“ Tại đây, anh hi vọng có thể ngăn cản mọi người trên thế giới, nói với em một câu”
Lý Tình Thâm dừng lại một chút.
Sau đó, chậm rãi nói: “Anh yêu em.”
Khán giả tại trường quay đều kinh ngạc đến ngây người.
Vượt ngoài sức tưởng tượng.
Lăng Mạt Mạt khó khăn lắm mới ép nước mắt ngừng tuôn. Giờ đây, cô không thể làm chủ được cảm xúc nữa, nước mắt được thả tự do, lại tranh nhau chảy đẫm hai gò má. Môi cô run rẩy, muốn nói nhưng không thể nào nói ra được.
Lý Tình Thâm nhẹ nhàng chớp mắt, anh quỳ gối xuống trước mặt Lăng Mạt Mạt, anh như một nhà ảo thuật, biến ra một hộp gấm, mở ra, bên trong phát ra ánh sáng kim cương chói mắt, anh chầm chậm rút chiếc nhẫn ra, đơn giản nói: “ Mạt Mạt, trở thành vợ anh nhé.”
Lăng Mạt Mạt vào giờ phút này nước mắt không thể kiểm soát.
Cô dường như mất cả lý trí cùng suy nghĩ. Cô hoàn toàn quên bây giờ mình đang đứng ở trường quay truyền hình trực tiếp có hàng vạn người đang xem. Nước mắt, nước mũi lem vào khuôn mặt cô, thoạt nhìn có chút nhếch nhác nhưng đáy mắt cô lại sáng ngời, bên môi là nụ cười, chỉ cần như vậy lại vô cùng rạng rỡ, xinh đẹp khiến nhiều người hâm mộ.
Cô cũng không gật đầu, không nói gì, giống như biến thành một người ngu ngơ, cô chỉ khóc không ngừng.
Khán giả trường quay dần dần bình phục sau cơn trấn động vừa rồi, một khán giả kêu lên: “ Gả cho anh ấy.”
Sau đó, có nhiều người phụ họa theo: “ đồng ý gả cho anh ấy đi, gả cho anh ấy đi.”
Cuối cùng là cả trường quay đồng loạt hô lên: “ Gả cho anh ấy, đồng ý trở thành vợ anh ấy.”
Đạo diễn, thợ trang điểm, người ghi hình cũng hô lên, ngay cả MC cũng giơ tay lên, khẽ lau khóe mắt vì không biết nước mắt đã chảy ra từ bao giờ, cười đẩy Lăng Mạt Mạt, nói: “ Gả cho anh ấy, đồng ý trở thành vợ anh ấy.”
“ Gả cho anh ấy, làm vợ anh ấy.”
“ Về chung một nhà, về chung một nhà.”
Những tiếng hô có phần đinh tai nhức óc.
Lăng Mạt Mạt lúc này mới chậm rãi cúi đầu, nhìn đến Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm vẫn ưu nhã duy trì tư thế thanh cao quỳ một gối xuống: “Làm vợ anh nhé.”
Lăng Mạt Mạt muốn nói, nhưng phát hiện vì quá xúc động nên đã mất giọng, liền gật đầu với anh.
Cô cảm thấy nếu chỉ gật đầu không thể nào thể hiện được hết cảm xúc từ đáy lòng mình, cô liền giơ tay lên, đỡ Lý Tình Thâm đứng lên, lập tức lao vào ngực anh, ôm chặt.
Toàn trường quay vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Lăng Mạt Mạt một giây kế tiếp liền kiễng chân lên, chủ động hôn lên cánh môi Lý Tình Thâm.
Những tiếng hét chói tai từ hàng ghế khán giả khiến cho không khí trường quay như sôi sục.
Lý Tình Thâm hơi sững sờ, sau đó anh liền giơ tay lên, giữ gáy Lăng Mạt Mạt, hơi nghiêng đầu Lăng Mạt Mạt, hôn sâu.
Nụ hôn vô cùng mãnh liệt, ước chừng một phút, hai người mới chậm rãi buông nhau ra.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Mạt Mạt đỏ bừng.
Ánh mắt Lý Tình Thâm sâu sắc ngắm nhìn cô, chậm rãi cầm tay , đeo nhẫn lên tay cô.
Lúc này, không biết từ đâu, âm nhạc bất chợt vang lên.
Ngồi tựa bên nhau trên nền thảm, nghe nhạc, cùng nhau nói về ước vọng, em hi vọng anh ngày càng dịu dàng, anh hi vọng em để anh ở trong lòng.
Lăng Mạt Mạt cầm mic, lộ ra cảm xúc nghẹn ngào nhìn Lý Tình Thâm, theo nhạc, từ từ hát: “ Anh nói muốn tặng em một mơ ước lãng mạn, vì muốn cảm ơn em đưa anh đến thiên đường, dù là dùng cả đời mới có thể hoàn thành, chỉ cần em nói anh liền nhớ không quên.”