Cô Vợ Luật Sư Của Tổng Tài Mafia (Trái Tim Của Sói)

Chương 41: Chương 41: Để anh yêu em (H+, 21+)




Vừa nghĩ đến đây, Khả Vi ngay tức thì cảm nhận được sức mạnh đang vây quanh hông mình. Từ Trấn Khiêm chặn ngang ôm lấy thân thể cô, xoay mạnh người cô, ép cô ngồi thẳng đối diện với anh. Tay anh luồn xuống phía dưới, tách rời hai chân cô ra, dứt khoát kéo cô sát vào người anh.

Khả Vi sợ hãi thét lên một tiếng, đôi tay vội vàng bắt lấy cổ anh, thân thể cả hai va chạm vào nhau, bộ ngực căng đầy của cô dính chặt vào khuôn ngực anh. Ở dưới hạ thân, Khả Vi phát hiện một vật thể thô cứng to lớn. Vô cùng hoảng sợ, Khả Vi muốn nâng người lên tránh đi, nhưng anh đã sớm đoán được phản ứng của cô. Đôi tay càng giữ chặt lấy mông cô mà ghì xuống, bộ phận nhạy cảm của cả hai cọ sát vào nhau.

Động tác bất chợt của hai người trưởng thành làm cho nước trong bể lắc lư dữ dội, một ít nước đã trào ra ngoài thành. Khi chạm đến nền gạch lạnh lẽo liền vang lên những tiếng lách tách rõ rệt.Lúc này anh mới để ý đến một cánh hoa hồng nhung đỏ rực đang dính trên bầu ngực căng tròn của cô. Trên làn da trắng ngọc càng kích thích ngọn lửa điên cuồng đang thiêu đốt trong người anh.

Từ Trấn Khiêm cúi đến ngặm lấy đôi môi đỏ mọng đang run rẩy, đầu lưỡi xâm nhập vào bên trong, mạnh mẽ cuốn lấy. Cùng lúc này, đôi tay tham lam di chuyển khắp cơ thể Khả Vi. Bởi vì chất tinh dầu sữa tắm khiến làn da Khả Vi trở nên vô cùng trơn mịn, càng khiêu khích bản năng dục vọng trong Từ Trấn Khiêm.Đôi tay anh không nhân nhượng mà lại tăng thêm vài phần sức lực, khiến bầu ngực cô rất nhanh đã căng cứng lên. Hai nhụy hoa ở đỉnh núi vì bị anh giày vò mà bất giác đứng thẳng.

Từng tấc biểu bì như có những đường kim tiêm chi chít, cảm giác ngưa ngứa nóng bừng khiến toàn thân Khả Vi run lên từng hồi.

“...Ưmm...”

Cô thống khổ rên rĩ trong miệng anh. Từ Trấn Khiêm cắn nhẹ lấy môi dưới của cô, kéo nó ra rồi lại buông tha, tiếp tục tiến vào trong khoang miệng nhỏ thơm tho của cô.

Khả Vi cơ hồ như không chịu được sự giày vò mà đôi mắt đã đẫm lệ, nước mắt tràn tới khoé mắt. Khả Vi dùng hết sức ở tay đẩy vai anh ra, cô gục người trên vai anh, gấp rút thở lên từng hồi.

Cô thật sự không hiểu cảm giác này là gì...muốn mở lời xin anh đợi đến khi cả hai trở về giường ngủ, nhưng cô ngay cả hô hấp cũng cảm thấy vô cùng khó khăn.

“Aa!..”

Ngay lúc này, ngón tay anh lại tiến vào trong đóa hoa của cô, xua tan đi suy nghĩ muốn trốn thoát của cô. Khả Vi trừng lớn hai mắt, khắp người run rẩy. Bàn tay to lớn giữ chặt eo nhỏ của cô, không cho tránh né sự xâm nhập đột ngột.

Từ Trấn Khiêm nghiêng đầu cắn nhẹ vào vành tai nhạy cảm của mỹ nhân...Đầu óc Khả Vi quay cuồng, đôi chân đang quỳ càng trở nên tê liệt. Cô cố gắng trụ ở trên đùi anh, ánh mắt sớm đã chìm trong màn sương ướt lệ. Ngón tay anh ra vào liên tục ở nơi sâu thẳm non mềm của cô.

