Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 45: Chương 45: Chương 33: Chú chuột nhỏ. 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Cố Hề Hề từ từ đứng dậy, nhìn thấy đôi giày mà chuyên viên đã chuẩn bị cho mình, nghĩ một hồi rồi nói: “Tôi có thể không mang giày cao gót không? Tôi không thích giày cao gót!”

Chuyên viên lập tức chọn một đôi giày khác thấp hơn có khảm đá thạch anh màu trắng.

Sau khi Cố Hề Hề mang vào, bước thử 2 bước, kiểu mẫu của đôi giày này rất đẹp, mang vào không hề cảm thấy khó chịu.

Cố Hề Hề gật đầu, chính là đôi này!

Cố Hề Hề xoay người đi ra bên ngoài, Doãn Tư Thần đã ở bên ngoài đợi cô đến sốt ruột rồi!

Đúng là Doãn Tư Thần chờ đợi cũng hơi sốt ruột rồi, anh vừa định thúc giục, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Cố Hề Hề mặc một chiếc váy cúp ngực màu trắng dài đến đầu gối và đôi giày cao gót khảm đá đang đi về phía mình.

Trong nháy mắt, ánh mắt của Doãn Tư Thần sáng rực lên, cảm thấy bức tranh phía trước mặt, dường như đã từng nhìn thấy ở đâu rồi.

“Tư Thần, tôi chuẩn bị xong rồi, để anh chờ lâu rồi!” Cố Hề Hề lập tức xin lỗi, cho dù là thế nào, thì vẫn phải xin lỗi anh dù không hề phạm lỗi!

Doãn Tư Thần bình tĩnh lại, kéo tay Cố Hề Hề khoác lên cánh tay của mình.

Cố Hề Hề sửng sờ, cả buổi mới có thể phản ứng trở lại, cánh tay của mình đặt trên cánh tay của Doãn Tư Thần, khoác trên cánh tay của anh mà đi ra ngoài.

Doãn Tư Thần rất cao.

Cố Hề Hề len lén quay đầu sang nhìn anh.

Mặc dù mình đã mang giày cao gót, nhưng cũng chỉ đứng đến cằm của anh.

Khó trách được lại có nhiều phụ nữ lao vào anh như vậy, anh đúng là nhà tư bản khiến cho phụ nữ phát điên mà.

Gương mặt xuất sắc, vóc người đẹp, lại giàu có.

Nhưng, những việc này cũng không hề liên quan đến mình.

“Đi đường cũng ngơ ngác được sao?” mặc dù Doãn Tư Thần không quay đầu sang, nhưng khóe mắt vẫn có thể nhìn thấy được sự hoảng loạn của Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề đang không tập trung, bị Doãn Tư Thần nhắc như vậy, liền lảo đảo thiếu chút nữa là ngã xuống.

Bàn tay của Doãn Tư Thần lập tức đỡ lấy eo của Cố Hề Hề, nhiệt độ của bàn tay lập tức truyền đến phần eo, Cố Hề Hề cảm thấy nơi được anh đỡ lấy lập tức trở nên nóng như lửa thiêu, vội vàng đứng thẳng người dậy, tạo khoảng cách với Doãn Tư Thần.

“Thật ngại quá, vừa rồi tôi đang nghĩ đến một chuyện khác!” Cố Hề Hề vội vàng giải thích.

Thấy Cố Hề Hề lại cố ý tránh xa mình, phát hiện này khiến cho Doãn Tư Thần rất khó chịu, vô cùng khó chịu!

Anh là vi khuẩn sao? sao lại tránh anh xa như vậy chứ?

Lúc này, trợ lí Tiểu A đã lái chiếc Lamborghini tới, dừng trước mặt của Doãn Tư Thần.

Tiểu A xuống xe, đưa chìa khóa xe cho Doãn Tư Thần.

Doãn Tư Thần nhận chìa khóa, lạnh lùng mà nói với Cố Hề Hề: “Lên xe, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, đi trễ, thì rất không lễ phép!”

“Ừ!” Cố Hề Hề buồn rầu mà trả lời.

Sao Doãn Tư Thần lại nổi giận nữa rồi? mình chỉ mất tập trung một chút, vậy mà cũng tức giận.

Trời cao soi xuống ông chủ này đi, không biết mình phải làm gì mới có thể làm cho ông chủ này không nổi giận đây!

Mới kết hôn 3 ngày, không biết là anh đã nổi giận bao nhiêu lần rồi!

Bỏ đi, mặc kệ anh đi!

Cố Hề Hề xoay người từ từ ngồi vào vị trí ghế phụ.

Sau khi Cố Hề Hề thắt xong dây an toàn, Doãn Tư Thần mới khởi động xe chạy đi.

Hừ, không phải anh vì Cố Hề Hề, anh chỉ vì đứa bé trong bụng cô thôi.

Hai người ngồi trên xe cũng không nói gì, ai làm gì thì mặc ai.

Doãn Tư Thần đang khó chịu, Cố Hề Hề vẫn còn mờ mịt, hoàn toàn không biết rốt cuộc là Doãn Tư Thần tại sao lại nổi giận.

Nhẫn nhịn cho tới nơi dự tiệc.

Xe dừng lại, lập tức có người đến.

Cố Hề Hề cởi dây an toàn ra, được đối phương đỡ xuống xe.

Đối phương nhìn thấy Doãn Tư Thần, lập tức nở nụ cười, nói: “Cuối cùng thì Doãn thiếu gia cũng đã đến, chủ nhân đã chờ rất lâu rồi!”

Doãn Tư Thần nở nụ cười hờ hững, vô cùng khéo léo mà trả lời: “Xin lỗi, tôi đến trễ!”

“Không đâu, mời thiếu gia đi bên này!” người kia lập tức cung kính mà trả lời.

Doãn Tư Thần thấy Cố Hề Hề vẫn còn ngơ ngác mà đứng im ở đó, kiềm nén sự tức giận, đi đến bên cạnh Cố Hề Hề, cong khủy tay lên trước mặt cô.

Cố Hề Hề ngơ ngác, lần này rốt cuộc cũng đã phản ứng nhanh hơn, nhanh chóng khoác tay mình lên cánh tay của Doãn Tư Thần, khóa chặt cánh tay của Doãn Tư Thần lại.

Ở đây, ngoài Doãn Tư Thần thì mình cũng không biết ai, mình không thể chọc cho anh nổi giận nữa.

Vẫn phải ôm đùi anh cho thật chắc, nếu không anh lại nổi giận mà vứt mình ở đây thì phải làm sao đây?

Cố Hề Hề theo bản năng mà dựa sát vào, ôm chặt lấy cánh tay của Doãn Tư Thần.

Doãn Tư Thần thấy bây giờ Cố Hề Hề lại trở nên ngoan ngoãn như vậy, lại chủ động dựa sát vào mình, khóe mặt lập tức giương lên, sự vui mừng trong ánh mặt lộ ra như là anh thích em!

Tiểu nha đầu, bây giờ sao lại chủ động đến gần anh vậy?

Xem ra sau này phải đưa cô đi dự tiệc nhiều một chút mới được!

Vì Cố Hề Hề chủ động dựa sát vào anh, cơn giận của Doãn Tư Thần lập tức tiêu tan thành mây khói, cứ mang theo sự vui vẻ như thế mà đi vào trong.

Cố Hề Hề vừa đi vừa nhìn, cô cảm thấy mắt của mình không đủ dùng.

Chỗ này là đâu vậy?

Quả thật quá lộng lẫy mà!

Đại sảnh thật lớn, chỗ nào cũng tinh tế, chỗ nào cũng trang nhã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.