Cố Hề Hề chỉ có thể rừng mắt nhìn Doãn Tư Thần, dùng bàn tay còn lại lau nước miếng.
Không có mà! Bị lừa rồi!
Ánh mắt Doãn Tư Thần liếc thấy Cố Hề Hề đang nhìn mình chằm chằm, tâm tình rất tốt.
Quản gia cung kính đứng sau Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề lên tầng thượng, vệ sĩ ở phía sau biểu tình nghiêm túc, giống như không nhìn thấy gì.
Nhìn tình cảm của Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề tốt như vậy, quản gia thỏa mãn lộ ra ý cười.
Lúc này quản gia nghe thấy trong tai truyền đến âm thanh liền tiến lên báo với Doãn Tư Thần: “Thiếu gia, máy bay của chủ tịch và phu nhân năm phút nữa sẽ tới.”
“Biết rồi.” Doãn Tư Thần híp mắt, vẫn nắm tay Cố Hề Hề như cũ, đôi mắt lóe lên ý cười không rõ.
Cố Hề Hề nghe nói thời gian nhịn không được đưa mắt nhìn ra xa, đúng là phong cảnh rất đẹp.
Từ nơi này nhìn xung quanh cơ bản phong cảnh của toàn bộ thành phố S đều thu vào mắt.
Xung quanh là mặt sông từ phía đông đến tây đúng là vô cùng đồ sộ.
Kiến trúc hai bên bờ sông, phong cách độc đáo riêng biệt, chỉ tiếc có tập đoàn tài chính Doãn thị ở đây có độc đáo hơn nữa cũng không thể bày ra mị lực rồi.
Đường cái phía sau, xe cộ nhộn nhịp, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy được mấy chục con phố.
Các tòa nhà thành thị phồn hoa đều ở dưới chân.
Cái loại cảm giác này thật kì diệu.
“Nhìn cái gì vậy?” Doãn Tư Thần nhìn ánh mắt lóe sáng của Cố Hề Hề, nhịn không được mở miệng hỏi.
“Tôi đang nhìn xem có tòa kiến trúc nào vượt qua tòa cao ốc này hay không.” Cố Hề Hề theo bản năng trả lời, nghe được Doãn Tư Thần nói liền quay đầu nhìn anh: “Không phải nơi này là nơi cao nhất thành phố S đấy chứ?”
Nghe Cố Hề Hề hỏi như vậy, Doãn Tư Thần vẫn không trả lời, những người khác đều nhịn không được ý cười đầy kiêu ngạo.
Quản gia cúi đầu trả lời nói: “Thưa thiếu phu nhân, tập đoàn tài chính Doãn thị là kiến trúc cao nhất thành phố S, cũng là kiến trúc cao nhất cả thành phố. Nơi chúng ta đang đứng là tầng 88, phía dưới mặt đất còn có mấy chục tầng kiến trúc.”
Cố Hề Hề hung hăng hít một ngụm khí lạnh.
Dưới mặt đất còn có mười mấy tầng?
“Được rồi, đúng cho vững, máy bay sắp tới rồi.” Doãn Tư Thần nhỏ giọng nói.
Cố Hề Hề khẩn trương đứng vững quy củ bên người Doãn Tư Thần.
Doãn Tư Thần cảm thấy bàn tay trong lòng bàn tay mình buộc chặt liền biết con chuột đồng nhỏ này bắt đàu khẩn trương rồi.
Quả nhiên một phút đồng hồ sau, một chiếc máy bay tư nhân vững vàng đáp xuống.
Cố Hề Hề cứng ngắc nhấc chân theo sát Doãn Tư Thần đi tiếp đón.
“Chủ tịch, phu nhân, hoan nghênh đại giá quang lâm tới tập đoàn tài chính Doãn Thị.” Doãn Tư Thần lập tức dùng tiếng Hàn thành thục chào hỏi đôi vợ chồng đang từ trên máy bay đi xuống.
Cố Hề Hề cũng dùng tiếng Hàn sứt sẹo của mình chào hỏi: “Xin chào! Hoang nghênh tới chơi!”
Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy chủ tịch và phu nhân cầm tay nhau, bộ dáng vợ chồng ân ái.
