Thịnh Hoàn Hoàn chưa bao giờ đu idol nên không để ý lắm, nhưng cô lại nhìn thấy bóng dáng Lăng Kha trong đám người.
Lăng Kha đu idol từ khi nào, sao cô lại không biết?
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ rồi ôm Lăng Thiên Vũ xuống xe.
Bởi vì Lăng Thiên Vũ tương đối mẫn cảm nên Thịnh Hoàn Hoàn không tiếp cận đám người, Vinson đứng đằng xa bảo vệ bọn họ.
Một lát sau, trong đám người truyền đến một loạt tiếng thét chói tai.
Thịnh Hoàn Hoàn nghe thấy bọn họ đang kêu tên “Lam Nhan”.
Thịnh Hoàn Hoàn từng nghe nói đến nữ minh tinh này, cô ta phát triển mấy năm ở nước ngoài nhưng không có tiếng tăm gì, nửa năm trước mới về nước, ký hợp đồng với công ty giải trí lớn nhất, được cật lực nâng đỡ thành nữ diễn viên nổi tiếng, tài nguyên nhiều đến mức làm các tiền bối đồng hành cũng phải đỏ mắt ghen ghét.
Nghe nói hậu trường của cô ta rất cứng, không ai dám trêu chọc.
Mà cô từng nghe đồn hậu trường của Lam Nhan chính là chồng của cô, Lăng Tiêu.
Không bao lâu sau, một cô gái mặc lễ phục màu lam được vệ sĩ bảo vệ đi xuyên qua đám người chen chúc rồi bước lên bục giảng.
Cô gái này chính là Lam Nhan, cô nổi tiếng xinh đẹp, sau khi được truyền thông Thiên Vũ nâng đỡ nửa năm thì hiện tại đã hot khắp đại giang nam bắc, thành công chen lên trở thành sao hạng A.
Thịnh Hoàn Hoàn bất giác nhích lên phía trước, nhìn chằm chằm cô gái khí chất ưu nhã, dáng người tinh tế cao gầy, ngũ quan tinh xảo đang đứng trên đài, cô ta là mỹ nhân hiếm thấy.
Nhưng cô thật sự không tìm thấy lý do Lăng Tiêu nhất định phải nâng đỡ Lam Nhan.
Phụ nữ xinh đẹp không hiếm thấy ở giới giải trí, thứ nhất Lam Nhan không phải ca sĩ, thứ hai không có kỹ thuật diễn, ngón giọng thì chỉ có thể miễn cưỡng tính là không khó nghe.
Người như vậy không có đặc điểm gì nổi bật, dễ bị người ta quên mất, muốn luôn nổi tiếng thì công ty chỉ có thể không ngừng ném tài nguyên chất lượng cao lên người cô ta.
Vì sao Lăng Tiêu lại đầu tư vào vụ mua bán không có lời như vậy?
Thịnh Hoàn Hoàn chú ý cô gái trên đài, không hề nhận thấy sự thay đổi của cậu nhóc trong lòng mình.
Lúc này Lăng Thiên Vũ đang nhìn chằm chằm Lam Nhan, thân thể nho nhỏ căng cứng, hai nắm tay cũng siết lại, đôi mắt mang theo căm hận, trong căm hận lại có sự sợ hãi mãnh liệt.
Lam Nhan chỉ hát một bài trên đài, lúc đi xuống ánh mắt vô tình lướt qua Thịnh Hoàn Hoàn, bước chân cô ta dừng lại một chút rồi bước xuống sân khấu như không có việc gì.
Dưới đài có không ít fans đi theo muốn xin chữ ký, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn mới phát hiện trong đám người còn lại có thật nhiều người đều mặc đồ đua xe.
Thịnh Hoàn Hoàn thấy Lăng Kha còn đứng ở đó thì đi về hướng cô ấy: “Lăng Kha.”
“Hả, sao Hoàn Hoàn cũng ở chỗ này?” Lăng Kha nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì rất mừng rỡ.
Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Tớ có việc đi tìm chị Nam Tầm, cậu đi với tớ đi.”
“A? Bây giờ à?” .
“Ừm.”
“Hiện tại không được, tớ còn chưa nhìn thấy nam thần Kim Thần của mình.” Lăng Kha lộ ra vẻ mặt không muốn, tựa như một fan cuồng.