Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 383: Chương 383: Nước quá lạnh, để tôi đi (13)




Cổ họng của Lý Tình Thâm di chuyển lên xuống một chút, sau đó mới nói: “Càng đi lên càng lạnh, không khí càng mỏng manh, thân thể của em sẽ không chịu nổi”

Rõ ràng Lăng Mạt Mạt nghe ra lời nói của anh lạnh nhạt xa cách, nhưng nghe được trong giọng nói có một chút ân cần.

Nhất thời Lăng Mạt Mạt sững sờ, thì ra vì vậy mới chịu xuống núi, nhất thời cô lắc đầu nói: “Thầy, không sao cả, không có nghiêm trọng như vậy.”

“Nhưng” Lý Tình Thâm hắng giọng, tầm mắt hơi chuts lay chuyển, giọng điệu cứng ngắc nói ra mấy chữ phía sau: “Em xem, hình như rất đau rất khó chịu”

“Em đã quen rồi!” Lăng Mạt Mạt cong cong khóe mắt: DDLQD.com-editMèohoang”Mỗi lần tới cũng bị đau, chịu đựng qua buổi tối đầu, sau này sẽ không bị đau như vậy! Cho nên không có sao cả!”

“Là như vậy sao?” Lý Tình Thâm nhìn nét mặt Lăng Mạt Mạt, đáy mắt lộ ra một vẻ hoài nghi.

Lăng Mạt Mạt gật đầu một cái, nói: “Đúng như vậy!”

Giống như là sợ Lý Tình Thâm không tin, Lăng Mạt Mạt lại gật đầu mạnh một cái: “Thật sự là như vậy!”

Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt, không có nói gì nữa, nhưng được một lúc, lại có mấy mấy phần lo lắng xác định lần nữa: “Em chắc chắn em có thể chống đỡ sao? Nếu như thực sự không chịu được, cũng không cần miễn cưỡng mình”

Nhất thời Lăng Mạt Mạt nghĩ đến phản ứng sống chết không chịu buông tha của Lý Tình Thâm ở trên Cao Nguyên, huống chi bọn họ đã đến giữa sườn núi, bỏ dở nửa chừng, hình như có chút thua thiệt! Mà cô, thật ra thì cũng không có gì đáng ngại, chẳng qua là tới kinh nguyệt mà tất cả phụ nữ đều tới, làn sao có thể buông tha chứ?

Nhất thời Lăng Mạt Mạt kiên định gật đầu với Lý Tình Thâm một cái, nói: “Thầy, em thật sựkhông có việc gì, em có thể mà!”

Lúc cô nói câu nói này, đáy mắt lộ ra một vẻ sáng rỡ, khóe môi nho nhỏ ngậm chặt có chút quật cường, giống như là nói cho Lý Tình Thâm, cô tuyệt đối sẽ không nhận thua!

“Thầy, chuyện này đối với con gái mà nói, đều ở bình thường, căn bản không có cái gì không được, cho nên, anh yên tâm, em sẽ từ từ quen, hơn nữa buổi đầu tiên khó chịu đã chịu đựng nổi rồi, còn sợ mấy ngày còn lại đó sao?”

Lý Tình Thâm thấy Lăng Mạt Mạt như thế, cuối cùng không nói gì nữa.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Mấy ngày kế tiếp, hình như Lý Tình Thâm cố ý chăm sóc Lăng Mạt Mạt, tốc độ leo núi thả chậm rất nhiều, hơn nữa buổi tối rất liền dựng lều nghỉ ngơi rất sớm.

Cũng không biết là bởi vì mệt nhọc, hay là trời cao chăm sóc Lăng Mạt Mạt, mỗi lần kinh nguyệt tới đều mất sáu bảy ngày, mà lần nàychỉ có bốn ngày kết thúc.

Lăng Mạt Mạt biết có lẽ là thời gian này mệt nhọc nên tháng không đều, đợi khi xuống núi cần phải tới bệnh viện để kê đơn điều lý, nhưng mà ở đây, nhất là, không có băng vệ sinh, chỉ có giấy vệ sinh, tăng lên rất nhiều phiền toái, lại không khỏi là một chuyện không tốt.

Kinh nguyệt vừa kết thúc, cả người Lăng Mạt Mạt dễ chịu rất nhiều, bởi vì leo núi, cần gấp rút, hơn nữa cũng không thể tắm, thậm chí quần áo cũng không thể thay, cho nên Lăng Mạt Mạt chỉ mang theo một cái quần lót, lúc gặp nguyệt sự, đã sớm làm quần lót bị bẩn rồi.

Giấy vệ sinh cũng không còn lại nhiều lắm, cần tiết kiệm, nhất thời Lăng Mạt Mạt đối với cái quần bị bẩn, nổi lên nỗi buồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.