Những tia nắng sớm lọt qua khung cửa sổ, chiếu rọi lên khuôn mặt tựa như thiên sứ của nữ nhân đang say ngủ. Ánh nắng mặt trời khiến đầu mày cô gái khẽ nhíu.
Tư Đồ Lăng Tuyết từ từ hé mắt. Cô chống tay ngồi dậy. Cả cơ thể tựa như muốn rã rời. Đặc biệt, từ đầu đến chân đều chỉ toàn những vết hết hồng lại xanh, hết xanh lại tím. Đây chính là kết quả của một đêm lăn lộn suốt từ tám giờ tối đến tận bốn giờ sáng. Mà tên đầu sỏ gây ra chuyện này lại đang ngon giấc bên cạnh cô, trên mặt hiện lên vẻ thỏa mãn.
Tư Đồ Lăng Tuyết thật sự bị bộ dáng của hắn làm cho ngứa mắt. Thế là, Tuyết đại tiểu thư giơ chân...đạp cho Liệt đại thiếu gia một cước, lăn đùng xuống đất.
“Tiểu tổ tông, em lại phát cáu cái gì vậy???” Một tiếng hét ai oán của ai đó vang lên, như muốn làm bật nóc Lam Tuyết viên.
...
“Khụ, cục cưng à, lần sau em có thượng cẳng tay hạ cẳng chân thì cũng nên nhẹ nhàng một chút.” Hiên Viên Liệt một tay cầm đá chườm lên cục u trên trán, một tay cầm bánh mì gặm gặm.
“Tự làm tự chịu, có gì mà nặng với chả nhẹ.” Ở phía đối diện, Tư Đồ Lăng Tuyết đang lấy giấy ăn chấm chấm môi. Cô kéo ghế đứng dậy, không mặn không nhạt nói với hắn: “Ăn nhanh lên rồi còn đến tập đoàn. Hôm nay em sẽ đi cùng để canh chừng anh. Cứ liệu hồn đấy!”
...
Nếu là bình thường, khi Tư Đồ Lăng Tuyết đến Hiên Viên tập đoàn thì Hiên Viên Liệt sẽ vui đến không biết trời đất gì luôn. Nhưng hôm nay thì lại khác.
Chỉ cần hắn đi đâu là tiểu tổ tông sẽ đi theo đó, từ ngồi làm việc đến đi họp, thậm chí là...đi vệ sinh. Ánh mắt cô nhìn hắn thì cứ như camera giám sát 24/24. Hơn nữa, chẳng thà cứ nhìn mặt một mình hắn thì không sao nhưng khi hắn đi họp, hai cái laze di động còn quét qua cả mấy người khác, làm cho phó tổng và mấy giám đốc của các bộ phận ngồi họp mà cứ như ngồi trên đống lửa.Tuy cô nói hãy coi như không có cô ở đây nhưng với ánh mắt khủng bố tinh thần như vậy thì muốn làm ngơ cũng khó.
...
Về đến phòng làm việc, Hiên Viên Liệt liền nới lỏng cà vạt, kéo Tư Đồ Lăng Tuyết ngồi lên đùi hắn, xoa xoa mái tóc mềm mại của cô: “Vật nhỏ, em vẫn chưa hết giận anh chuyện hôm qua hay sao?”
“Không chỉ chưa hết giận mà còn càng giận hơn.” Tư Đồ Lăng Tuyết không thèm để ý đến hắn.
Hôm qua người sai rõ ràng là hắn, đã không có thành ý xin lỗi thì thôi đi, đã thế lại còn đem cô ra làm thịt. Báo hại ngày hôm nay cô không thể đi giày cao gót 10 phân, chỉ sợ liêu xiêu một tí là gãy gót giày.
“Vậy phải làm sao thì em mới hết giận anh?”
“Để cho ba em đập cho ba anh một trận được không?”
“Như vậy thì không hay lắm! Anh có một cách khác tốt hơn.”
Khuôn mặt của Hiên Viên Liệt gần ngay trong gang tấc. Đôi môi mỏng của hắn ngậm lấy môi cô, dụ dỗ cô hé miệng. Cái lưỡi như con rắn, mút lấy chiếc lưỡi đinh hương ngọt ngào.
Hai tay Tư Đồ Lăng Tuyết cũng chủ động choàng qua cổ hắn, đôi mắt nhắm lại, thưởng thức nụ hôn mê loạn.
Bất ngờ, đôi môi hắn rời xuống hôn lên xương quai xanh xinh đẹp trong khi bàn tay trái đang bắt đầu tháo từng cúc áo sơ mi của cô. Tư Đồ Lăng Tuyết thở hổn hển, tay níu chặt lấy tóc hắn, kêu lên: “Dừng...dừng lại...đây là công ty!”
“Yên tâm, không có sự cho phép của anh, sẽ không ai dám làm phiền chúng ta!” Hiên Viên Liệt nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo sơ mi của Tư Đồ Lăng Tuyết rồi lại luồn tay ra sau mở khóa áo underwear, quăng vào một góc phòng.
Hai bầu ngực tròn trịa run rẩy lộ ra trong không khí, lại vì cái nhìn như ưng như sói của người đàn ông mà kiều nhũ đã có chút phiếm hồng. Hắn há miệng, ngậm lấy đầu nhũ, mút mạnh. Cả người Tư Đồ Lăng Tuyết như có một dòng điện chạy qua. Cô ngửa người, ôm lấy cái đầu cuồng dã trước ngực, rên rỉ đứt quãng: “Liệt...a...anh đừng như vậy mà!”
