Cô Vợ Mù, Ly Hôn Anh Không Đồng Ý

Chương 127: Chương 127: Chúc mừng anh




Từ khi nhân viên vạch trần An Bích Hà, ông An đã vội vàng cho người đưa An Bích Hà về, đứng ở đó làm mặt mất người khác.

May mà bây giờ cuộc thi đã kết thúc rồi, người nhà họ An trực tiếp bảo vệ An Bích Hà rời khỏi dưới sự chú ý của khán giả.

Ngô Giai Như Ngô Vân cũng không dám đứng trên sân khấu nữa, ỉu xìu rời đi.

Bạch Hoài An trở về hậu đài, nhìn thấy nhân viên vừa mới vạch trần An Bích Hà đang đứng trước mặt Hoắc Tùng Quần nói chuyện, vẻ mặt sợ hãi, thần tình nịnh nọt.

Khi cô đi đến, đúng lúc nghe thấy người kia nói câu cuối cùng. “Tổng giám đốc Hoắc, tôi đã nói chuyện này với tất cả mọi người rồi. Tôi... tôi có thể rời đi chưa?” Vẻ mặt Hoắc Tùng Quân lạnh lùng: “Cút đi”

Vừa nói xong, người kia đã vội vàng rời khỏi, không dám chậm trễ một chút nào, chạy rất nhanh, giống như phía sau có dã thú hung mãnh vậy.

Hoắc Tùng Quân thấy Bạch Hoài An đi tới, thu lại sự lạnh lùng trong ánh mắt, thay vào đó là sự dịu dàng thâm tình, giọng nói của anh trầm khàn, vẫy tay về phía cô: “Qua đây”

Bạch Hoài An chạy bước nhỏ qua, đột nhiên lao vào trong lòng Hoắc Tùng Quân.

Hoắc Tùng Quân giang hai cánh tay ra, ôm cả người Bạch Hoài An vào trong lòng: “Hoài An, em giành được chức quán quân rồi, chúc mừng em”.

Đôi mắt hoa đào của Bạch Hoài An cong lên, tràn đầy thích thú nói: “Em cũng chúc mừng anh. Hoắc Tùng Quân, chúc mừng anh cuối cùng cũng thông qua kiểm trả, chính thức trở thành bạn trai của em.”

Hoắc Tùng Quân vùi đầu vào cổ cô, khóe môi cong lên: “Vậy sao? Anh thật là may mắn mà” Khi hai người ôm nhau, Lâm Bích Châu từ trong một góc đi ra, ánh mắt có chút cô đơn.

Vừa rồi cuối cùng anh ta cũng biết, tại sao Bạch Hoài An lại chấp nhận Hoắc Tùng Quân.

Khi vừa xảy ra chuyện, Hoắc Tùng Quân đã xông vào hậu đài lỗi người này ra, dùng thủ đoạn thô bạo để éo người này lên sân khấu nói ra toàn bộ sự thật.

Trước mặt mọi người, cho Bạch Hoài An một công đạo.

Bây giờ anh thật sự không nỡ để Bạch Hoài An chịu một chút oan ức nào.

Lâm Bích Châu có chút hoang mang, anh ta cho rằng mình đối với Bạch Hoài An đã rất tốt, rất dịu dàng, nhưng so với Hoắc Tùng Quân, hình như thật sự kém một chút gì đó.

Ưu điểm duy nhất của anh đã không còn nữa rồi, còn lấy cái gì để đi tranh giành Bạch Hoài An chứ?

Bạch Hoài An đang hạnh phúc rúc vào trong lòng Hoắc Tùng Quân, dư quang khẽ liếc qua, nhìn thấy Lâm Bích Châu đứng cách đó không xa nhìn bọn họ, nhất thời mặt đỏ bừng, vội vàng nhảy từ trong lòng Hoắc Tùng Quân ra.

Hoắc Tùng Quân đang ôm bạn gái mềm mại, nóng hổi mới ra lò này của mình, đột nhiên trong lòng trống không, cả người đều ngẩn ra,

Còn chưa phản ứng lại, cổ tay mình đã bị cô nắm lấy, dẫn đến trước mặt Lâm Bích Châu.

