Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss

Chương 82: Chương 82: Scandal thăng cấp




Buổi sáng, trời chưa sáng rõ Tần Thành đã chạy tới công ty. Chiều hôm qua người mà Tề Dịch phái đi đều bắt được mấy bọn cướp. Anh trở về chính là để xử lý bọn chúng. Đương nhiên anh không có khả năng tự mình ra tay giải quyết bọn chúng, nhưng anh có thể tuỳ tiện ra tay khiến cho bọn chúng đau khổ trải qua cả đời ở trong tù thì không có khó khăn gì.

Về phần chủ mưu Vưu Bội, Tần Thành nâng tay nhìn đồng hồ, sắp đến giờ.

Tưởng Tịch ngủ mơ mơ màng màng, ngửi thấy trong không khí có mùi nước hoa nhàn nhạt của đàn ông thì lập tức tỉnh táo lại.

Tần Thành thấy cô mở mắt, sờ sờ trán cô, không nóng, xem ra đã không còn sốt nữa.

“Em ngủ thêm một chút nữa đi, đừng có lo cho tôi.” Tần Thành dịu dàng nói. “Em muốn ăn cái gì, tôi sẽ đi mua.”

“Tôi không đói bụng.” Tưởng Tịch nói: “Hồi đêm Vương Mộng có nấu cháo, tôi mới ăn xong không lâu. Anh đói không? Không thì tôi dậy đi làm chút điểm tâm, trong tủ lạnh có đồ ăn Vương Mộng mua.

“Khỏi cần.” Tần Thành ngồi vào bên giường. “Em ngủ tiếp đi, tôi ngồi ở đây là được rồi.”

Lúc này đây anh ân cần dịu dàng, là hình tượng một người chồng tốt điển hình. Tưởng Tịch nhớ đến bộ dáng anh đi cứu cô ngày hôm qua, rồi quan sát bộ dáng trước mặt này, mắt lại xót xa, dụi dụi mắt, nói: “Anh lên giường ngủ đi!”

Vì để phù hợp với diện tích căn phòng, cho nên giường trong phòng bệnh là giường đôi, Tần Thành nằm lên cũng sẽ không bị chen chúc.

Cách trời sáng còn khoảng hai ba giờ, Tần Thành nhìn nhìn Tưởng Tịch, cởi giày nằm lên.

Anh nghiêng người, tay đặt lên lưng Tưởng Tịch, nói: “Sau này tôi sẽ không để cho em xảy ra chuyện như vầy nữa!”

Tưởng Tịch nghe lời nói giống như thề này, cảm thấy mình cần phải nói chút gì đó.

Cuộc hôn nhân này, bao gồm cảm tình, gần như tất cả đều là Tần Thành chủ động. Có lúc cô nên chủ động hơn một chút.

Dù sao, cô đã chuẩn bị anh là người cùng trải qua cả đời.

Xoay người lại, Tưởng Tịch nói: “Tần Thành, tôi muốn…công bố quan hệ của chúng ta.”

Cô không công bố thì người khác luôn nói này nói nọ ở sau lưng cô, coi cô không vừa mắt, rồi ở sau lưng tìm đủ mọi cách mưu mô tính toán. Lần này cô tránh được một kiếp, nhưng lần sau thì sao? Không bao giờ lường được độ may mắn của một người. Cô không có nhiều sức lực và tinh thần đi đoán như vậy.

Mặc dù công bố quan hệ sẽ mang đến rất nhiều nghi ngờ. Những thừa nhận mà cô thu được trước kia cũng sẽ bị dán nhãn là có chỗ dựa hoặc là giúp đỡ của Tần Thành. Nhưng thời gian lâu dài, chỉ cần cô có thực lực thì mọi người sẽ thay đổi ý nghĩ.

“Không phải em không muốn sao?” Tần Thành đã có ý định này từ lâu, nhưng do Tưởng Tịch không đề cập tới nên anh tôn trọng ý của cô. Mà nay Tưởng Tịch chính miệng nói ra, anh cảm thấy sảng khoái không bình thường.

