Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Nhưng đây là mệnh lệnh của chủ tịch.” Tiểu A do dự, nói: “Cũng là ý của tổng giám đốc. Chủ tịch thậm chí không cho thiếu phu nhân ra cửa, chỉ cần ở trong nhà dưỡng thai thật tốt.”
“Không, tôi gọi điện thoại cho chủ tịch, tôi có công việc, tôi không thể ở nhà nhàn rỗi.” Cố Hề Hề xoay người tìm điện thoại, Tiểu A kịp thời báo cáo tình hình cho Doãn Tư Thần.
Doãn Tư Thần đang xử lí chuyện công ty nghe Tiểu A báo cáo, giễu cợt cười một tiếng, nói: “Cô ấy có thể làm gì? Cùng lắm chỉ là một nhân viên quèn, còn nói tới công việc? Nếu chủ tịch đồng ý, hãy cho cô ấy đến đây là thư kí, tôi xem cô ấy có bao nhiêu bản lĩnh. Tốt hơn thiếu phu nhân không làm gì, còn muốn tới công ty tìm cảm giác tồn tại.”
Tiểu A lập tức chuyển lời của Doãn Tư Thần cho thư kí của Doãn lão phu nhân.
Tiểu A vừa báo cáo xong, Cố Hề Hề cũng tìm được điện thoại, thời điểm gọi cho Doãn lão phu nhân, hết sức thuyết phục: “Thành viên ban quản trị… A, bà nội, con là Hề Hề. Con có thể thương lượng với bà một chuyện không? Thân thể con hiện tại rất tốt, hoàn toàn không cần phải ở nhà nghỉ ngơ. Hơn nữa công ty cũng có phòng y tế, nếu thân thể con không thoải mái, con sẽ kêu bác sĩ xem cho con. Con đi làm việc, nếu thời gian dài không đi làm, sẽ có người chỉ trích, đối với công ty cũng sẽ ảnh hưởng không tốt. Bà nội, con có thể trở về công ty đi làm không? Con bảo đảm nhất định sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì.”
Doãn lão phu nhân cầm điện thoại nhẹ nhàng cười: “Ở nhà hưởng phúc không tốt sao?”
“Bà nội, con… con vẫn muốn đi làm. Ở nhà một mình rất khó chịu, rất dễ buồn phiền. Tâm tình không tốt cũng sẽ ảnh hưởng đến thai nhi.” Cố Hề Hề không dám nói vì mình thiếu tiền, chỉ có thể cầu khẩn nói: “Con sẽ không liều mạng làm thêm giờ, con chỉ muốn tìm một hoàn cảnh quen thuộc giải sầu.”
“Nếu chẳng qua là tìm một chỗ giải sầu, vậy ở bên cạnh Tư Thần tốt lắm. Bất kì người nào cũng không khiến bà yên tâm bằng nó.” Doãn lão phu nhân thầm nghĩ để bọn họ ở bên cạnh nhau cũng tốt, có thể bồi dưỡng tình cảm, đối với đứa bé cũng tốt.
Nghe lời của Doãn lão phu nhân, Cố Hề Hề ngẩn ra, phải đi làm thư kí cho Doãn Tư Thần? Sẽ không đâu.
“Được rồi, cứ quyết định như vậy. Hoặc là con đi làm thư kí, hoặc là ở nhà nghỉ ngơi thật tốt.” Doãn lão phu nhân rốt cuộc thể hiện vẻ ngang ngược ra ngoài.
“Con đi con đi.” Cố Hề Hề vừa nghe lập tức đáp ứng.
Bất kể làm công việc gì, chỉ cần có tiền lương là được.
Đặt điện thoại xuống, không lâu sau Tiểu A từ bên ngoài đi vào, đưa thẻ nhân viên mới tinh cho Cố Hề Hề.
Thẻ nhân viên? Hiệu suất nhanh như vậy?
Mình chỉ vừa nói chuyện điện thoại xong, đã làm thẻ nhân viên mới tinh? Chẳng lã Doãn Tư Thần đã sớm biết… làm sao biết? Nhất định là mình suy nghĩ nhiều.
Cố Hề Hề kinh ngạc nhận lấy thẻ nhân viên, phía trên viết chức vị: Thư kí trưởng của tổng giám đốc.
Thư kí trưởng của tổng giám đốc?
Cố Hề Hề nhất thời cười lên: “Tôi và cô là đồng nghiệp?”
Tiểu A cũng cười theo: “Thiếu phu nhân là tâm phúc của tất cả thư kí chúng tôi.”
Hiện tại tốt rồi, thiếu phu nhân ở bên cạnh tổng giám đốc, không sợ không trúng tâm tư của tổng giám đốc nữa.
Lúc này, người giúp việc đã dọn xong bữa sáng trên bàn ăn, đứng một bên phục vụ Cố Hề Hề ăn điểm tâm.
Những ngày qua Cố Hề Hề cũng dần quen người giúp việc đứng bên cạnh phục vụ mình ăn.
Cố Hề Hề cũng biết, Doãn gia chăm sóc như vậy, cũng không phải vì mình mà là vì đứa bé trong bụng.
Đây là cốt nhục của Doãn gia, Doãn gia coi trọng như vậy, sao có thể sơ xuất.
Ăn bữa sáng xong, Tiểu A lái xe chở Cố Hề Hề tới công ty.
Vừa vào cửa công ty, Cố Hề Hề liền cảm nhận được vô số tầm mắt bắt về phía mình, không ít người cũng đang xì xào bàn tán.
Tiểu A là thư kí xuất hiện bên cạnh Doãn Tư Thần nhiều nhất, hiện tại Tiểu A đi theo Cố Hề Hề, điều này khiến người khác chấn động đứng lên.
“Các cô nói, rốt cuộc quan hệ giữa Cố Hề Hề và tổng giám đốc là gì, tổng giám đốc vậy mà cho Tiểu A đi theo Cố Hề Hề.”
“Còn cần phải nói sao? Quan hệ nam nữ. Cùng lắm, Cố Hề Hề này cũng không có kết quả tốt.”
“Thế nào?” Những người khác rối rít truy hỏi.
“Nếu tổng giám đốc thật sự để ý cô ta, sao một mực không cho cô ta danh phận?” Nữ đồng nghiệp vừa nói hỏi.
Những người khác bừng tỉnh hiểu ra:”Nói có lý!”
Thời điểm ánh mắt những người này nhìn Cố Hề Hề lần nữa, ánh mắt liền lộ ra thương hại… và ghen tị.
Cố Hề Hề than thở trong lòng, cô biết nếu mình biến mất một quãng thời gian rồi trở về công ty, lời đồn đãi trong công ty sẽ làm thế nào cũng không át chế được.
Không có vấn đề, thân phận mình là gì, không quan trọng.