Cô Vợ Hắc Đạo Của Tổng Tài Tàn Khốc

Chương 47: Chương 47: Lời mời đến buổi đấu giá nữ trang




Tại Washington, Mỹ. Nhà chính của Tư Đồ gia tộc.

Lucas, thủ hạ của Tư Đồ Hoàng Triệt cung kính đặt lên bàn một tập tài liệu. Anh ta cung kính nói với Tư Đồ Hoàng Triệt: “Hoàng Triệt điện hạ, đây chính là báo cáo điều tra về thân phận của Lạc Kiều Kiều tiểu thư!”

Tư Đồ Hoàng Triệt vươn tay cầm lấy tập tài liệu và mở ra.

Khi nhìn đến phần quá khứ của Hạ Kiều Kiều, đôi mắt anh không khỏi lóe lên sự ngạc nhiên và thích thú.

Thật sự có chút không ngờ nha. Kiều Kiều cùng đại tỷ lại có một mối quan hệ như vậy.

Thu hồi lại ý cười trong mắt, Tư Đồ Hoàng Triệt hỏi Lucas: “Đại tỷ tôi có biết chuyện này không?”

“Không ạ.” Lucas thành thật trả lời.

“Còn đại ca và Tịch Na thì sao?” Tư Đồ Hoàng Triệt tiếp tục hỏi.

“Cũng không ạ.” Lucas tiếp tục lắc đầu.

Tư Đồ Hoàng Triệt có chút trầm ngâm. Sau đó, anh lại hỏi: “Vậy những người xung quanh cô ấy, có ai họ Lạc không?”

“Không ạ.” Lại lắc đầu.

Thực ra, khi điều tra về Lạc Kiều Kiều, Lucas phát hiện ra, họ thật của cô là họ Hạ. Ba là Hạ Chính Hoa, mẹ là Tề Viện Viện. Họ hàng thân thích không có ai họ Lạc. Tra thế nào cũng không ra cái tên Lạc Kiều Kiều.

Đây cũng chính là điểm mà Tư Đồ Hoàng Triệt thắc mắc. Hôm đó, khi cô nói tên mình là Lạc Kiều Kiều, trông không giống như nói dối. Thế nhưng, vận hành cả hệ thống tình báo của nhà Tư Đồ cũng không tra ra nguồn gốc cái tên này.

Chính vì thế mà Tư Đồ Hoàng Triệt cảm thấy tò mò về cô. Rồi từ tò mò chuyển thành hứng thú. Cộng thêm việc mỗi khi nhắc đến chị gái của anh là vẻ mặt cô lại hiện rõ sự hoài niệm. Còn có một chút buồn bã và khổ sở không tên.

Điều đó làm anh muốn tìm hiểu nhiều hơn về cô.

Tư Đồ Hoàng Triệt đứng dậy, rời khỏi bàn làm việc. Anh phân phó cho Lucas: “Lucas, chuẩn bị chuyên cơ cho ta. Ngày mai ta muốn đi Trung Quốc. Còn nữa, đừng để cho mọi người biết về chuyện này. Rõ chưa?”

“Thuộc hạ đã rõ.” Lucas cung kính cúi đầu. Trong lòng lại tự hỏi.

Phải chăng Tư Đồ gia tộc sắp có tam thiếu phu nhân?

Đương nhiên, lời này hắn không dám nói bừa. Mất đầu như chơi đấy!

Mà Tư Đồ Hoàng Triệt cũng không phát hiện ra vẻ bất thường trên khuôn mặt Lucas.

Lúc này, anh đang hướng mắt về phía bầu trời đêm đầy sao sáng ngoài kia.

Lạc Kiều Kiều a, em bắt đầu khiến Tư Đồ Hoàng Triệt này thích thú rồi đấy!

...

Trong khi đó, ở Provence bên kia.

Trong nhà hàng trực thuộc khách sạn của tập đoàn Hiên Viên, Liệt đại thiếu đang chán nản ngồi gặm beefsteak.

“Tiểu Ngạn, chú nói xem. Chẳng lẽ mị lực của anh lại kém đến thế sao? Một chút cũng không thu hút được chị dâu của chú.” Vẻ mặt hắn không cam lòng nhìn sang Lam Đình Ngạn ở bên cạnh.

“Không phải mị lực của anh kém đâu. Thử nhìn một chút xung quanh xem, có bao nhiêu cô gái đang nhìn về phía này hả!” Lam Đình Ngạn nhìn thấy tinh thần đại boss của mình xuống cấp như vậy cũng không đành lòng mà an ủi một câu.

“Có lẽ chị ấy miễn dịch với soái ca, đặc biệt là mấy tên mặt dày tự sướng!” Tâm tình của Hiên Viên Liệt chưa khá lên được bao nhiêu thì liền bị một gáo nước lạnh của Lam Tư Nhan dội một phát vào đầu.

“Hoặc có thể, chị ấy quan tâm cô tình nhân nhỏ Selena hơn người nào đó!” Đến lượt Lam Tư Nhiên xát muối vào vết thương.

