Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 80: Chương 80: Chương 50: Doãn Mặc lần đầu tiên giao phong chính diện 2




Hiện tại thân thể cô cũng không có gì, đi một chuyến cũng không sao.

Chỉ cần cô thành công, cô có thể về nhà mẹ một chút.

Cố Hề Hề quyết định trả lời: “Được, vậy tôi đến đâu gặp ngài?”

“Hiện tại chúng tôi đang ở quán bar Mỹ Kỳ, cô có tiện tới không?” Chủ tịch vô cùng khách sáo nói: “Nếu thân thể không tiện, có thể đổi ngày.”

“A, không sao, tôi có thể đến.” Cố Hề Hề trả lời ngay: “Xin chờ tôi một lát.”

Cố Hề Hề tìm cớ thay quần áo, thừa dịp người giúp việc đi nghỉ ngơi, chạy nhanh ra ngoài, kêu một chiếc taxi tới thẳng quan bar Mỹ Kỳ.

Cố Hề Hề lên xe mới phát hiện mình quên mang ví tiền.

May còn có điện thoại di động, không có cách trả tiền mặt, chỉ có thể trả tài khoản.

May là trong tài khoản cô còn chút tiền, nếu không hôm nay thật sự xong rồi.

Cố Hề Hề nhanh chân vào thang máy, ấn tầng lầu Chủ tịch và phu nhân đã đặt trước.

Một khắc thang máy khép lại, Mặc Tử Hân đi ngang qua, tới một thang máy khác.

Bước chân Mặc Tử Hân đột nhiên dừng lại, quay đầu, nhưng chỉ kịp thấy cửa thang máy chậm rãi khép lại.

“Tôi làm sao? Vừa rồi tôi không hoa mắt? Tôi lại thấy cô bé kia… Không, sao có thể? Sao cô ấy có thể ở đây?” Mặc Tử Hân im lặng cười một tiếng, tiếp tục đi tới thang máy thứ hai.

Cố Hề Hề nhìn thang máy đinh một tiếng dừng lại, hít sâu một hơi, bước chân ra ngoài.

Tầng trên cùng của bar Mỹ Kỳ là khu cao cấp, bao gồm hồ bơi ngoài trời, phòng golf, phòng thể thao, tầng 13 đến tầng 30 đều là phòng khách, tầng 1 đến tầng 6 là phòng ăn, tầng 7 đến tầng 12 là phòng hội nghị.

Cố Hề Hề dừng ở tầng 12.

Cố Hề Hề vừa ra thang máy, lập tức có người nghênh đón: “Doãn thiếu phu nhân…”

“Chủ tịch và phu nhân…” Cố Hề Hề mỉm cười lên tiếng.

“Chủ tịch và phu nhân ra lệnh tôi ở đây nghênh đón Doãn thiếu phu nhân, xin mời.” Đối phương vô cùng cung kính trả lời.

Cố Hề Hề nói cảm ơn, sau đó đi theo vào phòng khách quý.

Cố Hề Hề vừa vào cửa, liền thấy Chủ tịch phu nhân chạy tới ôm cô vào ngực, Cố Hề Hề sửng sốt một chút.

“Đứa bé ngoan, hôm nay thật ủy khuất cô.” Chủ tịch phu nhân hốc mắt hồng hồng nói: “Hôm nay nguy hiểm như vậy, may ông trời phù hộ, may cô không sao.”

Chủ tịch và phu nhân vẫn luôn tình thâm, thấy vợ mình cảm khái, thái độ Chủ tịch đối với Cố Hề Hề cũng khá hơn: “Bác sĩ của chúng tôi chờ đã lâu, không bằng kiểm tra thân thể cho cô trước rồi hãy nói?”

Phu nhân vội vàng gật đầu: “Đúng đúng đúng, kiểm tra thân thể trước rồi nói sau.”

Cố Hề Hề không thể làm gì khác hơn là thuận theo cùng bác sĩ vào phòng, tiến hành kiểm tra tỉ mỉ lần nữa.

Chỉ trong chốc lát, bác sĩ cười híp mắt nói: “Thân thể cô rất khỏe mạnh. Tuy nhiên, giai đoạn trước ưu tư quá nhiều, phải khuyên giải tâm tình thật tốt. Như vậy đứa bé mới có thể phát triển tốt.”

Tiếng Trung của bác sĩ này có chút cứng ngắc, cũng may biết biểu đạt.

Cố Hề Hề cười khổ.

Giai đoạn trước không phải cô ưu tư quá nhiều sao?

Bị người mưu hại, bạn trai cũ vứt bỏ, nhà ngổn ngang một đống chuyện, hơn nữa Lâm Tiểu Nhã phản bội.

Tâm tình cô tốt được mới là kỳ quái.

“Cảm ơn ông.” Cố Hề Hề cười một tiếng với đối phương.

Trải qua hai lần kiểm tra chắc chắn đứa bé trong bụng không có chuyện gì, Cố Hề Hề hoàn toàn yên tâm.

Lúc từ bên trong đi ra, nụ cười trên mặt Cố Hề Hề vẫn không biến mất.

Thấy nụ cười trên mặt Cố Hề Hề, Chủ tịch và phu nhân thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Cố Hề Hề thật sự có chuyện không may, đoán chừng Chủ tịch và phu nhân sẽ bất an.

Bởi vì người càng coi trọng gia đình, càng nặng người thừa kế đời sau.

“Thân thể cô không có gì đáng ngại là tốt rồi.” Chủ tịch nhìn Cố Hề Hề nói: “Tôi vốn rất tức giận chuyện hôm qua, định hôm nay trở về nước. Nhưng nghe vợ tôi nói, giữa hai người không giống diễn trò, cho nên tôi quyết định cho cô một cơ hội giải thích tất cả. Cô biết, tôi ghét nhất là lừa dối.”

Ánh mắt Cố Hề Hề sáng lên: Cơ hội đã tới.

Quá tốt!

May là cô tới!

Nếu không, cơ hội tốt này sẽ biến mất, muốn gặp Chủ tịch lần nữa chưa chắc dễ dàng.

Cố Hề Hề gật đầu, có chút cẩn trọng nói: “Dạ, lần này tôi nhất định không gạt hai người lời nào. Chuyện là vậy.”

Chủ tịch và phu nhân mời Cố Hề Hề ngồi trên sofa, người giúp việc đưa một cái gối dựa, tận lực cho cô thoải mái.

“Tôi và Doãn Tư Thần kết hôn là thật, đứa bé của chúng tôi cũng là thật. Lời Lâm Tiểu Nhã nói có một phần là thật. Nhưng sự thật không phải như vậy.” Cố Hề Hề suy nghĩ một lát, vẫn quyết định nói một phần sự thật: “Tôi và Doãn Tư Thần đúng là quen nhau thông qua Lâm Tiểu Nhã, nhưng không phải tôi câu dẫn đàn ông, mà là tôi bị bạn thân tính kế, trong ngày quan trọng nhất của tôi, mất đi thứ quan trọng nhất.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.