Khả Vi bây giờ hoảng loạn khóc nức lên từng tiếng. Cô gục đầu, nước mắt chảy dài xuống vai anh. Bất chợt Từ Trấn Khiêm dừng lại mọi động tác, cố gắng đè nén dục vọng muốn ngay lập tức hung hăng tiến vào cơ thể cô. Hơi thở vì kiếm nén mà trở nên hung hãn mang theo sự nam tính cố hữu. Vầng trán cương nghị nổi lên vài sợi gân xanh.

Anh dùng hai tay ôm lấy nơi xương sườn của Khả Vi, tách rời người cô ra...Khả Vi cơ hồ còn choáng váng, khuôn mặt nhạt nhòa vài dòng nước mắt. Nó len lỏi vào sâu thẳm bên trong tâm hồn Từ Trấn Khiêm, dấy một cảm giác muốn quan tâm cô đến tột cùng. Anh cúi người hôn lên mắt cô, mút lấy vị mặn đắng, rồi di chuyển xuống má cô...

“...Đừng sợ...Để anh yêu em!” Giọng thô cát.

Mắt đối mắt, thăm thẳm một vùng trời, xuyên thấu qua màn lệ, hãm sâu vào tâm hồn đối phương. Lúc này, cô lại nhìn thấy rất rõ bóng hình của chính mình trong đôi mắt màu xám huyễn mang nặng tình ý hấp dẫn của anh. Sau khi nghe Từ Trấn Khiêm cất giọng trầm ấm an ủi, trong nội tâm Khả Vi đột nhiên dâng trào một cảm giác tin tưởng lạ thường. Giống như thật sự có thể ngoan ngoãn nghe lời anh.

Bị anh dụ hoặc, bị anh làm cho mê muội...

Sự thật là, cô vốn dĩ chưa bao giờ có đường thoát.

Thấy biểu tình vừa uất ức vừa cam chịu như muốn vỡ òa của cô, Từ Trấn Khiêm trong thâm tâm cảm thấy rất hài lòng. Mặc kệ cô vừa rồi đã không để ý đến hoàn cảnh mà cầu xin cho người đàn ông khác, cô biểu tình như thế này khiến anh không khỏi trầm luân lưu luyến.

Khả Vi như thỏ con trắng ngọc, tưởng chừng đi lạc vào rừng cổ tích, nhưng lại bị một con sói dữ là anh bắt gặp. Giam hãm cô trong địa đàng của riêng anh. Kiếp này khó lòng trốn thoát được.

Để cô úp mặt vào cổ mình, Từ Trấn Khiêm lúc này nâng tay nhấn một nút trên thành tường, nước trong bồn liền rút dần đi. Kế tiếp, anh lại nhấn một nút khác, dòng nước sạch ấm áp chảy ra từ một vòi nước hiện đại bên thành bể.

Anh nâng nhẹ cặp mông kiều của cô lên, Khả Vi bàng hoàng giữ chặt lấy cổ anh...Cảm giác bên dưới không phải là ngón tay trêu đùa kích tình kia nữa, đổi lại là một vật thể to lớn nóng rực. Ở bên ngoài đóa hoa mềm mại của cô mà cọ ngoạy.

Khả Vi còn chưa định hồn được, anh bây giờ bắt đầu một đợt tấn công mới, từ từ hạ mông cô xuống, cử chỉ vô cùng cẩn thận, vô cùng chậm rãi.

Ngay lập tức truyền đến cảm giác như bị xé rách hoà cùng với căng nức, khiến Khả Vi nức nở trong đau đớn.

Cơ thể cô luôn luôn là mẫn cảm như vậy.

“...Áaa..!”Những ngón tay cô đan xen sau cổ anh càng siết chặt. Cô cơ hồ muốn nhón người vì không thể chịu đựng được...Từ Trấn Khiêm ghì lấy thân thể mỹ miều của cô vào trong lòng, âu yếm dỗ dành, anh vuốt ve lưng cô.

“...ưmm....” Khả Vi cắn môi, Từ Trấn Khiêm nhịp nhàng dùng tay giúp cô lay động lên xuống. Tận trong sâu thẳm nổi lên một cảm xúc kỳ lạ.

Khả Vi như hoàn toàn mất đi khả năng khống chế, thân thể không có cách nào cự tuyệt mà tuân theo, khuôn miệng nhỏ xinh khe khẽ rên rỉ. Lực động một lúc một mạnh mẽ, nước trong bồn bắn lên không ít, tạo ra âm thanh tanh tách liên hồi.