“Biết đâu người ta thích làm chị gái gương mẫu hơn cô vợ hiền thục.” Lại thêm Lam Tư Nghiên không biết điều mà đổ thêm dầu vào lửa.

“Được rồi. Hiện giờ tâm trạng boss tổng đang rất tệ. Mấy đứa đừng nói nữa.” Lam Đình Ngạn trừng mắt với ba cô em gái. Không nhìn thấy bản mặt như bị ai thiếu nợ của boss hay sao! Muốn chết à!”!

Dưới ánh mắt đằng đằng sát khí của anh trai nhà mình, ba vị tiểu thư nhà họ Lam dù không tình nguyện cũng phải ngậm miệng.

Chính lúc bàn ăn đang im lặng nhất, cô em út Lam Tư Nguyệt lại đột ngột lên tiếng: “Liệt đại ca, lúc nãy em có gặp anh Edward ở trong thang máy, anh ấy nhờ em đưa cho anh cái này.”

Nói rồi, cô nhóc đẩy đến trước mặt Hiên Viên Liệt một tấm thiệp màu trắng.

Hiên Viên Liệt cầm tấm thiệp lên. Khi nhìn đến nội dung bên trong thì đầu mày hắn hơi nhíu lại: “Buổi đấu giá nữ trang của tập đoàn Đông Hoàng?”

“Đông Hoàng tập đoàn vốn là tập đoàn kinh doanh đá quý hàng đầu thế giới. Mỗi một sản phẩm của họ được thiết kế và cắt mài vô cùng tinh xảo, giá bán có thể lên tới hàng triệu USD. Đặc biệt, lần ra mắt sản phẩm này có sự góp mặt của chủ tịch tập đoàn - Lệ Trường Đông và phu nhân của ông ta - Phi Điểu Cung Tử. Hai người này, một người là chuyên gia trong lĩnh vực cắt mài kim cương, người còn lại là tinh anh trong ngành thiết kế đá quý. Những sản phẩm vào tay họ thường được nâng giá gấp đôi bình thường.” Lam Tư Nguyệt tốt bụng phổ cập kiến thức cho Hiên Viên Liệt.

Thế nhưng, Liệt đại thiếu của chúng ta nghe xong thì: “Chẳng có gì hay ho cả.”

Đặc biệt là hắn còn tiện tay ném tấm thiệp đi. Cũng may, Lam Tư Nguyệt đã kịp thời ngăn chặn.

Cô nhóc bĩu môi nhìn Hiên Viên Liệt: “Đúng là ngốc nghếch. Anh không cảm thấy đây chính là một dịp thích hợp để lấy được hảo cảm của chị ấy hay sao?”

“Mua trang sức tặng cho cô ấy hả?” Hiên Viên Liệt hỏi lại.

“Đúng thế.” Lam Tư Nguyệt thẳng thắn trả lời.

Khác với ba bà chị của mình, Lam Tư Nguyệt rất ủng hộ việc Tư Đồ Lăng Tuyết và Hiên Viên Liệt đến với nhau. Hai người họ ở chung một chỗ, nhìn vào đều cảm thấy hợp đôi. Nếu thực sự trở thành vợ chồng thì chắc chắn sẽ giống Tư Đồ Lăng Chí và Diệp Lam năm xưa - kim đồng ngọc nữ của giới thượng lưu.

Ở bên Tư Đồ Lăng Tuyết đương nhiên là điều Hiên Viên Liệt muốn, nhưng mà vụ này thì...

“Tuyết không thích nữ trang!” Hiên Viên Liệt lập tức chặt đứt ý tưởng của Lam Tư Nguyệt.

Ai ngờ, Lam Tư Nguyệt cũng chưa chịu bỏ cuộc: “Hừ. Không thích cũng phải thích. Chẳng lẽ anh chưa từng nghe câu”mặt không dày không lấy được vợ” hay sao! Đối với người ăn cứng không ăn mềm như chị Lăng Tuyết, cách giải quyết tốt nhất là đánh nhanh thắng nhanh kẻo mất vợ cũng nhanh.”

Lam Tư Nguyệt thao thao bất tuyệt một hồi lại khiến bốn người nhà họ Lam trợn mắt há mồm. Em gái của họ...

“Nguyệt Nhi...” Lam Tư Nhan ngạc nhiên.

“...học cái này...” Lam Tư Nhiên sửng sốt.

“...ở đâu ra?” Lam Tư Nghiên không còn gì để nói.

“Hay nói theo một cách khác, Nguyệt Nhi, ai dậy em mấy cái này?” Lam Đình Ngạn thẳng thắn hỏi.

“Là An Dục Thần nha.” Lam Tư Nguyệt chớp chớp đôi mắt ngây thơ vô số tội.

Trên đầu Lam Đình Ngạn hiện lên ba vạch hắc tuyến.

Những kẻ liên quan đến nhà Tư Đồ, có ai được bình thường không vậy!

Trong lúc mấy anh em nhà họ Lam, người nhìn ta ta nhìn người thì đại boss cũng đã âm thầm ra quyết định

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.