Cô Vợ Gả Thay Của Tổng Giám Đốc

Chương 25: Chương 25: Cùng nhau về nhà (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tông Minh Hạo nhìn xuống, trong đôi mắt chứa vẻ lạnh lùng, hiện lên vẻ như đang suy nghĩ, mùi hương trên người cô gái này hình như nồng đậm hơn so với lúc trước thì phải.

Thật là một cô gái đặc biệt!

“Anh buông tôi ra! Vừa rồi tôi không cố ý!” Tần Lục Nguyệt bối rồi liếc mắt nhìn Tông Minh Hạo, nói: “Tôi sẽ không quấy nhiễu hai người!”

“Quấy nhiễu chúng tôi?” Đôi mắt của Tông Minh Hạo nhíu lại.

Đúng lúc Tần Lục Nguyệt chuẩn bị đẩy Tông Minh Hạo ra lần nữa, cửa phòng bỗng mở ra, tiếng nói của Mễ Khả Nhi cũng theo đó mà truyền vào: “Thay quần áo thôi mà sao lâu quá vậy? Anh Minh Hạo, các người…”

Mễ Khả Nhi bước vào nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ngay lập tức liền trở nên mất bình tĩnh, sắc mặt trắng bệch.

Bọn họ…Bọn họ… đang làm cái gì vậy?

Không phải nói bọn họ kết hôn, chỉ là vì mang lại may mắn cho Tông Minh Trạch sao?

Vậy bây giờ bọn họ đang làm cái gì?

Tay Mễ Khả Nhi không tự chủ được nắm chặt lại, giấu ở sau lưng.

Mặc dù trong lòng đang rất tức giận, nhưng trên mặt Mễ Khả Nhi vẫn cố gắng giả vờ bình tĩnh nói: “Khách khứa vẫn còn đang chờ kìa.”

Tông Minh Hạo đột nhiên rút tay lại, khoảng cách giữa anh và Tần Lục Nguyệt trong nháy mắt đã dãn ra.

Tông Minh Hạo liếc mắt nhìn mặt Tần Lục Nguyệt.

Mặt cô hiện lên vẻ mất tự nhiên, rõ ràng đây là chồng của cô, mà cô làm ra vẻ như đang đoạt bạn trai của người khác, sốt ruột muốn làm sáng tỏ quan hệ của hai người.

“Thật ngại quá! Tôi đi trước nhé. Hai người cứ tiếp tục.” Tần Lục Nguyệt nói xong liền lướt qua Tông Minh Hạo rồi đi ra ngoài.

Lúc này đột nhiên có một cơn gió thổi từ cửa sổ vào, làm mái tóc của Tần Lục nguyệt nhẹ nhàng bay lên, lướt qua ngực của Tông Minh Hạo, mái tóc kia mang theo mùi hương của Tần Lục Nguyệt, xâm nhập vào chóp mũi của anh.

Tông Minh Hạo nhìn theo bóng dáng cô rời đi, nhưng Tần Lục Nguyệt không dừng lại mà nhanh chóng đi ra khỏi phòng.

Mễ Khả Nhi chờ Tần Lục Nguyệt đi ra, lập tức tiến đến bên Tông Minh Hạo, chủ động thân thiết kéo cánh tay anh, nói: “Anh Minh Hạo, chúng ta cũng đi xuống đi, mọi người đều đã đến đông đủ cả rồi. Mọi người đều nói phải uống với anh một chén, chúc mừng anh chính thức tiếp quản Tông gia, cũng là mừng anh chính thức quay về!”

Ánh mắt Tông Minh Hạo nhìn thoáng qua phía cửa một chút rồi mới trả lời: “Được!”

Nghe thấy Tông Minh Hạo trả lời, Mễ Khả Nhi mới thở nhẹ ra một hơi.

Nhưng mà Tần Lục Nguyệt kia, không thể coi thường cô ta được.

Không thể để như thế này được, phải nghĩ cách làm cho bọn họ ly hôn!

Vị trí thiếu phu nhân của tập đoàn Tông thị, không thể để rơi vào tay người khác!

Nhiều năm qua, bên cạnh Tông Minh Hạo không có bất kỳ người phụ nữ nào.

Vì vậy, Mễ Khả Nhi mới không vội vàng, cô ta vốn định chờ Tông Minh Trạch kết hôn, rồi lợi dụng cơ hội đó tạo nên một cơ hội có thể ở chung với Tông Minh Hạo sau đó mới từ từ túm lấy anh.

Nhưng người tính không bằng trời tính.

Rõ ràng người phải kết hôn là Tông Minh Trạch, nhưng chốc lạt lại biến thành người mà tất cả mọi người không dám động tới – Vương tử Tông Minh Hạo!

Mễ Khả Nhi không có cách nào tin được chuyện này là thật.

Người cô ta muốn, làm sao có thể bị người khác vấy bẩn được!

Vì vậy, cô ta bí mật cho người đi điều tra chuyện này.

Theo cô ta được biết, Tần Lục Nguyệt cũng là bị Tông Gia ép phải kết hôn, còn về phía Tông Minh Hạo, lúc anh chủ động đề nghị thay em trai kết hôn thì cũng không quen biết Tần Lục Nguyệt. Vì vậy Mễ Khả Nhi biết mình vẫn còn cơ hội.

Nếu trong lúc bọn họ không có tình cảm gì với nhau mà chia rẽ thì cũng không khó lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.