Lăng Mạt Mạt nghe lời này, trong lúc bất chợt liền cong môi nở nụ cười, chắc là do cô suy nghĩ nhiều đi, Lý Tình Thâm như vậy sao có thể ở sau lưng cô đi xem mắt chứ?
Lăng Mạt Mạt cầm điện thoại di động, khuôn mặt tràn đầy sắc xuân ấm áp, nhàn nhạt trả lời một câu: “Ừm, em đây.”
Lý Tình Thâm thở phào nhẹ nhõm, “Em cùng đám A Thần nói xong chuyện rồi à?”
Lăng Mạt Mạt nghĩ đến tình cảnh thảm thiết khi Trần Uyển Như và Tô Thần gặp nhau, cảm thấy không thể nói rõ trong điện thoại, chỉ trả lời đơn giản: “Ừm, nói xong rồi.”
“Vậy bây giờ em đang ở đâu?” giọng Lý tình Thâm mang theo chút dịu dàng điềm tĩnh, không có gì khác thường: “Có cần anh tới đón em không?”
Trái tim vốn đang lơ lững của Lăng Mạt Mạt cũng hạ xuống, liếc mắt nhìn Trần Uyển Như, trả lời: “Không cần, em đang ở cùng chị Uyển Như.”
“Vậy thì tốt, nhớ cẩn thận.”
“Vâng.” Lăng Mạt Mạt mím môi cười một tiếng, đáy lòng thản nhiên, thuận miệng hỏi một câu:“Tình thâm, mấy giờ anh hết bận?”
“Cũng không biết nữa.” Lý Tình Thâm nâng mắt nhìn những người trước mặt, nói, “ Sau khi anh hết bận sẽ gọi cho em.”
Hết bận?
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt im lăng rơi lộp bộp, liền thuận tiện nhìn về chỗ Lý Tình Thâm đang ở: “Tình thâm, hôm nay anh đi gấp, có chuyện gì quan trọng sao?”
“Ừ, hẹn mấy người bạn, thương lượng một số chuyện.” Lý Tình Thâm trả lời rất tự nhiên.
“Bạn nào nha!” Chưa bao giờ Lăng Mạt Mạt hỏi kĩ một việc của người khác như vậy, lần này cô tiếp tục truy hỏi, ngược lại Lý Tình Thâm không có quá nhiều hoài nghi, giọng điệu vẫn thong dong như cũ: “Có mấy người bạn ở nước ngoài về.”
“Oh.” Đáy lòng Lăng Mạt Mạt âm thầm nghĩ, còn là người bạn ở nước ngoài về, nếu có quan hệ thân cận, thì cánh cửa Lý gia cũng thật cao nha!
Lý Tình Thâm nghe được trong lời nói Lăng Mạt Mạt đầy hào hứng, lại bổ sung một câu: “Sao vậy?”
“Không có gì.” Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái, tiếp tục hỏi: “Bây giờ anh đang dùng cơm ở đâu? Đúng lúc em cùng chị Uyển Như đến đó ăn, sau khi ăn xong, chúng ta cùng nhau về nhà.”
Lý Tình Thâm theo bản năng muốn nói vậy cũng được, nhưng ngẩng đầu lên nhìn ba người trước mặt một chút, ánh mắt hơi đổi, liền giọng điệu trầm ấm nói: “Anh ăn ở nhà bạn”
Trong đầu Lăng Mạt Mạt “Ông” một tiếng, liền nổ tung.
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt bắt đầu có cảm giác bồng bềnh bay lên, suýt nữa muốn phá hủy toàn bộ thế giới, cô cảm thấy trong lòng tràn đầy đau thương, nhất thời sắc mặt tái nhợt không nói được một chữ.
Trần Uyển Như nói vừa mới gặp anh ở “Hoàng Cung” (*), sao anh lại lừa cô nói đến nhà bạn ăn?
(*) theo đầu chương thì LMM và Uyển Như đi nhà hàng Khải Duyệt thì gặp được LTT, nhưng đến đây thì tác giả lại nói là Hoàng Cung, nên mình cũng không rõ lắm
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt hiện lên một tầng tức giận!
Giọng Lý Tình Thâm từ điện thoại truyền đến lần nữa: “Mạt Mạt? Mạt Mạt? Tín hiệu không tốt sao? Sao em không nói lời nào?”
Trong giọng nói mang theo mấy phần khẩn trương.
Anh đang khẩn trương, rõ ràng anh còn quan tâm cô.
Nhưng mà, cho dù anh quan tâm cô, cũng không làm giảm được sự tức giận trong lòng cô.
Giọng điệu Lăng Mạt Mạt lập tức trở lại bình thường, nói: “Không có, vậy được rồi, anh ăn xong gọi cho em, vậy nha, cúp đó.”
Nói xong, Lăng Mạt Mạt liền nhanh chóng cúp điện thoại.
Sau đó ngồi ở trên ghế, tức giận nghĩ, Lý Tình Thâm, anh là tên lường gạt, anh lại dám gạt em! Em mặc kệ anh ở đây xem mắt với ai, nhưng hiện tại em là bạn gái của anh.