Thịnh Hoàn Hoàn cố nén khó chịu giữa hai chân mà đuổi theo, cũng không phát hiện sự khác thường của hắn, chỉ khẽ cắn môi: “Lăng Tiêu, hiện tại còn sớm, không bằng đến nhà tôi ăn cơm chiều?”
Kết hôn một tuần mà cô còn chưa dẫn hắn đi gặp ba.
Lăng Tiêu không trả lời, lấy điện thoại ra rồi bấm bấm liên tục, không bao lâu sau trên màn hình đã xuất hiện hình ảnh mấy loại thuốc mỡ.
Lúc thang máy mở ra, hắn để tay qua một bên và nhìn Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn nghi hoặc đi ra ngoài trước, Lăng Tiêu đi sau lưng cô, ánh mắt nhìn chằm chằm đôi chân thẳng tắp của cô.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu, Lăng Tiêu mới tăng tốc bước chân.
“Lên xe.” Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn lên xe, Lăng Tiêu gọi một vệ sĩ tới rồi thấp giọng dặn dò vài câu, sau đó mới đi lên xe theo.
“Chúng ta đi đâu?” Thịnh Hoàn Hoàn nghiêng mặt qua nhìn hắn.
Lăng Tiêu không trả lời, tựa lưng vào ghế nhắm mắt lại, cũng không bảo tài xế chạy đi.
Thịnh Hoàn Hoàn mang đầy nghi vấn, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Qua chừng mười phút, có người gõ gõ cửa sổ xe, một túi đồ được đưa vào.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thoáng qua, hình như là thuốc, Lăng Tiêu bị bệnh sao?
Lăng Tiêu cầm lấy hai loại thuốc mỡ rồi nhanh chóng đọc thuyết minh trên đó, sau đó đưa một loại cho Thịnh Hoàn Hoàn.
“Đây là cái gì?” Thịnh Hoàn Hoàn nghi hoặc, xem xong thuyết minh thì bên tai đỏ bừng.
Vừa rồi hắn bảo cô đi trước là do phát hiện cô đi lại hơi khác lạ sao? Cô đã rất cẩn thận mà còn nhìn ra được à?
Lăng Tiêu lạnh lùng mở miệng: “Bôi đi.”
Thịnh Hoàn Hoàn khó tin: “Ngay bây giờ?”
Lăng Tiêu nhấn nút điều khiển, màn cửa tự động che chắn cả xe, sau đó lại liếc nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, giọng điệu rất cứng rắn: “Còn lo lắng cái gì?”
Thịnh Hoàn Hoàn mặt đỏ tới mang tai, kinh hoảng bất an: “Về nhà rồi bôi đi, dù sao cũng nhanh đến mà.”
Lăng Tiêu không vui nói: “Toàn thân cô có chỗ nào tôi chưa thấy qua?”
Không phải Thịnh Hoàn Hoàn già mồm, thực sự quá khó mở miệng trước mặt hắn, cô làm không được.
Ai ngờ Lăng Tiêu lại nói: “Muốn tôi bôi giúp cô?”
Thịnh Hoàn Hoàn sợ hãi mở to hai mắt, liên tục lắc đầu.
Một lát sau, Lăng Tiêu đã kéo màn cửa lên, mở cửa sổ xe ra.
Thân thể Thịnh Hoàn Hoàn khẽ run, cả người đã ửng hồng, gương mặt xinh đẹp kiều diễm ướt át làm người ta hận không thể cắn một cái.
Lăng Tiêu nhìn ra ngoài cửa sổ, gương mặt lạnh lùng hiện ra chút bực bội, nhưng đôi mắt đen thâm thúy lại nóng rực như lửa.
Lúc này đang trong giờ cao điểm, dòng xe cộ dày đặc, xuất hiện tình trạng kẹt xe.
Bọn họ đang ngồi trên chiếc Rolls-Royce, mà bên cạnh Rolls-Royce lại có một chiếc Maybach đang đậu.