Chương 20
Buổi sáng ngày hôm sau.
Cô ăn sáng xong, ở trong phòng đọc sách, yên lặng, cái gì cũng không muốn làm.
Có tiếng đập cửa vang lên.
Cô nói một tiếng:
- Mời vào.
Đi vào là Thần Huống, cảm xúc cô đang thanh thản, bỗng khẩn trương lên, lập tức đứng lên, cúi đầu gọi một tiếng:
- Thần đại ca, anh đã đến rồi...
Thần Huống bình tĩnh nhìn thoáng qua, cách gọi này là từ nhỏ đến lớn, bây giờ nghe ở trong tai như thế nào cảm thấy có điểm khó chịu.
Anh đã không còn ở cấp bậc như anh trai cô, mà là chồng cô.
Còn xưng hô như vậy, anh sẽ sinh ra một loại tâm lý kháng cự kỳ quái.
- Em kêu anh cái gì?
Anh lẳng lặng hỏi ngược lại.
Đông Lôi:
- ...
Nhất thời phản ứng không kịp.
- Lại kêu một tiếng.
Đông Lôi phản xạ có điều kiện gọi một tiếng:
- Thần đại ca!
- Cảm giác thoả đáng sao?
Đông Lôi hoang mang nháy mắt mấy cái:
- Trước đến giờ đều gọi như vậy mà?
Giọng nói nhiều mê mang.
Thần Huống đi vào một bước, đứng ở trước mặt cô:
- Quan hệ thay đổi, xưng hô có phải cũng nên thay đổi một chút!
Anh rất cao rất cường tráng, cô nhỏ nhắn xinh xắn chỉ đứng ngang vai anh.
Lúc nói chuyện, mắt anh nhìn bao quát, cô chỉ liếc xéo.
Hơi thở thuộc về anh, phe phẩy lướt đến trên gò má cô, âm ấm truyền đến làn da nhạy cảm của cô. Vẻ mặt cô không được tự nhiên.
Đúng.
Quan hệ đã thay đổi.
Tâm của cô, còn chưa có thích ứng loại biến đổi này.
- Thần đại ca...Em ...ngô...
Cô định nói gì đó, anh lại làm một động tác, hù đến cô, người đàn ông này đột nhiên cúi đầu, áp vào trên môi của cô_ _
Vẻn vẹn chỉ là dán hôn.
Môi cùng môi dán hợp.
Một khắc kia, hai người mắt đối mắt một chỗ.
Cô có thể cảm nhận được chỗ trên môi mang đến mùi trà thơm ngát, cùng với cảm giác nóng bỏng, cùng với hơi thở khác thường của đàn ông.
Cô không có lường trước anh sẽ làm như vậy.
Người đàn ông làm cho cô sợ hãi này, sẽ đột nhiên lấy thân phận là chồng, thân mật cùng cô.
Nụ hôn kia, chỉ duy trì vẻn vẹn mấy giây.
Anh rút lui khỏi, cô nhanh chóng thối lui, dán đến trên tường, bưng kín môi, trừng to mắt.
- Tử Tìm!
Anh liếc xéo, miệng nói ra hai chữ.
- Cái ...Cái gì...
Cô nói lắp, trên mặt nóng bỏng.
- Tên chữ của anh: Tử Tìm.
Cô hiểu, anh muốn cô gọi anh là Tử Tìm.
Cô gọi không ra miệng, mặt đỏ lên, nghĩ thầm anh sẽ không tức giận: có thể lại tới bức cô hay không.
Hoặc là tự thể nghiệm hướng anh lần nữa nghiêm chỉnh chứng tỏ:
Anh là chồng của cô là sự thật không thể chối cãi.
Lòng bàn tay ướt mồ hôi, cô căn thẳng cực kỳ: Sợ anh lại đến cường hôn.