“Tôi nghĩ qua, cứ tiếp tục như vậy không phải là biện pháp.” Tưởng Tịch nói lại suy nghĩ của cô. “Không bằng nói ra, khiến cho bọn họ đều sợ tôi.”

Tần Thành phì cười, chính nghĩa nghiêm lời vạch ra: “Bà Tần, đây là em cáo mượn oai hùm!”

“Cáo mượn oai hùm thì sao?” Tưởng Tịch cũng cười. “Khiến cho bọn họ sợ tôi, tốt hơn so với cả ngày suy nghĩ muốn diệt tôi!”

“Tôi ở trong giới này tiến triển rất thuận lợi, có người đỏ mắt, có người phẫn nộ. So với chờ cho bọn họ không có việc gì đến kiếm chuyện, không bằng tôi trực tiếp tiêu diệt ý niệm trong đầu bọn họ.”

“Nhưng nếu em đã nghĩ kỹ những kết quả của thẳng thắn mối quan hệ.” Tần Thành không quên nhắc nhở Tưởng Tịch. “Nếu em đã chắc chắn thì tôi sẽ cho người ta đăng một bài post.”

“Khỏi cần đăng bài post, anh chỉ cần tiết lộ chuyện tôi đang ở bệnh viện ra ngoài, để cho paparazzi chụp hình là đủ rồi.”

Scandal của cô và Tần Thành, số lần truyền thông chụp được bọn họ với nhau ít càng thêm ít. Cho nên trước khi công bố quan hệ, để cho truyền thông xào lên một chút, hiệu quả kinh hoàng cuối cùng sẽ khiến cho người ta vừa lòng hơn.

Tần Thành nghe hiểu được lời giải thích của Tưởng Tịch, gật đầu.

Hai người còn nói thêm một lát, rốt cuộc chịu không nổi nữa mới ôm nhau ngủ.

Bọn họ ngủ thẳng cho đến khi thức dậy, ngày bên ngoài đã náo nhiệt.

Scandal của Vưu Bội thăng cấp, trên mạng tuôn ra một làn sóng lớn hình ảnh hở hang gấp vài lần đợt trước, còn có một số có thể trở thành video giáo dục giới tính của năm.

Mấy thứ này đều có trên các trang web lớn. Thậm chí video mới vừa truyền ra vài phút là có người download xuống, nén lại, rồi đăng lên chỗ download cá nhân. Sau đó, ở dưới phần bình luận thì dẫn link.

Lúc Tưởng Tịch xem đến thì video này đã rất “hot”, cô tuỳ ý nhấn một cái, không xem nội dung, chỉ nhìn lượng download phía dưới.

Không ít hơn tám ngàn.

Đến giữa trưa, scandal lại thăng cấp.

Có người giấu tên vạch ra Vưu Bội hít thuốc phiện. Trong bình luận của người đó, rất nhiều nơi trong video có biểu hiện không bình thường. Để phân tích khảo chứng độ chính xác, người giấu tên đã chỉ ra thời gian cụ thể hình ảnh được chiếu.

Mấy giờ kế tiếp, người chỉ ra Vưu Bội hít thuốc phiện giống như măng mọc sau mưa. Mọi người như là đang chơi trò chơi, mỗi lần vạch ra một điều gì, liền đăng tin tức nói một chút. Khiến cho một số fan tiểu thuyết trinh thám cùng phim animation trinh thám cũng bắt đầu chú ý đến video.

Tưởng Tịch xem cứ cười mãi.

Thủ đoạn này không cần suy nghĩ cũng biết là Tần Thành làm.

Cô không chút nghi ngờ tiếp theo sẽ xuất hiện tin tức càng khủng hơn.

Cô chưa bao giờ cảm thấy Tần Thành là người tốt. Trên thực tế, ở bất cứ nơi nào, tốt xấu đều là đối lập nhau.

Nhưng cách làm này của Tần Thành thật sự là xả giận vì cô.

