Cô Vợ Mới Cưới Của Lục Thiếu

Chương 4: Chương 4: Củi Khô Lửa Bốc Nấu Liền Chín




Lục Bạc Ngôn cầm tập văn kiện muốn đi đến công ty, bác Từ bất bình thay Tô Giản An: “Thiếu gia hẳn là nên ở lại.”

“Thôi, không cần.”

Tô Giản An cảm thấy, cô cùng Lục Bạc Ngôn nên thống nhất: cầm đăng ký kết hôn, vợ chồng trên danh nghĩ, cùng sống chúng dưới một mái nhà, nhưng mỗi người đều hoạt động tự do, không phiền đến nhau.

Thống nhất như vậy......

Quá tuyệt!

Buổi chiều, Tô Giản An không có việc gì làm, cô xin nghỉ phép, không thể đến đồn cảnh sát làm việc, đành phải ngồi trên sô pha trong phòng khách đọc tiểu thuyết trinh thám. Bác Từ lặng lẽ pha trà và chuẩn bị điểm tâm cùng hoa quả cho cô. Buổi chiều tân hôn đầu tiên, Tô Giản An cảm thấy rất yên bình và thoải mái.

Sau năm giờ, Lạc Tiểu Tịch gọi điện tới, bảo Tô Giản An đi ra ngoài một chuyến.

Xe của Tô Giản An để ở cục cảnh sát, nơi này lại không tiện bắt xe, đành phải để bác Từ chuẩn bị cho cô một chiếc xe.

Bác Từ nghĩ nghĩ: “Thiếu phu nhân, hay tự cô đến ga ra chọn đi?”

Khi đến gara, Tô Giản An trợn mắt há hốc mồm —— năm chiếc xe thể thao, tổng giá trị gần 100 triệu. Ngoài ra, có một số xe hơi và xe địa hình, và bất kỳ chiếc nào cũng có thể được gọi là xe sang trong số những chiếc xe sang.

Cô khó khăn nuốt nước miếng: “Bác Từ, có xe phân khúc thấp không?”

Bác Từ chỉ chỉ chiếc Mercedes-Benz SLK350: “Đây... chắc là phân khú thấp nhất.”

Không còn cách nào, Tô Giản An chỉ có thể lái chiếc xe này đến tìm Lạc Tiểu Tịch.

Lạc Tiểu Tịch cùng Tô Giản An là bạn thời trung học.

Năm nhất trung học, Lạc Tiểu Tịch không hiểu sao chạy tới tìm Tô Giản An, cầm một hộp sữa chua dụ dỗ Tô Giản An: “Chúng ta hãy trở thành bạn tốt!”

Suy nghĩ đầu tiên của Tô Giản An là con bé này đầu óc có chút vấn đề, nhưng sau nhiều lần bị Lạc Tiểu Tịch lôi kéo và dụ dỗ, các cô cuối cùng vẫn trở thành bạn bè.

Sau đó, Tô Giản An mới biết được Lạc Tiểu Tịch lôi kéo cô, là có âm mưu to lớn. Nhưng lúc đó cô đã không thể thoát khỏi Lạc Tiểu Tịch, không nghĩ tới bọn họ làm bạn đã gần mười năm rồi.

Lần này, Lạc Tiểu Tịch hen Tô Giản An gặp mặt ở một quán bar ở trung tâm thành phố, ngay khi Lạc Tiểu Tịch thấy cô bước vào đã vẫy vẫy tay: “Bên này!”

Đường nét khuôn mặt của Lạc Tiểu Tịch rất tinh xảo, dáng người cao gầy, nếu không phải cậu ta thường xuyên không để ý tới hình tượng, thì đã sớm trở thành hoa khôi, nữ thần ở trường đại học rồi.

Nhưng cuối cùng, cậu ta lại trở thành nữ thần kinh độc nhất vô nhị.

Tô Giản An ngồi xuống, Lạc Tiểu Tịch liền rót cho cô ly nước trái cây: “Ngày tân hôn đầu tiên, cùng ông xã cậu thế nào rồi?”

