Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 44: Chương 44: Nhớ lại (một)




Tại nhà họ Đơn, một gia tộc lớn, có hoa viên xinh đẹp, đại sảnh toàn ánh đèn rực rỡ, khi ấy Đơn Triết Hạo tám tuổi không chớp mắt nhìn chằm chừam cái gì đó, không có nụ cười xinh tươi, chỉ có vẻ mặt lạnh lẽo, giọng nói trầm thấp, thậm chí khinh thường.

Bà nội mang đến cho anh một cô gái dáng vẻ như búp bê, tóc màu đen mun, ngũ quan xinh xắn, da thịt trắng như tuyết, cộng thêm đôi mắt trong veo, xem ra là một cô gái vô cùng xinh đẹp, người này chính là Lạc Tình Tình, năm ấy cô chỉ vừa bảy tuổi.

“Hạo, bà nội giới thiệu cho con một người bạn, về sau cô ấy sẽ chơi với con, làm bạn với con, con có thích không?”

Đơn Triết Hạo nhìn chằm chằm Lạc Tình Tình, thấy nụ cười hồn nhiên của cô, lại cảm thấy chán ghét: “Không cần, cháu không cần, bảo cô ấy cút đi.”

“Hạo, không thể vô phép như thế, cháu là đàn ông, tại sao cháu có thể rống to với con gái như thế? Để Tình Tình chơi với cháu, như thế cháu sẽ không cô đơn nữa.”

“Không cần, cháu không thích mấy đứa con gái khóc nhè, cút cho tôi, đừng cố gắng tiếp cận tôi!”

Đơn Triết Hạo cảm thấy Lạc Tình Tình là một cô gái mắc bệnh công chúa, thoạt nhìn liền ghê tởm rồi, từ nhỏ đến lớn cậu đã sống chung với cô độc, đột nhiên có thêm một người bạn khiến cậu cảm thấy không thoải mái.

Lạc Tình Tình liếc mắt nhìn cậu bé nam một cái, dáng dấp khá đẹp trai, nói chuyện rất ngạo mạn, nó lặp tức hấp dẫn bé, Lạc Tình Tình trời sanh tánh kiêu căng, luôn cho mình là công chúa, chẳng có người đàn ông nào qua được, sức hấp dẫn của bé, chỉ có những người con trai hèn nhát, bé không cần quan tâm.

“Sẽ không khóc nhè, anh đừng đuổi em đi, em cũng biết võ công nữa.”

Trên mặt Lạc Tình Tình nở ra một nụ cười, rất sợ Đơn Triết Hạo không tin, cố ý trước mặt mọi người, múa mấy đường, như thế vừa ra tay, lại bị Đơn Triết Hạo ngăn cản.

“Được rồi! Vậy thì bạn ở lại đây!”

“Cảm ơn nhiều!”

bà nội nghe được lời Đơn Triết Hạo nói, lo lắng trong lòng hạ xuống, không ngờ nha đầu này cơ trí như thế, còn rất hợp ý cháu bà.

Khi còn bé, tâm cơ nặng như thế, xem ra lớn lên lại càng khó đoán, hi vọng Đơn Triết Hạo sẽ không yêu cô bé, bà nhìn hư thế nào cũng thấy cô gái này không thích hợp làm bạn gái Đơn Triết Hạo, cũng không thích hợp làm con dâu nhà họ Đơn.

Có lẽ suy nghĩ quá nhiều, bọn họ còn nhỏ sẽ không cùng những cảm xúc ngổn ngang như thế đâu!

Thời gian như cái chớp mắt, bảy năm trôi qua rồi.

Tập đoàn Đơn thị, hô biến một cái đã trưởng thành, trở thành một tập đoàn lớn, cứ như vậy đến một đem lại xảy ra biên cố, Đơn thị rơi vào khủng hoảng kinh tế, đứng trước nguy cơ phải đóng cửa, nhà họ Đơn phải gánh trên vai một khoản nợ khổng lồ.

Bà nội vì lo lắng nhiều, ngã bệnh nằm liệt giường bệnh.

“Bà nội, đừng khóc, cháu thề sẽ gầy dựng lại tập đoàn Đơn thị, tuyệt đối sẽ không khiến bà nội đau lòng.” Khi đó, Đơn Triết Hạo mười lăm tuổi, nhưng ý chí hùng hồn, nói lời cam kết với bà nội mình, gây dựng lại tập đoàn Đơn thị, hơn nữa khiến tập đoàn Đơn thị lớn hơn gấp trăm lần, ngàn lần trước kia....

Lạc Tình Tình trở thành kẻ theo đuôi Đơn Triết Hạo, càng lớn càng xinh đẹp, trở thành một đứa be ngoan trong mắt mọi người, gương mựat đỏ thắn đáng yêu, dung mạo của cô luôn đốn tim người đối diện.