Kế tiếp, cô sẽ ra tay vào thời điểm thích hợp, tự mình báo thù cho mình.

Buổi tối, thừa dịp ngọn sóng lớn dân mạng đang moi móc Vưu Bội, Tưởng Tịch phủ thêm áo khoác, lên trang web đăng một tin tức.

Cô chỉ viết một câu: “Tưởng Tịch bị thương nằm viện, nghi có đàn ông cùng đi.”

Ngày hôm sau Tưởng Tịch xuất viện.

Rồi một ngày nữa, mấy tờ báo lá cải đăng ảnh rõ nét Tưởng Tịch kéo Tần Thành đi ra khỏi bệnh viện.

Góc độ của ảnh chụp đều không giống nhau, có khi là bên mặt, có khi là chính diện, có khi là sau lưng. Nhưng chúng cùng phản ánh và chứng minh một chuyện: Tưởng Tịch nằm viện, Tưởng Tịch và tổng giám đốc TRE, Tần Thành, có quan hệ thân mật.

TRE liên tục có hai nữ minh tinh bị truyền tin, các phóng viên hăng hái bừng bừng, đóng quân ở trước cửa TRE, rất có tư thế đem TRE trở thành nhà của mình.

Đáng tiếc mấy ngày nay Tần Thành chợt có ý muốn làm việc trong phòng sách ở nhà. Mấy phóng viên này đợi hai ngày cũng không thấy bóng dáng của Tần Thành.

Ngược lại, Vưu Bội ngây người ở ký túc xá nữ mấy ngày, cảm thấy buồn chán liền lái xe ra ngoài giải sầu.

Nhưng Vưu Bội vừa ra khỏi cửa đã bị phóng viên theo dõi. Chạy qua hai con phố, ả thấy không cắt được đuôi, thì càng tăng tốc.

Tốc độ xe lập tức gấp đôi, trong nháy mắt đã bỏ xe phóng viên kia lại thật xa.

Trong lòng Vưu Bội tốt lên, thoáng nhìn về phía sau, thấy xe kia không đuổi theo, lạnh lùng hừ một tiếng.

Muốn chụp hình mình à, cũng phải nhìn xem mình có vui không.

Vưu Bội khinh thường nghĩ, hoàn toàn không phát hiện ra xe chạy quá tốc độ.

Ả thuần thục quay tay lái, quẹo, lại tăng tốc.

Xe chạy đến khu vực thưa thớt người ở, bỗng nhiên phía sau có hai chiếc xe tải lớn chạy đến.

Vưu Bội vội vàng tránh đi, nhưng xe tải này lại theo sát xe của ả không rời.

Chửi một tiếng, cả người Vưu Bội hơi run rẩy, gia tăng chân ga.

Đúng lúc này, một chiếc xe tải cũng tăng chân ga vượt lên phía trước, khoảnh khắc vừa vượt lên, liền ngoặc qua phía trước xe Vưu Bội rồi ngừng lại.

Hai chiếc xe cách nhau không đến năm thước, Vưu Bội nhất thời không tránh kịp, đụng vào đuôi xe tải.

Sau đó, chiếc xe tải ở phía sau vượt qua, không hề cố kỵ đụng vào đuôi xe Vưu Bội.



Khi Tưởng Tịch nghe được tin tức Vưu Bội xảy ra tai nạn xe thì mới vừa ăn cơm chiều xong.

Cô và Tần Thành đang chuẩn bị xem phim, vừa mới ngồi xuống thì điện thoại của công ty gọi tới.

Mấy ngày nay Tần Thành làm việc ở nhà, luôn không có kiêng kị Tưởng Tịch, có điện thoại gọi lại cũng không để ý, liền thuận tay nhấn nút nói chuyện.

“Tổng giám đốc Tần.” Thư Minh nói: “Vưu Bội xảy ra tai nạn xe.”

Tần Thành nghĩ là mình nghe lầm, nâng giọng hỏi: “Cậu nói là Vưu Bội xảy ra tai nạn xe?”

