Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nghe ba Cố nói, Cố Hề Hề không chút khách sáo cười phá lên.
Bà nội, bà thật là thủ đoạn nha.
Rốt cuộc bà hận mẹ bao nhiêu mà lại ác tâm đưa mẹ vào chỗ chết như vậy?
Bà vừa nói cho ba, tiền này dùng để mua nhà bồi thường mẹ, sau đó nói cho mẹ tiền nhà dùng để mua nhà cho vợ chồng họ.
Sau đó xoay người lại nói cho Cố Chân Chân, tiền này cho cô ta.
Bà nội, rốt cuộc bà muốn cho ai?
“Mấy năm nay ba để dành được tiền là sao?” Cố Hề Hề bất thình lình hỏi: “Tại sao mẹ luôn nói tiền kiếm được hằng năm chỉ đủ chi tiêu trong nhà?”
Ba Cố cúi đầu, không dám nhìn Cố Hề Hề.
“Ba, nếu ba còn muốn nhận đứa con gái này, tốt nhất nên nói thật.” Cố Hề Hê đến giờ phút này, chút tình cảm phụ nữ còn lại trong lòng đã bị người Cố gia nhẫn tâm làm mất sạch.
“Đừng quên, đứa bé trong bụng con không ra đời được, Doãn gia sẽ không đưa tiền cho con. Ba muốn lấy 10 triệu quà đính hôn của con, có phải nên hỏi con không?” Cố Hề Hề nhìn thấu người Cố gia.
Người Cố gia, bất luận trai gái già trẻ, ích kỉ đã sâu tận xương tủy.
Người Cố gia đều phụ lòng.
Vốn tưởng rằng mặc dù ba hèn yếu, nhưng không phải thế.
Hiện tại nhìn lại, thì ra cô tự cho ba hiền hòa.
Nghe Cố Hề Hề uy hiếp, ba Cố quả nhiên luống cuống.
Nếu không có tiền đính hôn của Cố Hề Hề, sao ông có thể tái hôn? Sao ông có thể lập gia đình với người đẹp vừa gặp?
“Hề Hề, con không thể nói vậy. Dù sao ba cũng nuôi con trưởng thành. Con không thể vong ân bội nghĩa.” Tim ba Cố đập rộn lên, miệng không ngừng nói: “Chuyện bà và mẹ con, con đừng xía vào. Đó là chuyện của người lớn. Con đã đồng ý với bà nội con, chờ con sinh đứa bé, con liền đưa tiền cho Cố gia.”
Cố Hề Hề nghe ba mở miệng chỉ nhắc tới tiền, không thể che giấu được đau lòng trong mắt.
Ba lại dùng công ơn nuôi dưỡng tới uy hiếp cô?
Ba Cố thấy thất vọng trong mắt Cố Hề Hề, nhất thời biết mình nói sai, hốt hoảng bổ sung: “Không phải vậy, Hề Hề con nghe ba nói. Bất kể ba và mẹ con có li dị hay không, con vẫn là con gái ba, con vẫn là họ Cố.”
Lời ba Cố không thể nghi ngờ là càng nói càng sai.
Cố Hề Hề nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, vào giờ phút này, cô đột nhiên không muốn nói gì.
Cô vốn trông cậy vào ba thấy mình sẽ xấu hổ, hối hận thừa nhận sai lầm.
Nhưng cô sai rồi!
Ba không có xấu hổ, không thừa nhận sai lầm!
Ba vẫn nhớ người đàn bà vừa xem mắt!
Hiện tại ba chỉ nhớ lấy số tiền từ trong tay mình, sau đó li dị mẹ, tái hôn!
Mẹ, thật xin lỗi, là con hại mẹ!
Nếu con không có quà đính hôn lớn như thế, nói không chừng ba sẽ không quá đáng như vậy.
Mẹ, thật xin lỗi, nếu không phải vì con, có lẽ mẹ sẽ sống hạnh phúc hơn!
Cố Hề Hề vốn định thuyết phục ba hồi tâm chuyển ý, cùng mẹ sống thật tốt qua ngày.
Bây giờ nhìn lại, hoàn toàn không cần.
Cố Hề Hề đứng lên muốn rời đi.
Đúng lúc đó, điện thoại ba Cố đột nhiên rung lên.
Ba Cố vừa bị lời của Cố Hề Hề làm cho tâm hoảng ý loạn, điện thoại lập tức rơi trên bàn.
Không biết chuyện gì, ba Cố hốt hoảng nhận điện thoại, quỷ thần xui khiến, Cố Hề Hề nhanh tay lẹ mắt ấn nút nghe.
Một giây kế tiếp, thanh âm một người đàn bà từ trong điện thoại truyền ra: “Ông xã, khi nào anh về ăn cơm? Em làm cơm tối chờ anh!”
Vừa nge thanh âm người đàn bà này, sắc mặt mọi người tại chỗ trong nháy mắt hoàn toàn thay đổi.
Thanh âm này tuyệt đối không phải của mẹ!
Là một đàn bà xa lạ!
Cố Hề Hề tức giận ngẩng đầu nhìn ba, rốt cuộc ông ở bên ngoài trêu chọc bao nhiêu đàn bà?
Ba Cố không biết nên giải thích cú điện thoại này thế nào.
Cố Hề Hề nhìn ba hất càm nói: “Trả lời đi! Đang gọi ba đó!”
Người đàn bà trong điện thoại nghe có thanh âm phụ nữ khác lập tức trở nên cảnh giác: “Ai? Là ai? Cố Gia Cường, ông lập tức trở về giải thích rõ cho tôi, tại sao có giọng phụ nữ?”
Cố Gia Cường chính là tên ba Cố.
Gia Cường? Tên này thật sự châm chọc a!
Trên mặt ba Cố xanh lại đỏ, hôm nay ông quá mất thể diện.
Nhất là bị con gái và con rể bắt gặp.
“Bà đừng có đoán mò.” Ba Cố rốt cuộc hướng về điện thoại kêu lên: “Đó là… con gái tôi…”
Đối phương ngẩn ra, lửa giận trong nháy mắt tiêu tan.
Một giây kế tiếp, điện thoại đột nhiên cúp.
Thân thể Cố Hề Hề lảo đảo, nếu không phải cô kịp thời vịn vào bàn, e là đã té lăn trên mặt đất.
Hôm nay cô thật sự mở rộng tầm mắt rồi!
Cô cho rằng ba chỉ ra ngoài xem mắt, không ngờ lại có thêm một gia đình khác.
Cố Hề Hề đột nhiên không muốn cho ba mẹ tiếp tục sống chung, như vậy đối với mẹ thật sự rất không công bằng.
“Chúng ta đi.” Cố Hề Hề nhìn ba một lát, xoay người rời đi.
Cả quá trình Doãn Tư Thần không nói gì, chỉ nắm chặt tay Cố Hề Hề, không tiếng động mà an ủi và ủng hộ cô.
Cố Hề Hề giương mắt cảm kích nhìn Doãn Tư Thần, người đàn ông cùng mình kí hợp đồng này, còn tốt hơn ba mình mấy lần.
Ít nhất, Doãn Tư Thần cùng cô đi thẳng vào vấn đề, hôn nhân cô chỉ là hợp đồng.
Còn ba?
Ông dùng danh nghĩa tình yêu mà nhốt mẹ cả đời, cho bà ở Cố gia làm trâu làm ngựa, xoay người liền có gia đình nhỏ bên ngoài.