“Bà nội, con cũng sẽ giúp anh Hạo một tay!”

Lạc Tình Tình nở một nụ cười, đi theo sau lưng Đơn Triết Hạo, mặc dù anh chỉ mười lăm tuổi, nhưng đã mang tính trầm ổn khác người, thân thể anh cường tráng, vẻ ngoài anh tuấn, anh cũng rất giỏi võ công.

Mười lăm tuổi đã tốt nghiệp đại học Cambridge, bắt đầu trở thành một nhà kinh doanh, đã đưa Đơn thị qua đoạn thời gian khó khăn.

Với vẻ bề ngoài xuất chúng và sự thôn minh ấy, hấp dẫn không ít ánh mắt của phái nữ, nhưng những ánh mắt kia bị sự khôn khéo của Lạc Tình Tình đánh lui.

Trong giai đoạn Đơn Triết Hạo gầy dựng sự nghiệp, Lạc Tình Tình dựa vào sự sắc sảo của mình, thành công trở thành trợ thủ đắc lực sau lưng Đơn Triết Hạo.

“Tốt lắm, cô đã làm tốt chuyện của mình rồi, không cần giả bộ thông minh nữa!” bà nội không vui khẽ cau mày nói, bà không thích tính cách giả tạo của Lạc Tình Tình.

Cô gái này chỉ biết dùa giỡn tâm tình người khác, nói láo cũng không đổi sắc, kiêu ngạo và tự mãn, sợ rằng yêu vinh hoa phú quý là chính... Bà nội vừa nhìn thấy cô đã cảm thấy phiền.

Lạc Tình Tình biết rõ mọi chuyện, từ nhỏ bà nội đã có thành kiến lớn với cô, cô đã tìm mọi cách lấy lòng bà, bà nội cũng không nhìn thấy cô thuận mắt.

“Bà nội, bà nên dưỡng bệnh cho thật tốt, cháu đảm bảo chỉ sau năm năm nữa, tập đoàn Đơn thị sẽ vô cùng lớn mạnh!”

Bà nội đặt lòng tin mười phần vào Đơn Triết Hạo, trong lòng tràn đầy an ủi, rốt cuộc Đơn Triết Hạo đã lớn, đã hiểu được những gì bà cống hiến cho Đơn thị, nếu giao Đơn thị cho Đơn Triết Hạo quản lí, nấht định sẽ lướn mạnh.

Năm năm, dưới thành phố buôn bán phồn hoa, tập đoàn Đơn thị chiếm một phần lớn, khôgn chút che giấu, nó đứng vững dưới ánh mặt trời, dẫu có đi qua bão táp thì nó vẫn lướn mạnh theo từng ngày.

Từ nguy cơ sắp phải đóng cửa, trong thời gian ngắn ngủi, Đơn thị trở thành công ty lớn thứ hai trong nước, tập đoàn Đơn thị, thành công trở thành ông trùm của ngành kinh tế.

Các ngành nghề không ngừng được mở rộng, không dừng lại trong nước mà vươn ra khu vực, biến chuyển với nhiều tính chất phức tạp, tài chính, rượu, thời trang, thực phẩm....

Đơn Triết Hạo vào Lạc Tình Tình đi công tác.

Phòng khác sạn, trần ngập hương hoa, Đơn Triết Hạo tải lại trong niềm vui, mỗi đêm, Lạc Tình Tình lại đến phòng anh rắc tí hương hoa vào không gian.

Ánh mặt trời chiếu vào đầu giường, Đơn Triết Hạo khẽ cau mày, từ trong mộng tỉnh lại, hôm qua uống không ít rượu, đứng lên có chút say.

Cánh tay cường tráng cố gắng chống đỡ thân thể, ngón tay xoa xoa huyện thái dương, cau mày tìm kiếm chung quanh, không thấy bóng dáng Lạc Tình Tình, ánh mắt lơ đãng nhìn lên bàn, thấy một tờ giấy đặt dưới bàn thuỷ tinh.

Anh cầm tờ giấy lên: “Hạo, ngày hôm qua rất mệt mỏi, nhiệm vụ hôm nay, em có thể giải quyết một mình, anh nên nghỉ ngơi tốt nhé, yêu ngươi, Lạc Tình Tình.”

Nhìn tờ giấy Lạc Tình Tình ghi lại, sắc mặt Đơn Triết Hạo trầm xuống, hôm nay nói chuyện về hợp đồng lớn, người bên phía đối tác đnag cố ý làm khó dễ, Lạc Tình Tình đi đến đó một mình rất có thể sẽ gặp nguy hiểm, anh không suy nghĩ nhiều, mang theo áo khoác, vội vã chạy ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.