“Ồ, tôi cùng ông xã không quen.” Tô Giản An cầm một quả nho bỏ vào miệng, “Cho nên ngày đầu tiên tân hôn, không được tốt lắm.”

Lạc Tiểu Tịch im lặng một lúc, vỗ vỗ bả vai Tô Giản An, nghiêm trang nói: “Nằm xuống nói chuyện một lúc, dùng chiêu gạo nấu thành cơm, đến lúc đó, cậu muốn chín bao nhiêu thì chín!”

“Cậu đúng là đen tối, không quen cậu trong 5 phút.”

Tô Giản An cầm đĩa trái cây cách xa Lạc Tiểu Tịch.

Lạc Tiểu Tịch cười tủm tỉm tiến tới: “Đã là phụ nữ có chồng rồi, còn thẹn thùng cái gì?”

“Là tôi thẹn thùng thay cho cô gái chưa chồng như cậu!”

“Chúng ta không ai phải thẹn thùng! Nhìn cách tôi làm quen đàn ông, cậu có thể học được chút gì đó!”

Lạc Tiểu Tịch đứng dậy đi về hướng quầy bar.

Tô Giản An cười cười, cầm ly nước trái cây dựa vào sô pha, nhìn Lạc Tiểu Tịch ở phía xa.

Lạc Tiểu Tịch chân dài, eo thon, ngồi trên ghế đẩu cao trước quầy bar, chưa đầy nửa phút đã có một người đàn ông tiến đến bắt chuyện.

“Tiểu thư, “ Người đàn ông nhảy lên chiếc ghế đẩu cao và ngồi xuống, cách Lạc Tiểu Tịch chỉ một cái ghế, “Tôi muốn mời cô chút gì đó.”

Lạc Tiểu Tịch đánh giá đối phương, vẻ ngoài không tồi, hơn nữa câu đầu tiên là “Tôi muốn mời cô uống chút gì đó” câu khẳng định, thay vì hỏi”Tôi có thể mời cô uống chút gì đó không?” loại câu hỏi yes no rất dễ bị từ chối, rõ ràng là cao thủ tán gái.

Chính là anh ta!

“Được.” Lạc Tiểu Tịch nở một nụ cười rạng rỡ, “Tôi thích Long Island Iced Tea.”

Người đàn ông gọi cho Lạc Tiểu Tịch ly Long Island Iced Tea, tự nhiên trò truyện cùng Lạc Tiểu Tịch.Mà Lạc Tiểu Tịch cũng cố ý phối hợp, cho nên bầu không khí giữa hai người rất nhanh trở nên thoải mái vui vẻ, đối phương cũng tự nhiên ngồi cạnh cô, không còn khoảng cách là một chiếc ghế cao nữa.

Lạc Tiểu Tịch chú ý đến động tác của người đàn ông, mỉm cười nhìn Tô Giản An, giống như đang nói: nhìn thấy không? Nấu chín đó!

Tô Giản An nâng cốc nước hoa quả trong tay để tỏ lòng kính nể với Lạc Tiểu Tịch.

Lạc Tiểu Tịch chớp chớp mắt, biểu thị đã nhận được.

Người đàn ông chú ý tới sự tương tác giữa Lạc Tiểu Tịch và Tô Giản An liền hỏi: “Cô gái kia là bạn của cô?”

“Phải.” Lạc Tiểu Tịch cười gật gật đầu.

“Tôi cũng đi cùng một người bạn.” Đối phương chỉ vào ghế dài cách đó không xa, nơi đó có một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, có chút quyến rũ, “Hay là để bạn tôi và bạn cô làm quen một chút, mấy người chúng ta cùng nhau ngồi xuống tâm sự?”

Lạc Tiểu Tịch gõ những ngón tay mảnh khảnh lên mặt ban quầy bar, sau đó cô nhảy xuống ghế, tươi cười sáng lạn: “Được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.