Toàn bộ cơ thể Khả Vi như nhũn ra, cô trượt dài, vùi đầu vào trong vòm ngực cứng như thép của anh. Lúc này, Khả Vi nghe được rõ ràng tiếng tim đập điên loạn trong ngực anh.Bỗng nhiên Từ Trấn Khiêm dừng lại, ôm đỡ lấy Khả Vi, kéo người cô ngồi thẳng.

“...Cẩn thận vết thương.” Giọng nói anh vì dục vọng đã sớm trầm đục, mang theo quan tâm, quyến rũ đến tột cùng.

Từ Trấn Khiêm nâng tay nhấn nút tắt đi vòi nước đang chảy, vài giây sau anh nhấn nút đóng lại hệ thống rút nước. Trong bể bây giờ nước không quá nhiều, chỉ vừa đến ngang eo. Nước trong như suối.

Từ Trấn Khiêm ôm chặt cô, anh mang cô di chuyển sang phía đối diện. Cả người Khả Vi ngã vào trong vòng tay săn chắc của anh. Đem cô tựa vào thành bồn, anh lấy khăn dày lót dưới gáy cho cô.

Vừa mới yên định tựa người, thì đôi chân thon đẹp đã bị người đàn ông này nâng lên, đôi bàn chân còn vấy nước mà chảy dọc ngược lại đùi. Đỉnh ngón chân vung vãi vài giọt nước vào giữa không trung.

“..Aaa!...ưmm.......” Ở hoa huyệt lại đón nhận sự xâm chiếm. Dưới ánh đèn vàng và trong tư thế này, Khả Vi thật không thể không nhìn thấy nơi tư mật đang bị anh mãnh liệt chiếm hữu. Cô thật thấy kinh hoảng, da mặt mỏng liền đỏ ửng. Khả Vi nhắm nghiền lại đôi mắt, giọt nước mắt như viên ngọc chảy xuống.

Từ Trấn Khiêm đem thân thể cao lớn áp xuống, liếm lên chiếc cổ nhỏ xinh yêu kiều của cô. Kịch liệt luận động thân dưới...Đóa hoa của cô bao quanh chặt chẽ thứ to lớn của anh. Khoái cảm bùng phát len lỏi qua từng ngỏ ngách, kích động như muốn nổ tung. Hơi thở nóng rực dồn dập phả vào cổ cô.

Chiếc lưỡi anh ma sát vào xương quai xanh, rồi đi dọc xuống bầu ngực đang chuyển động lên xuống của cô. Từ Trấn Khiêm dùng tay giữ lấy hai bầu ngực, khom người vùi đầu vào khe rãnh sâu, anh mút lấy nhụy hoa điên cuồng.

Khả Vi chịu không nổi sự công phá, những ngón tay yếu ớt khảm sâu vào vai Từ Trấn Khiêm. Thân thể cố chịu lực xô đẩy như mãnh thú của anh, nơi đó co rút kịch liệt. Rất nhanh sau đó, khoái cảm một lúc một rõ rệt. Khả Vi cảm giác ra được từng tế bào như đang cảm thụ một sự càng quét đến tê dại.

Đưa mắt triền miên ướt át nhìn anh, cô bây giờ mới phát hiện anh đang chăm chú nhìn cô như thôi miên. Đôi môi anh khiêu bạc khẽ mím, mái tóc thấm ướt đẫm mồ hôi rũ xuống trước trán anh, từng gọt nhiễu xuống thân thể cô...

“...Khả Vi! “

...

“.........Trấn..Khiêm....” Cô mơ hồ đáp anh.

Từ Trấn Khiêm vừa nghe cô gọi tên anh, sự hưng phấn bất giác càng thêm mãnh liệt, thân dưới liền mạnh mẽ đưa thắt lưng xông tới, kịch liệt chiếm đoạt. Cả hai phát ra tiếng ngâm nga mất hồn. Cùng lúc này, sự va chạm cơ thể cũng phát ra âm thanh hoan ái đến tột cùng.

Khi cơ thể không thể chịu đựng thêm được nữa, Khả Vi dường như đã trông thấy một đường sáng ở trước mặt, như là ranh giới giữa trần gian và thiên đường.

Cô chìm sâu vào hôn mê...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.