Lăng Kha: “Là ai?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “Lăng Tiêu.”
Lăng Kha lập tức bị dời lực chú ý: “Lăng Tiêu? Không ngờ kỹ thuật lái xe của anh ta tốt như vậy, chờ một chút, Lăng Tiêu, cậu thắng luôn cả Lăng Tiêu, Thịnh Hoàn Hoàn cậu quá kiêu ngạo, cả Lăng Tiêu cũng dám thắng.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “Vì sao không dám?”
Lăng Kha: “Cẩn thận anh ta chơi chết cậu trên giường.”
Nghe câu nói này, toàn thân Thịnh Hoàn Hoàn bỗng cứng ngắc, cô không khỏi nghĩ đến câu nói đêm đó Lăng Tiêu nói khẽ bên tai cô, cảm giác sợ hãi ngày ấy lại dâng lên.
Lăng Kha nói đúng, Lăng Tiêu thật sự muốn làm chết cô, hơn nữa không phải loại mập mờ kia, mà là tra tấn cô đến chết, hiện tại cô trông thấy hắn đã thấy sợ.
Chẳng qua tối hôm qua cô thắng được chỉ do may mắn, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng thực lực của Lăng Tiêu thật sự mạnh hơn cô.
Vào giờ cơm trưa, Thịnh phu nhân đã gói đồ ăn để Thịnh Hoàn Hoàn đưa đến Thịnh Thế cho Lăng Tiêu.
Nhìn hai hộp cơm, Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu nổi: “Tại sao là hai hộp.”
Thịnh phu nhân lập tức kéo Thịnh Hoàn Hoàn vừa ngồi xuống bàn ăn dậy, nhét hai hộp cơm vào ngực cô: “Trong đó có một hộp là của con, đi thì đừng vội trở về, Lăng Tiêu vất vả, con làm vợ thì nên pha cà phê, đấm bóp lưng cho nó.”
Thịnh Hoàn Hoàn rất muốn nói cho Thịnh phu nhân, nếu cô làm như thế thật thì Lăng Tiêu nhất định sẽ chỉ vào mũi bảo cô cút.
Nhưng cô không thể nói với bà chuyện này, chỉ có thể gật đầu xác nhận rồi xách hai hộp cơm đi ra ngoài.
Kỳ thật Thịnh Hoàn Hoàn hoàn toàn không muốn đi đưa cơm cho Lăng Tiêu.
Vừa lên xe, Thịnh Hoàn Hoàn đã rất “Thân thiết” nhìn Wenson: “Wenson, anh vất vả rồi, còn chưa ăn cơm đúng không, cái này cho anh.”
Wenson mặt không cảm xúc: “Thiếu phu nhân, Lăng thiếu đang chờ cô đưa cơm.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “…”
Kỳ thật làm một vệ sĩ thì đần một chút mới càng xứng chức.
Người của Thịnh Thế đều biết Thịnh Hoàn Hoàn, cô mang theo gương mặt cao cấp này thì không cần thẻ cũng có thể đi vào phòng tổng giám đốc, cũng không cần thư ký thông báo, cô đã tiến lên gõ cửa một cái.
Đẩy cửa đi vào, Lăng Tiêu đang ngồi trước máy tính làm việc, nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục vùi đầu làm việc.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông ngồi trên vị trí của ba, trong lòng đột nhiên trở nên đắng chát.
Khi còn bé, ba luôn muốn bồi dưỡng cô thành nữ cường, tương lai có thể thay ông ngồi lên vị trí này. Đáng tiếc cô sinh ra không có năng khiếu làm ăn, đã làm ông thất vọng.
Về sau ba đã dồn hết tâm huyết cho Mộ Tư, một lòng muốn bồi dưỡng anh ta thành vương giả giới kinh doanh, tương lai dẫn dắt Thịnh Thế bước ra thị trường quốc tế.
Hiển nhiên ba đã bồi dưỡng thành công, chỉ tiếc sự thành công này không dính dáng gì đến Thịnh Thế, ngược lại còn tăng thêm cho Thịnh Thế một đối thủ cạnh tranh rất mạnh.