc vàng gào lên, hoảng loạng tìm kiếm bóng dáng nhỏ nhắn đó. Nhưng anh nào biết cô đã rời khỏi nơi này từ ít lâu trước...
BÙM...RẮC...ẦM
“Cẩn thận sau lưng tóc vàng!”