Cô Vợ Giả Của Tổng Giám Đốc

Chương 4: Chương 4: Phú thương trong truyền thuyết




Không ngờ cô vừa mới ngồi xuống không bao lâu, thì có một ánh đèn flash chiếu về phía cô, sau đó vang lên tiếng “Tách tách”.

Bạch Ngưng vội nhìn về phía nguồn sáng, trước mắt lại sáng lên, phía trước có hai người cầm máy ảnh đứng đối diện cô. Cô mới giật mình sợ hãi đứng lên hai người đã tiến tới hỏi: “Hứa tiểu thư, cô tới nơi này có phải vì theo dõi chồng cô Ngôn Lạc Quân tiên sinh hay không, nghe nói hai người ở riêng đã lâu đúng không? Có phải Ngôn tiên sinh thường cùng phụ nữ khác ra vào như vậy hay không? Cô có biết vị tiểu thư cùng uống cà phê với Ngôn tiên sinh lần này không?”

Lúc này, bên kia cũng truyền đến tiếng “tách tách”. Bạch Ngưng nhìn sang, một nam một nữ từ phòng tình nhân của quán cà phê đi ra ngoài, nam che chở nữ, cản ánh đèn của đám paparazzi.

“Ngôn tiên sinh, nguyên nhân ngài và Hứa tiểu thư bất hòa là bởi vì con gái sao? Ngài có định ly hôn không? Nghe nói ban đầu Hứa tiểu thư dùng đứa bé uy hiếp ngài kết hôn đúng không?”

Ngôn tiên sinh? Chồng Hứa Tĩnh Hàm Ngôn cái gì Quân đó?

Từng câu hỏi của đám paparazzi cũng truyền vào lỗ tai Bạch Ngưng, thật lâu sau cô mới biết rõ chuyện gì xảy ra —— cô vào nhầm chỗ? Chồng Hứa Tĩnh Hàm đang ở đây uống cà phê với một phụ nữ, cô chạy tới, thành tư liệu sống cho đám paparazzi tha hồ đoán.

Ngôn Lạc Quân và người phụ nữ được anh che chở đi qua trước mặt cô, đi thẳng ra khỏi quán cà phê.

“Hứa tiểu thư, có phải Ngôn tiên sinh đã ngả bài với cô rồi phải không, ngài ấy có nói đến chuyện ly hôn không?”

“Nghe nói cha mẹ Ngôn gia ghét bỏ cô vì scandal lúc trước quá nhiều, còn sinh con gái, phải không?”

Bạch Ngưng không biết làm thế nào cho phải, không thể làm gì khác hơn là vòng qua bọn họ, vội vàng ra khỏi quán cà phê.

Một bàn tay to giữ cổ tay cô lại, bước nhanh ra khỏi cửa chính.

Chính là Ngôn Lạc Quân. Anh ta đã đưa người phụ nữ kia đi, quay lại quán cà phê.

Bạch Ngưng bị anh ta kéo ra phía sau. Tay của anh rất ấm áp, nhưng cô lại không cảm thấy ấm áp, thậm chí trong tiềm thức còn kháng cự anh.

Đám paparazzi vẫn còn đuổi theo phía sau, Ngôn Lạc Quân lôi kéo Bạch Ngưng vừa đi vừa nhìn chung quanh, dường như đang suy nghĩ làm thế nào để trốn thoát.

Lúc này Bạch Ngưng thử thăm dò nói: “Tôi bảo Tiểu Hà dừng xe ở đường Huệ Tường.

Ngôn Lạc Quân nghe vậy lập tức kéo cô đi về phía đầu đường.

Tiểu Hà thấy hai người đã sớm khởi động xe lui tới đây. Ngôn Lạc Quân và Bạch Ngưng nhanh chóng lên xe, “rầm” một tiếng đóng cửa xe. Tiểu Hà vội vã lái xe đi, bỏ lại đám paparazzi phía sau.

Không khí trong xe bình tĩnh nhưng thực ra lại ngổn ngang trăm ngàn cảm xúc.

Bạch Ngưng không biết tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy, cô chỉ muốn tới xem “mình” một chút, sau đó nghĩ cách đi thăm mẹ.

Ngôn Lạc Quân bên cạnh sắc mặt cũng không tốt, hơi nghiêng đầu nhìn cô, giống như cảnh sát hình sự thẩm vấn chờ phạm nhân là cô nhận tội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.