Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 111: Chương 111: Chương 66: Cố Chân Chân đi theo 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Cố Hề Hề mang thức ăn vào phòng, vừa vào cửa liền thấy mẹ ngồi trên giường ngẩn người.

“Mẹ.” Cố Hề Hề đặt túi xuống bàn: “Có phải đói bụng không? Con mua chút đồ ăn, buổi chiều cũng chưa ăn…”

“Hề Hề, con nói cho mẹ, có phải xảy ra chuyện gì không?” Mẹ Cố nhạy bén phát giác cái gì.

Từ xế chiều, Cố Hề Hề liền không bình thường.

Mặc dù Cố Hề Hề không nói, nhưng mẹ Cố dự cảm được, dường như chuyện này rất phiền phức.

“Mẹ, khoan đã hỏi. Ăn một chút trước, đã trễ thế này, tại sao mẹ không gọi đồ ăn? Không phải đã nói với mẹ, ở đây có thể gọi đồ ăn sao?” Cố Hề Hề không trả lời câu hỏi của bà, chuyển đề tài: “Tối nay con muốn ngủ chung với mẹ. Mẹ, đã lâu không ngủ cùng mẹ.”

“Tư Thần…” Mẹ Cố chần chừ mở miệng.

“Anh ấy cũng đồng ý. Sau khi con lập gia đình, không thể về nhà như trước kia nữa, cho nên anh ấy cũng đồng ý cho con tối nay ngủ cùng mẹ.” Cố Hề Hề cố ý nở cụ cười nói: “Vừa rồi ba gọi cho con, nói bà nội đột nhiên kêu ba trở về, tối nay ba không nghỉ ở đây.”

Mặc dù Cố Hề Hề không biết ba đi nơi nào, nhưng lần này lại cũng là chó ngáp phải ruồi.

Nghe chồng mình tối nay không ở đây, trong lòng mẹ Cố không khỏi lộp bộp một tiếng.

Từ khi Cố Hề Hề kết hôn, bà mơ hồ cảm thấy chồng mình dường như có chuyện gì gạt bà.

Trước kia ông không thích ăn diện, nhưng khoảng thời gian này thời thời khắc khắc đều chú trọng hình tượng.

Tất cả chuyện trong nhà đều do một mình bà làm, ông luôn tìm cớ để đi ra ngoài một chuyến.

Tuy nhiên, mẹ Cố không có ý định làm cho Cố Hề Hề phiền lòng vì chuyện này.

Hiện tại Cố Hề Hề vừa kết hôn, hơn nữa còn đang mang thai, bà không muốn con gái lao tâm.

“Được. Vậy chúng ta trò chuyện.” Mẹ Cố ôn nhu nắm tay Cố Hề Hề, sờ lòng bàn tay mịn màng trắng nõn của Cố Hề Hề, bà biết Cố Hề Hề không nói dối, cô thật sự sống trong nhung lụa.

Hai mẹ con mỗi người mang một tâm sự trong lòng, ngoài mặt dáng vẻ con rất tốt mẹ rất tốt, biểu tình mình không biết gì mà an ủi đối phương.

Còn bên kia, Cố Chân Chân cứng rắn muốn lên thành phố, sau khi được người trong thôn đưa đi, liền bắt đầu ăn mặc trang điểm lộng lẫy.

Nhất là cô ta nghe nói Doãn Tư Thần đón cô ta, Cố Chân Chân rất vui sướng.

Cô ta vẫn muốn ở riêng cùng Doãn Tư Thần, nhưng Doãn Tư Thần chưa từng cho cô ta cơ hội.

Bây giờ nghe nói Doãn Tư Thần tới đón mình, có thể mất hứng sao?

Đến lúc đó, Doãn Tư Thần coi trọng cô ta, sau đó dẫn cô ta đi ăn bữa tối sang trọng, sau đó dẫn cô ta đi mua sắm, sau đó dẫn cô ta vào khách sạn lăn lộn một chút…. A a a a, đến lúc đó, Cố Hề Hề còn là gì?

Cố Chân Chân đắm chìm trong ảo tưởng tuyệt vời, đối phương đi tới bên cạnh mình cũng không kịp phản ứng.

“Xin hỏi cô là Cố Chân Chân phải không?” Giọng đối phương đã có chút không kiên nhẫn, hắn đã kêu ba lần, nhưng người phụ nữ này giống như người ngu đứng đó cười ngây ngô, không trả lời câu hỏi của hắn.

Cố Chân Chân bị giọng the thé của đối phương làm hết hồn, đột nhiên phục hồi tinh thần lại nhìn qua, chỉ thấy đối phương mỏ nhọn tai khỉ, râu cũng không cạo sạch đứng đón gió.

“Anh là ai?” Cố Chân Chân lập tức cảnh giác nhìn đối phương.

Cố Chân Chân cô ta cũng không phải chó mèo đều có thể đến gần.

Tương lai cô ta phải gả cho Doãn Tư Thần.

Đối phương thấy ánh mắt Cố Chân Chân đầy cảnh giác, không hiểu suy nghĩ của Cố Chân Chân, nhất thời tức giận nói: “Có người bỏ tiền mướn xe tôi, cho tôi đến đón cô. Nếu cô không tin, có thể gọi điện thoại xác nhận ngay lập tức.”

“Ai? Ai bảo anh tới đón tôi?” Cố Chân Chân phản bác: “Anh không được nói bậy bạ, anh rể tôi… muốn đích thân đến đón tôi.”

“Anh rể cô?” Đối phương lập tức khinh thường nhìn Cố Chân Chân nói: “Dù sao đã nhận tiền xe, nếu cô không muốn ngồi xe tôi, phiền cô gọi điện nói người bên kia một tiếng, tôi đi.”

Cố Hề Hề thấy đối phương nói đi là đi, nhất thời có chút hoảng.

Chẳng lẽ Doãn Tư Thần cho người này đến đón cô ta thật?

Không được mà!

“Chờ chút, anh nói… người kia dáng dấp hình dáng gì?” Cố Chân Chân do dự hỏi.

Đối phương cũng không nói nhảm, trực tiếp lấy một tấm hình đưa cho Cố Chân Chân nói: “Chính là cậu ta kêu tôi đến đón cô.”

Cố Chân Chân cúi đầu nhìn một lát, đây không phải là thư kí Tiểu A bên người Doãn Tư Thần sao?

Tiểu A cùng lắm chỉ 25 tuổi, cộng thêm anh ta trời sinh khuôn mặt con nít, thoạt nhìn cũng chỉ 20.

Còn Cố Chân Chân vì ra xã hội sớm, cộng thêm mặt đầy son phấn, nhìn thế nào cũng ra 30.

Cho nên khi Cố Chân Chân nói với đối phương là anh rể cô ta, tài xế chỉ cười lạnh một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.