Nức nở cầu xin chẳng thể nào khiến cho Hiên Viên Liệt động lòng thương xót, lại càng chỉ khiến cho bản năng thú dữ của hắn bị kích thích nhiều hơn. Bàn tay tà ác phủ lên bầu ngực còn lại, mạnh bạo xoa bóp, liên tục vân vê nhũ hoa mềm mại khiến cho nó nhanh chóng căng cứng, cao vút ngạo nghễ.
Một chút đau đớn, một chút tê dại. Mỗi một giống cái khi nhận được sự “yêu thương “ của giống đực đều bộc lộ ra dục vọng nguyên thủy nhất. Tất cả các loài động vật đều như vậy, kể cả con người cũng không ngoại lệ.
Tư Đồ Lăng Tuyết cảm thấy bên dưới của mình đều bị kích thích đến ẩm ướt, ngứa ngáy. Cô khó chịu chà xát hai đùi ngọc.
Một hành động này lại hữu ý vô tình lọt vào mắt Hiên Viên Liệt. Hắn nhanh chóng gạt đi toàn bộ tài liệu trên bàn rồi đặt cơ thể mềm mại trong lòng lên đó.
Hiên Viên Liệt đẩy chiếc váy công sở của cô lên tận hông, để lộ ra chiếc quần lót ren che đi vùng tam giác mê hồn. Bàn tay quái ác lại luồn vào bên trong lớp vải mỏng, sờ thấy ẩm ướt, hắn cười tà nhìn cô: “Bảo bối, em đúng là dâm đãng. Đều đã ướt như vậy, có phải rất muốn anh cắm nát cái tiểu động này của em?”
Tư Đồ Lăng Tuyết lập tức lắc đầu nguầy nguậy. “Em trai” của anh hôm qua đều làm cô đau gần chết, bây giờ còn làm nữa thì cứ chuẩn bị nhấc một cái quan tài cho cô đi là vừa.
“Hửm, không muốn thật sao?” Ánh mắt Hiên Viên Liệt nhìn Tư Đồ Lăng Tuyết tựa như thăm dò. Bàn tay ở bên trong quần lót đang nhẹ nhàng mơn trớn hai cánh hoa sưng đỏ vì hôm qua bị giãn nở quá mức. Ngay sau đó...một ngón tay lập tức trượt vào bên trong hoa huyệt.
“A!” Tư Đồ Lăng Tuyết run lên bần bật, dị vật bất ngờ xâm nhập khiến cô khó chịu nhíu mày.
Ngón tay của Hiên Viên Liệt ra vào rất đều đặn. Cứ một ngón lại thêm một ngón nữa đẩy vào bên trong động nhỏ cộng với ngón cái của Hiên Viên Liệt đang đè trên âm hạch, hết ấn ấn lại xoay xoay khiến cho hoa dịch trào ra ướt đẫm.
Cảm thấy cô đã đủ ẩm ướt, Hiên Viên Liệt liền cởi chiếc quần lót đang bao phủ vùng tam giác thiên đường đồng thời kéo khóa quần Âu. Cự long to lớn đã căng cứng từ lâu lộ ra ngoài không khí. Gậy thịt gân xanh chằng chịt, chốc chốc lại giật giật đụng vào hoa huyệt ướt đẫm.
Hiên Viên Liệt cúi đầu, thì thầm dụ dỗ bên tai Tư Đồ Lăng Tuyết: “Cục cưng, có thấy hay không? Nó đang rất muốn chào hỏi em đấy! Nào, dang rộng chân ra một chút.”
Tư Đồ Lăng Tuyết đã bị dục vọng làm mờ lí trí. Hắn bảo đâu cô liền nghe đó. Đôi chân thon dài vòng qua hông hắn.
Dục vọng nam tính được đặt trước động khẩu yếu ớt, sau đó mạnh mẽ tiến vào.
“A!” Cả hai đồng loạt kêu lên. Nhưng Tư Đồ Lăng Tuyết là bị dị vật chọc vào đau đớn còn Hiên Viên Liệt là do thỏa mãn mà thành. Nơi mềm mại khít khao của cô cắn chặt lấy hắn không nhả.
Hiên Viên Liệt hơi rút ra một chút, rồi lại mạnh mẽ đâm vào sâu hơn. Luật động ra vào mỗi lúc một nhanh dần, kéo theo ái dịch ướt đẫm. Tư Đồ Lăng Tuyết gần như không còn sức, bàn tay cô níu chặt cạnh bàn như để tìm một lực bấu víu.
“Liệt...chậm thôi...em...a...khó chịu!”
“Khó chịu?” Hiên Viên Liệt nhướn mày: “Không phải em đang rất thỏa mãn hay sao!”
Nói rồi, Hiên Viên Liệt tìm đến hạt trân châu mềm mại vừa ấn lại xoay, khiến cho chất dịch càng tuôn trào ra nhiều hơn.
Cứ như vậy, Tư Đồ Lăng Tuyết hết từ thiên đàng bị ném xuống địa ngục, lại từ địa ngục bay lên thiên đàng, chìm chìm nổi nổi trong bể nhục dục cho đến khi dòng dịch nóng bỏng phun dữ dội vào trong tử cung khiến cho cô gần như ngất đi vì kiệt sức.
~~~~~~~~~~~
Miêu: Không hiểu đầu óc nghĩ gì mà bản thân lại viết thêm một phần thịt văn nữa *cười *. À mà các thím ở đây có ai là fan của BLACKPINK không nhể, tôi là một BLINK đó (Nhưng là fan ngầm thui). Thích nhất Jisoo, hơi thích Lisa, không thích Jennie với Rose lắm (không hiểu vì sao ).
BLACKPINK in your area! Ấu dè!