Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 567: Chương 567: Cô lại yêu đại thần (17)




Đường có hơi dài, Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm đi vào phía bên trong ước chừng 20' mới đến được cửa biệt thự, có người giúp việc đang bận rộn thấy được bọn họ, lập tức dừng công việc trong tay lại, khom người lễ phép gọi: "Thiếu gia."

Hoàn toàn giống y như cảnh tượng trong phim thần tượng khi một vai nam chính về tới nhà.

Những người giúp việc không biết Lăng Mạt Mạt là ai, chẵng qua lấy lòng gọi một tiếng: "Tiểu thư."

Lăng Mạt Mạt có chút lo lắng, hướng về phía người giúp việc lễ phép cười cười, rồi ngoan ngoãn nhanh chóng đi theo sau lưng Lý Tình Thâm vào biệt thự.

Đẩy cửa ra, bên trong trang hoàng càng thêm tráng lệ, Lăng Mạt Mạt đã từng tới nhà họ Lý một lần, nhưng đã là nhiều năm về trước, nhà họ Lý từng được sửa chữa, bên trong tinh mỹ đắt tiền khiến cho cô trợn mắt há mồm.

Vách tường là màu vàng, kiến trúc hoàn toàn theo phong cách Châu Âu, từ cửa phòng khách nhìn phía đối diện ở ngay chính giữa có một lò sưởi âm tường, nơi đó đang đốt lửa, phía trên treo một bức chân dung khổng lồ.

Một cô gái khẽ nhếch môi, dựa vào một gốc cây Tử Vi, mặc một cái váy màu tím, ánh mắt dịu dàng, đầu ngón tay của cô khẽ nâng lên, có cách hoa màu tím rơi xuống.

Thần thái của cô gái kia đoan trang mà quyến rũ, khuôn mặt lộ ra vẻ yếu đuối khiến cho người ta thương yêu.

Đó là mẹ của Lý Tình Thâm, Ôn Giai Nhân, bức vẽ ấy giống y như đúc, hệt như người thật.

"Bà chủ, thiếu gia trở lại." Người giúp việc thấy Lý Tình Thâm, hướng về phía bên trong phòng khách kêu một câu.

Sau đó, Lăng Mạt Mạt liền thấy màu cửa kiếng màu tím bị đẩy ra, Ôn Giai Nhân đứng ở nơi đó, dịu dàng cười, thanh âm nhẹ nhàng như làn nước êm ái: "Tình Thâm và Mạt Mạt đến nha, nhanh lên qua đây, chờ hai người các con mới dọn cơm."

Lý Tình Thâm gật đầu một cái, gọi: "Mẹ." Liền cởi áo khoác của mình ra, Ôn Giai Nhân thuận tay lấy qua, chỉnh sửa một chút mới đưa cho người cho người giúp việc đứng một bên.

Lăng Mạt Mạt ngoan ngoãn cúi người, âm điệu mềm mại: " Dì Ôn."

Ôn Giai Nhân cười gật đầu một cái, liền kéo tay Lăng Mạt Mạt lại, gương mặt xinh đẹp nở nụ cười ấm áp: "Mạt Mạt, mau vào đi thôi, bà cố con mới vừa nghe nói con sẽ đến thì vô cùng cao hứng, hiện tại miệng vẫn còn lẩm bẩm!"

Ôn Giai Nhân vừa nói vừa lôi kéo Lăng Mạt Mạt đi vào trong phòng khách, Lý Tình Thâm đi theo ở phía sau, lúc đi tới trước cửa kính, Lý Tình Thâm lịch sự kéo cửa ra, Ôn Giai Nhân kéo Lăng Mạt Mạt đi vào, sau đó Lý Tình Thâm mới đi theo vào.

"Mẹ, Mạt Mạt tới." Ôn giai nhân hướng về phía bên trong kêu một câu, sau đó Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên, liền thấy bên trong ngồi vài người.

Bà cố thì cô biết, Lý Niệm cô cũng biết, còn lại ba người, một đôi nam nữ trung niên, còn có một một cô gái không lớn hơn Lý Tình Thâm bao nhiêu.

Lý Tình Thâm đứng ở sau lưng Lăng Mạt Mạt, thấy bên trong nhà nhiều người như vậy, hơi nhíu nhíu mày, cũng không nói lời nào, chính là đi thẳng đến ghế sofa, ngồi xuống.

"Mạt Mạt tới đây." Bà cố hướng về phía Lăng Mạt Mạt vẫy vẫy tay, Lăng Mạt Mạt vội vàng đi tới trước mặt của bà cố, cô mềm nhũn kêu một câu: "Bà cố." âm điệu mang theo vài phần làm nũng.

Ôn Giai Nhân ngồi ở giữa Lý Tình Thâm cùng Lý Niệm, thanh âm vẫn như cũ nhẹ mà chậm, ôn mà nhu: "Tình thâm, đây là Chu Trường Lâm, bà Chu, đây là con gái của họ Chu Noãn."

Lý Tình Thâm nghe Ôn Giai Nhân giới thiệu, cũng không có mở miệng nói lời nào, chỉ là sắc mặt lạnh tanh gật đầu một cái, coi như là chào hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.