“Vâng.” Thư Minh vừa khẩn trương quan sát tình hình bình luận trên mạng vừa nói: “Chiều hôm nay Vưu Bội chạy quá tốc độ trên đường cao tốc, đụng phải xe tải.”

Tần Thành: “Tình hình thế nào?”

“Trước và sau bị hai xe tải đụng vào, Vưu Bội bị thương nặng, nghe nói đang ở bệnh viện cấp cứu, tôi cũng không rõ tình hình cụ thể. Tổng giám đốc Tần, anh xem công ty có kiến giải gì đối với chuyện này?”

“Tạm thời mặc kệ.” Tần Thành nói: “Bộ quan hệ xã hội làm tốt nhiệm vụ chuyên môn, chỉ cần tận lực giảm bớt ảnh hưởng của chuyện này đối với công ty. Ngoài ra, cậu tìm thời gian đi bệnh viện thăm một chút, sau đó đem kết quả tin tức về.”

Thư Minh: “…”

Tổng giám đốc Tần, anh bỏ đá xuống giếng cũng không nên sảng khoái như vậy chứ! Anh như thế, bộ quan hệ xã hội rất khó xử đó! Ít nhất thì biểu hiện bên ngoài phải thích hợp chứ!

Thư Minh nắm chắc đối phương đã cúp điện thoại, đối với thái độ của Tần Thành thật sự không muốn nói cái gì.

Ở nhà, Tưởng Tịch nhìn Tần Thành, hỏi: “Vưu Bội xảy ra tai nạn xe à?”

Tần Thành buông tay. “Bị hai chiếc xe tải đụng, nghe giọng nói của Thư Minh thì tình hình không tốt lắm.”

Tưởng Tịch nghiêng người: “Anh vẫn nên đi để ý một chút cho thoả đáng!” Nghệ sĩ của công ty bị tai nạn xe, Tần Thành không ra mặt, thật sự cũng không sao. Nhưng gần đây Vưu Bội rất “hot”, đám truyền thông không có khả năng buông tha Tần Thành.

Tần Thành cúi đầu ăn miếng táo trên tay Tưởng Tịch, ăn xong mới nói: “Em không để ý?”

Tưởng Tịch: “…”

“Thật sự không để ý? Bà Tần, chẳng lẽ em không ghen?”

“Chuyện này không liên quan đến ghen hay không ghen.” Tưởng Tịch chủ động xỉa một miếng táo đưa đến miệng Tần Thành. “Anh không cảm thấy là chuyện tình có cái gì đó bất thường hay sao?”

Buổi sáng Tần Thành vừa mới truyền ra video, buổi chiều Vưu Bội liền xảy ra tai nạn xe.

Nếu không phải hai chiếc xe tải mà là một chiếc, có lẽ Tưởng Tịch còn có thể cho rằng Tần Thành phái người đi làm.

Nhưng là hai chiếc.

Không biết có phải là cô quá nhạy cảm hay không, chung quy cảm thấy được chuyện này không đơn giản như vậy. Trong tiềm thức cô cảm thấy rằng tai nạn xe của Vưu Bội là một âm mưu.

Chỉ sợ không phải là một tai nạn xe bình thường.

Ý nghĩ của Tần Thành cũng gần giống với Tưởng Tịch. Anh là một phân nửa người ngoài cuộc, qua nhiều năm như vậy đã sớm nhìn thấu một số việc.

Vừa rồi hỏi Tưởng Tịch là vì thăm dò ý của cô.

Vì hai vợ chồng bọn họ có tâm linh tương thông, ý kiến giống nhau. Tần Thành chìa tay, nói: “Em đi cùng tôi đi.”

Bị phóng viên nhìn thấy anh có một mình thì ý tứ sẽ bị xuyên tạc. Cùng với Tưởng Tịch thì coi như tin đồn anh bao nuôi Tưởng Tịch mà truyền thông đang phỏng đoán là thật.

Tần Thành sẽ không thừa nhận rằng ý tưởng của anh thực tế là thể hiện tình cảm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.