Gia Luân và Nhã Linh cùng nhau về phòng
“ uống nước đi đừng giận nữa” Nhã Linh rót một ly nước đưa cho Gia Luân
“ haizz, cảm ơn em” Gia Luân thở dài sau đó cầm ly nước lên uống
Nhã Linh lên giường ngồi cạnh Gia Luân, Gia Luân đưa tay ra kéo cô vào lòng anh,tay đặt lên eo cô
“ anh có tâm sự sao?” Nhã Linh nhìn Gia Luân hỏi
“ không có.....à không đúng là có chuyện thật” Gia Luân làm vẻ mặt buồn bã nhìn cô
“ có chuyện gì” Nhã Linh vội vã hỏi
“ tại sao em nấu chè cho mọi người mà không nấu cho anh?” Gia Luân bĩu môi nói, người đàn ông này đúng là nhỏ mọn chỉ có chuyện đó thôi mà cũng để bụng
“ là ai nói sợ em bỏ thuốc vào thức ăn “ Nhã Linh cười khinh nói, cô đang cà khịa anh đây mà
“ đó là ngày trước còn bây giờ em cứ bỏ thuốc, anh sẵn sàng uống” Gia Luân đưa gương mặt nham hiểm nhìn cô
“ đúng là vô liêm sĩ mà “ Nhã Linh đẩy Gia Luân ra
“ tới đây anh nói nhỏ cái này cho nghe nè” Gia Luân vẫy vẫy tay gọi Nhã Linh
“ có chuyện gì?” Nhã Linh đưa mặt đến gần Gia Luân
Chụt
Gia Luân hôn lên má cô, cô giật mình quay sang nhìn Gia Luân, chưa kịp nói câu nào là Gia Luân đã đưa tay ôm cô ngã xuống giường
“ Ngủ ngon “ Gia Luân ôm chặt lấy cô, nói nhỏ vào tai cô
Ở trong lòng người đàn ông này khiến cô cảm thấy thư giãn, mùi thơm nhè nhẹ đưa cô vào giấc ngủ
Tại phòng Huyền My
“ con trai à, ba từng ngày đều mong con chào đời đấy “ Gia Lộc áp mặt vào bụng Huyền My vui vẻ nói
“ anh à chuyện khi nãy là sao, tại sao con chúng ta không được phong là cháu đích tôn “ Huyền My nhăn mặt nhìn Gia Lộc hỏi
“ anh nghe kể là lúc ba và mẹ cưới nhau, mẹ cả đã đưa ra yêu cầu là ba và mẹ không được đăng kí kết hôn, ngày đó ông cố còn sống, ông rất quý mẹ cả nên đồng ý, ông bà nội dù không muốn cũng không dám cãi, sau khi mẹ cả và ông cố chết mọi người cũng có ý định để ba mẹ đăng kí kết hôn nhưng cứ mỗi lần bàn tính thì trong nhà đều xảy ra việc nên đến bây giờ không ai dám nhắc đến vấn đề này nữa. Nghe đâu trước khi cưới ba còn hứa với mẹ cả chỉ công nhận con của Gia Luân là cháu đích tôn thôi” Gia Lộc tường tận kể lại từng việc
“ vậy là con của chúng ta chịu thiệt rồi, em không chịu đâu” Huyền My khó chịu nói
“ kệ đi em, dù có là cháu đích tôn hay không thì cũng đâu quá quan trọng “ Gia Lộc thấy vợ giận, sợ sẽ ảnh hưởng đến con nên liền nói
“ anh thì lúc nào mà chẳng không quan trọng, chẳng lẽ anh cứ đinh làm thuê cho anh hai mãi sao, em không phải là khinh thường anh hay gì nhưng mà em sợ sau này chị hai sinh con ra, con mình sẽ chịu thiệt, anh không biết đâu, có mấy lần chị hai khinh em ra mặt luôn, em mắng người làm mà chị ấy cũng cằn nhằn em, em tủi thân lắm “ Huyền My này đúng là diễn giỏi, chưa gì đã chảy nước mắt khóc bù lu bù loa
“ có chuyện đó luôn sao?” Gia Lộc tức giận nhìn Huyền My
“ phải chị ấy ỷ là có anh hai chống lưng nên đâu xem em ra gì” Huyền My thút thít nói
“ thôi đừng khóc nữa, để anh giải quyết “ Gia Lộc lau nước mắt cho Huyền My
Sáng hôm nay cũng như mọi khi ăn sáng xong mọi người lại đi làm
La Vy hôm nay có chuyện nên phải về nhà mẹ đẻ, đúng là cưới chồng gần nhà sướng thật muốn về là về
“ Nhi, em ngồi xuống đi mình nói chuyện” Nhã Linh thấy Liên Nhi cứ đứng mãi nên liền bảo con bé ngồi xuống
“ dạ cảm ơn mợ” Nhi ngồi cạnh Nhã Linh
“ nghe nói thằng Tèo thích em hả?” Nhã Linh đột ngột nói, chuyện này không cần ai nói thì cô cũng biết nữa, thằng Tèo công khai theo đuổi vậy mà
“ thôi mợ, anh ta phiền chết luôn á “ Liên Nhi bĩu môi nói
“ em đấy làm giá vừa thôi không thôi sau này ế thì đừng than” Nhã Linh cười nói
“....” Liên Nhi im lặng
Tại xưởng lụa
“ ai là người kiểm tra số hàng này “ Gia Luân tức giận ném số lụa lỗi xuống đất
“ sao vậy anh?” Gia Phát thấy Gia Luân tức giận như vậy liền đi đến hỏi chuyện
“ em cầm lên xem đi “ Gia Luân nhăn mặt nói
Gia Phát cầm những mảnh lụa lên, rõ ràng là sai sót rất nhiều, may mà có Gia Luân phát hiện nếu không thì thực sự đã mất uy tín với khách hàng rồi
“ là ai kiểm tra?” Gia Phát nhăn mặt cầm số lụa lên nhìn những người kiểm tra đang đứng ở đó
“ là tao” Gia Lộc cười khinh nói
“ anh điên hả? lụa như vầy mà cũng duyệt nữa “ Gia Phát bực tức ném số lụa đó cho Gia Lộc
“ vậy sao? tao thấy cũng ổn mà” Gia Lộc cầm số lụa lên nói
“ mọi người về làm việc đi, còn những người làm trong nhóm của Gia Lộc hôm nay làm đêm để đền số lụa này lại cho xưởng “ Gia Luân lạnh lùng nói, anh biết rõ Gia Lộc là đang cố tình kiếm chuyện đây mà
“ tôi không làm đấy anh làm gì tôi” Gia Lộc cười khinh nói