Hai chữ hiền hòa này, đánh thẳng vào mặt Trần Do Mỹ.
Nhìn Thịnh Hoàn Hoàn không hề tức giận, một câu nói đơn giản liền đả thương người khác.
Thật cao tay!
Lăng lão thái thái càng hài lòng với Thịnh Hoàn Hoàn, bà dặn dò người hầu bên cạnh, “Đi lấy bát tự của Thịnh tiểu thư tới đây.”
Người già ở Hải Thành vô cùng tin Phật, mỗi tháng mùng một, mười lăm đều thắp hương bái Phật, cho nên họ rất tin tưởng vào bát tự và tướng mạo.
Hiện tại Lăng lão thái thái muốn lấy bát tự của Thịnh Hoàn Hoàn, đây là muốn nói nếu bát tự của Thịnh Hoàn Hoàn phù hợp, bà sẽ không phản đối Thịnh Hoàn Hoàn tiếp cận Lăng Tiêu.
Triệu Giai Ca nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, ánh mắt có chút mâu thuẫn.
Thịnh Hoàn Hoàn này cũng thật không đơn giản a!
Trần Do Mỹ không khỏi lo lắng, nếu Thịnh Hoàn Hoàn thật sự bị Lăng Tiêu nhìn trúng, vậy chuyện ba cô ta muốn sẽ rất khó làm.
Thịnh Hoàn Hoàn vừa xuất hiện, đã bị anh trai chửi bới chính là vì ngăn cản cô tìm chỗ dựa, không ngờ cô ta đã xem thường Thịnh Hoàn Hoàn.
Không được, cô ta tuyệt đối không thể để Thịnh Hoàn Hoàn thực hiện được mục đích.
Lăng lão thái thái dặn dò người hầu xong, sau đó nhìn về phía Lăng Tiêu nói: “Tiêu nhi lại đây.”
Lăng Tiêu đã kết thúc cuộc trò chuyện của mình, nghe thấy giọng nói của lão thái thái, sắc mặt hơi trầm xuống, nhưng cuối cùng vẫn đi về hướng này.
Ánh mắt của mọi người cũng hướng về phía Lăng Tiêu.
Nhìn người đàn ông không có chút biểu cảm nào trên mặt, ánh mắt Trần Do Mỹ không cách nào rời khỏi người hắn, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, cô đã thích hắn rồi.
Trần Do Mỹ âm thầm kéo kéo vạt áo Trần phu nhân.
Trần phu nhân tự nhiên cũng biết lợi hại trong đó, trấn an vỗ vỗ tay Trần Do Mỹ.
Lăng Tiêu bước chân vừa dừng lại, Trần phu nhân liền nhìn Thịnh Hoàn Hoàn cười nói: “Hoàn Hoàn chúng ta luôn luôn rất được trẻ nhỏ yêu thích, nếu đứa nhỏ của nó và Mộ Tư kia còn…”
“Mẹ, mẹ nói bậy bạ gì vậy!”
Trần Do Mỹ vội lên tiếng vờ ngăn Trần phu nhân lại.
Trần phu nhân tựa hồ cũng phát hiện mình nói bị hố, lập tức ngậm miệng lại.
Nhưng mục đích của họ đã thành công.
“Đứa bé, đứa bé nào?”
“Trời ạ, Thịnh Hoàn Hoàn từng có con?”
Lúc này Trần phu nhân vội vàng giải thích, “Không có không có, vừa rồi tôi nhất thời nói sai, ý tôi là nói Hoàn Hoàn thích trẻ con, rất có duyên với trẻ con.”
Nhưng ai sẽ tin lời giải thích này của bà ta?
Trần Do Mỹ âm thầm nhìn về phía Lăng lão thái thái, quả nhiên sắc mặt lão thái thái đã trở nên rất khó coi.
Bà cụ nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, giọng nói không còn vui vẻ như lúc nãy: “Thịnh tiểu thư, tôi muốn nghe cô giải thích.”