Doãn gia ở Trung Đông có đầy đủ nhiên liệu, đây cũng là một trong những nguyên nhân Doãn gia hoành hành ba châu lớn.
Thế giới này có nhiên liệu thì có quyền phát biểu, Doãn gia đầu tư quyết sách có thể ảnh hưởng đến NASDAQ* và mấy thị trường chứng khoán kịch liệt thay đổi.
* NASDAQ làchữ viết tắt của cụm từ National Association of Securities Dealers Automated Quotations system,làsàn giao dịch chứng khoán điện tử của Mỹ, có giá trị vốn hoá thị trường đứng thứ 3 thế giới (sau NYSE và Tokyo stock Exchange).
Đối với lời nhắc nhở của bà nội, Doãn Tư Thần xem thường.
Vì tổ huấn của Doãn gia, nhiên liệu trong nước vẫn luôn trống không, Doãn gia luôn muốn chạm vào nhiên liệu trong nước.
Nhưng bộ phận nắm nhiên liệu trong nước trong tay, không phải chỉ có một mình Mặc gia.
Chỉ cần Doãn gia nguyện ý, sẽ có vô số người chủ động cùng anh hiệp đàm nghiệp vụ này.
Nhưng lời bà nội nói cũng có đạo lí.
Sau lưng Mặc gia dù sao có thế lực chính trị, rồng và rắn vẫn nên có quan hệ tốt.
Doãn Tư Thần không lo lắng hợp tác thất bại, trên thực tế, cho đến nay anh chưa từng thất bại.
Anh chỉ để ý một vấn đề: Mặc Tử Hân rốt cuộc muốn làm gì Cố Hề Hề.
Cho nên anh không ngại cùng Mặc Tử Hân vui đùa một chút.
Mà Mặc Tử Hân cũng là dáng vẻ đã có dự tính trong lòng.
Mặc Tử Hân từng nghiên cứu Tập đoàn Doãn thị và Doãn Tư Thần.
Anh ta biết, mấy năm nay, Doãn Tư Thần luôn mơ ước sản nghiệp nhiên liệu trong nước, chỉ là khổ nổi không có người thích hợp lót đường.
Hiện tại anh ta chủ động đưa cành ô liu, Doãn gia đương nhiên không có đạo lí cự tuyệt.
Huống chi Mặc gia có lão gia làm chỗ dựa, Doãn gia dám không đồng ý sao?
Hai người bề ngoài đều là vân đạm phong khinh, nhưng bên trong đối chọi tương đối gay gắt. Mặc dù không nói nhiều nhưng Mộc Nhược Na nghe hiểu.
Duy chỉ có một mình Cố Hề Hề, giống như đứa ngốc ngồi bên cạnh, hoàn toàn không hiểu bọn họ rốt cuộc nói cái gì.
“Điều kiện gì?” Doãn Tư Thần đi thẳng vào vấn đề: “Mặc gia cho Doãn gia một miếng bánh ngọt lớn như vậy, đương nhiên sẽ có điều kiện phải không?”
Tầm mắt Mặc Tử Hân lơ đãng chuyển đến trên người Cố Hề Hề, nhẹ nhàng nói: “Doãn tổng quả nhiên là một người thông minh. Nếu mọi người đều là người thông minh, tôi cũng không nói nhảm. Quả thật tôi có một yêu cầu quá đáng.”
Ánh mắt Doãn Tư Thần đã lạnh xuống.
Cố Hề Hề vẫn dáng vẻ không hiểu tình huống trước mắt.
Xử lí các chuyện lớn nhỏ trong công ty cô đều có thể giải quyết.
Nhưng đàm phán, cô thật sự chưa từng làm.
Mộc Nhược Na đã đoán được cái gì, ngoắc ngoắc tay nói với Cố Hề Hề: “Hề Hề, đi, cùng tôi ra ngoài một chút.”
Cố Hề Hề ngẩn ra, quay đầu nhìn Doãn Tư Thần, thấy Doãn Tư Thần gật đầu mới đứng lên, nhìn Mặc Tử Hân lễ phép cười một tiếng, đi theo Mộc Nhược Na.
Vừa ra phòng họp, không đợi Cố Hề Hề đặt câu hỏi, Mộc Nhược Na đã mở miệng hỏi trước: “Hề Hề, cô có quen Mặc Tử Hân không?”
Cố Hề Hề đầu óc mơ hồ: “Làm sao có thể? Tôi mới gặp anh ta mấy lần.”