“Thật không nghĩ tới Doãn tổng so với trong ảnh còn tuấn tú hơn, vì này là phu nhân sao? Thật xứng với Doãn tổng.” Phu nhân hiền lành, vừa xuống mày bay đã chủ động ôm Cố Hề Hề, lôi kéo Cố Hề Hề nói với Doãn Tư Thần: “Doãn tổng thật có phúc khí, doãn phu nhân thật đẹp.”
Cố Hề Hề đỏ mặt, cô không hiểu lời này là có ý gì.
Bất quá suy nghĩ một chút có lẽ là khen cô.
Trong mắt Doãn Tư Thần mang theo ý cười bắt tay với chủ tịch, lại ôm chào hỏi phu nhân một phen, đáp lời: “Vâng, đó là vợ của tôi, cô ấy gọi là Cố Hề Hề, tiếng Hàn của cô ấy không tốt, xin lượng thứ.”
Cố Hề Hề cũng bắt tay với chủ tịch, lắp bắp nói: “Hoan ngênh đại giá quang lâm tới tập đoàn tài chính Dõan thị.”
Doãn Tư Thần ho khan, đè thấp âm thanh: “Phát âm sai rồi.”
“Sao?” Cố Hề Hề mờ mịt ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần, vẫn chưa phản ứng lại.
Ngược lại Chủ tịch cùng phu nhân nở nụ cười trước, dùng tiếng Trung chào hỏi Cố Hề Hề: “Doãn phu nhân quả nhiên là người thú vị.”
Thì ra bọn họ biết tiếng Trung!
Đáy lòng Cố Hề Hề thở phào nhẹ nhõm.
Trách không được Doãn Tư Thần hoàn toàn không lo lắng tiếng Hàn của cô khó nghe, thì ra đối phương biết tiếng Trung.
Hừ, tên xấu xa, chuyện quan trọng như vậy mà dám gạt cô không nói.
Cố Hề Hề nhịn không được trừng mắt nhìn Doãn Tư Thần.
“Xấu hổ quá, là tôi gặp chuyện gì cũng nước đến chân mới nhảy, học tiếng Hàn được ba ngày mà thôi.” Cố Hề Hề ngược lại không sợ dọa người trực tiếp nói thẳng.
“Không sao, tôi sẽ nói tiếng Trung.” Phu nhân lôi kéo Cố Hề Hề: “Doãn phu nhân không biết không sao, tôi sẽ dạy cô.”
Tầm mắt chủ tịch nhìn vào đồng hồ tình nhân trên cổ tay Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề, quả nhiên đáy mắt hiện lên sự thỏa mãn.
Chỉ có tình cảm phát ra từ trong lòng vợ chồng thì mới có thế từng giây từng phút muốn cùng đối phương chia sẻ điều mình thích nhất.
Ông ta vẫn tin tưởng một điều, chỉ có người đàn ông quý trọng và hiểu được gìn giữ gia đình thì mới là người đàn ông chân chính có thể làm chuyện lớn, mới đúng là người bạn đáng tin tưởng kết giao.
Doãn Tư Thần nói: “Chúng ta không cần đứng ở đây nói chuyện, đi xuống dưới nghỉ ngơi một chút thế nào?”
“Được.” Chủ tịch đưa tay nắm lấy tay phu nhân, đồng thời đi xuống.
Doãn Tư Thần dùng ánh mắt nhìn Cố Hề Hề, Cố Hề Hề khẩn trương theo, cũng học theo bộ dạng của chủ tịch phu nhân chủ đọng đưa bàn tay nhỏ vào lòng bàn tay của anh.
Doãn Tư Thần cực kỳ hài lòng Cố Hề Hề chủ động như vậy, nắm bàn tay nhỏ của cô tiêu sái đi xuống.
Đến phòng khách, lập tức có người cung kính đưa trà lên.
Cố Hề Hề nghe thấy Doãn Tư Thần và chủ tịch đang trò chuyện vui vẻ nên chỉ có thể bày ra bộ dạng cười vui vẻ ngồi bên cạnh lắng nghe.
Chủ tịch phu nhân nhìn ra Cố Hề Hề không hứng thú lập tức lôi kéo hỏi: “Bình thường Doãn phu nhân thích làm những gì?”