“Lâm Bích Châu, giới thiệu một chút. Đây là bạn trai tôi, Hoắc Tùng Quân

Giọng Bạch Hoài An ngọt ngào, bộc lộ một niềm hạnh phúc không thể che dấu được.

Cô không hề che đậy nói ra quan hệ của hai người, mang theo giọng điệu tự hào, khiến trong lòng Hoắc Tùng Quân hóa thành một vũng nước, hận không thể bây giờ ôm cô vào trong lòng, nhúng cô vào tận xương cốt.

Hoắc Tùng Quân quay đầu lại, đối mặt với sắc mặt khó nhìn của Lâm Bích Chậu, trong lòng đột nhiên muốn phô trương một chút

Anh họ nhẹ một tiếng, giơ tay ra, có chút mất tự nhiên: “Rất vui được gặp mặt, tôi là bạn trai của Hoài An, Hoắc Tùng Quân”

Lâm Bích Châu nhìn dáng vẻ đắc ý của anh, vẻ mặt cạn lời.

Còn rất vui được gặp mặt.

Rất vui được gặp mặt cái đầu ấy.

Người này từ khi còn nhỏ mặc quần thủng đít với anh mình, bọn họ đã quen biết rồi, không thích nhau bao nhiêu năm nay, còn giả vờ lần đầu gặp mặt cái gì chứ?

Nhưng Hoài An vẫn đang nhìn, Lâm Bích Châu nhìn lại, bắt tay với Hoắc Tùng Quân.

“Nếu như cuộc thi đã kết thúc rồi, thì cậu Lâm về trước đi. Đừng làm chậm trễ công việc.” Vừa bắt tay xong, Hoắc Tùng Quân đã nóng lòng bắt đầu đuối người.

Lâm Bích Châu nghiến răng, cuối cùng vẫn một dạn mày dày ở lại.

Anh ta nhìn vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc của Bạch Hoài An, thở dài, cho dù thế nào, chỉ cần có hạnh phúc là được.

“Hoài An, chúc mừng em đã chiến thắng. Thân là bạn bè, chúng ta có thể ôm một cái không?”

Lâm Bích Châu nói xong, giang hai tay về phía Bạch Hoài An.

Lần này cô ta không chỉ không lấy được quán quân, thua Bạch Hoài An, còn hại doanh thu của Khinh Hà tụt xuống tận đáy.

Lúc trước đã khiến cho Bạch Hoài An nổi tiếng trên mạng như vậy, khiến Bạch Hoài An trở thành thần đàn, vốn dĩ muốn nhìn thấy Bạch Hoài An ngã xuống, không ngờ những thứ này đều trở thành may váy cưới cho Bạch Hoài An.

Không chỉ như vậy, những người hâm mộ của Bạch Hoài An xem tiết mục này, sau khi nghe thấy nhân viên kia nói như vậy, đều trực tiếp nhắm vào An Thị, nhắm vào Khinh Hà.

Không chỉ thương hiệu Khinh Hà vấp phải sự phản đối trên mạng, giá cổ phiếu của An Thị cũng trong một ngày mà giảm rất nhiều.

Dù sao người thừa kế của An Thị vậy mà lại dùng thủ đoạn như vậy, bắt nạt người mới, vì để giành được quán quân, vậy mà lại hủy tác phẩm của đối thủ, loại chuyện này thật sự là một vụ bê bối.

An Bích Hà trở về nhà, nghĩ lại chuyện hôm nay mấy mắt ở hội trường, tức giận đập phá đồ trong phòng khách, phát tiết nỗi tức giận trong lòng.

Ông An trở về, nhìn thấy một đống mảnh vỡ, còn có An Bích Hà đang điên cuồng, trực tiếp không nhịn được nữa, xông qua, trực tiếp tát một cái lên mặt vào mặt An Bích Hà.

Cái tát này dùng sức rất lớn, An Bích Hà trực tiếp ngã trên mặt đất, trước mắt tối đen, ngất đi.

- -------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.