Mộc Nhược Na chậm rãi nói: “Nhưng cảm giác anh ta cho tôi giống như biết cô từ rất lâu rồi. Nên chính cô phải cẩn thận. Được rồi, mục đích hôm nay tôi đến đã đạt được, xem ra Mặc gia và Doãn thị thật sự muốn hợp tác, tương lai đoán là lão đại tôi còn phải ôm đùi Doãn Tư Thần, tôi thân thiết với cô trước, tương lai có chuyện gì dễ làm hơn.”
Mộc Nhược Na nói xong, đạp giày cao gót rời đi.
Cố Hề Hề nhìn bóng lưng Mộc Nhược Na, đột nhiên cảm thấy người phụ nữ này thật ra một chút cũng không xấu.
Hoặc là do vẻ ngoài cô ta quá mức xinh đẹp và điều kiện tốt, nên mới bị người khác hiểu lầm.
Như vậy, Tổng giám đốc Ody là dạng gì?
Mỗi ngày đối mặt với một Phó tổng xinh đẹp như vậy.
Thật sự có thể ổn định ung dung sao?
Trong phòng họp, hai người đã đi thẳng vào vấn đề.
“Anh muốn thế nào?” Doãn Tư Thần trực tiếp mở miệng hỏi.
“Dự án này, tôi đề nghị cho phu nhân phụ trách.” Mặc Tử Hân cũng không vòng vo, trực tiếp trả lời: “Tỉ lệ hợp tác chờ những thứ khác thuận lợi đều dễ nói hơn.”
“Cô ấy chỉ là một thư kí nho nhỏ, hoàn toàn không có khả năng phụ trách dự án lớn như thế.” Doãn Tư Thần cau mày, anh rất không thích phương thức hợp tác này.
Anh ta quả nhiên hướng về Cố Hề Hề.
“Không sao, tôi đã nói, tỉ lệ hợp tác chờ những thứ khác thuận lợi đều dễ nói hơn. Đội tôi có đầy đủ năng lực làm xong chuyện này, chỉ cần Doãn gia cung cấp thế lực ở Trung Đông và Châu Phi là được rồi.” Mặc Tử Hân cười vô hại nói: “Doãn tổng khẩn trương như vậy, chẳng lẽ sợ tôi cướp đi phu nhân của anh sao?”
Doãn Tư Thần cất tiếng cười to: “Mặc tổng thật biết nói đàu. Có thể được Mặc tổng nhìn trúng, là Hề Hề có phúc. Càng chứng minh ánh mắt của người Doãn gia.”
Hai tay Doãn Tư Thần chéo lại để trên đầu gối, cứ như vậy mà ung dung nhìn Mặc Tử Hân.
Dự án hợp tác này đối với Doãn gia mà nói vô cùng quan trọng. Đây là thời cơ tốt nhất để xâm nhập vào nhiên liệu trong nước.
Doãn gia đã đợi lâu, rốt cuộc đến cơ hội này.
Mặc dù người nắm quyền thay gia tộc truyền xuống mệnh lệnh, nghiêm cấm Tập đoàn Doãn thị quan hệ với hệ thống chính trị trong nước.
Nhưng cục diện lúc ấy và hiện tại hoàn toàn khác biệt. Doãn thị đã từng không có thế lực, không đủ uy hiếp, nhưng hiện tại Doãn thị đã đủ cường đại đến mức chính quyền bất kì quốc gia nào đều phải cảnh giác.
Nếu Doãn gia không kịp thời giữ chặt cơ hội, cự tuyệt hợp tác với Mặc gia, Tập đoàn Doãn thị ắt phải bị chèn ép. Trong chính quyền sẽ không cho phép biến số vượt qua khống chế tồn tại.
Doãn gia muốn giữ lại thế lực rải rác trong nước, phải biết thời biết thế hợp tác với Mặc gia là tất nhiên.
Thân là người đứng đầu Doãn gia, anh đương nhiên có đầy đủ cơ trí ánh mắt nhìn thấu một điểm này.
Nhưng Doãn Tư Thần cũng không muốn cho Mặc gia dễ dàng lấy nhiên liệu nước ngoài của mình như thế.
Muốn hợp tác với Doãn gia, vậy cũng phải ra sức và vốn liếng.
Nhưng để cho Cố Hề Hề và Mặc Tử Hân tiếp xúc, Doãn Tư Thần nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thoải mái.