Edit: meoluoihamngu
Lăng Mạt Mạt càng nghĩ càng chán nản, một lúc lâu sau, cô lại nghĩ đến mắt Lý Tình Thâm bị mù!
Bây giờ anh giống như là một người tàn tật không nhìn thấy gì, e rằng có rất nhiều cô gái cũng không muốn gả cho anh.
Cô không ngại, cô bằng lòng.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt lại cháy lên một chút hi vọng.
Cho dù cô biết trong lòng mình không nên hi vọng, nhưng là cô muốn, chỉ có Lý Tình Thâm không trọn vẹn, Lăng Mạt Mạt cô mới có thể dùng được hàng xa xỉ phẩm!
Lăng Mạt Mạt suy nghĩ thật lâu, mãi cho đến khi Ôn Giai Nhân gọi tên cô, cô mới hồi hồn, phát hiện người trong nhà không biết lúc nào đã đi hết, liền nhanh chóng đứng dậy, tay run run, quên mất ly trà trong tay, liền làm rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Người giúp việc bên cạnh nhìn thấy, vội vàng kêu nhỏ một tiếng, sau đó lại buột miệng nói ra: “A, đây là ly trà thiếu gia thích nhất, lúc trước ở Brazil tốn hơn bảy trăm vạn Đô-la đấu giá được, nữ vương nước Anh đã từng dùng qua!”
Lăng Mạt Mạt nghe được lời như vậy, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.
Mới vừa rồi cô dùng ly trà đó, cho nên giá trị hơn ba ngàn Đô la!
Cô cúi đầu, nhìn mảnh sứ vỡ nát trên đất, trong mắt không thể tin được, cả người trở nên bối rối và lúng túng, ngẩng đầu lên, quay về phía Ôn Giai Nhân áy náy nói: “Dì Ôn, thật xin lỗi, con không cố ý, con”
Sắc mặt Ôn Giai Nhân cũng không tốt, nhưng rất nhanh liền khôi phục bộ dáng mỉm cười dịu dàng, bà liếc mắt nhìn người giúp việc vừa mới nói, quay về phía Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái, nhẹ giọng chậm rãi nói: “Không có chuyện gì, một ly trà mà thôi, Tình Thâm sẽ không trách tội.”
Sẽ không trách tội sao? Diễn đàn Lê Quý Đôn
Hơn bảy trăm vạn Đô-la đó!
Dì Ôn an ủi như vậy, thật sự là quá gượng ép!
“Dì Ôn, con sẽ bồi thường!” Lăng Mạt Mạt cắn răng, những lời cô nói ra này, thật ra thì cô không có nhiều tiền như vậy, hơn bảy trăm vạn Đô-la tương đương với năm trăm ngàn nhân dân tệ đấy! Tổng số tiền cô gửi ngân hàng, đến bây giờ cũng không vượt quá hơn một ngàn vạn, nhưng ly trà quý như vậy bị cô làm vỡ, cô nhất định phải trả!
Ôn Giai Nhân thật ra không quan tâm số tiền này, bà biết Lý Tình Thâm thích ly trà này, lo lắng nếu Lý Tình Thâm biết, sẽ giận chó đánh mèo Lăng Mạt Mạt, nhìn cô gái này bây giờ đang đứng trước mặt mình, bộ dáng luống cuống và khẩn trương, sắc mặt tái nhợt, hoàn toàn bị dọa sợ, vì vậy đi đến, vỗ vỗ bả vai Lăng Mạt Mạt, dịu dàng nhỏ nhẹ trấn an cô: “Chớ suy nghĩ lung tung, không quan trọng, đi, con theo dì đến thư phòng nhìn một chút những hình bà cố gửi đến, con và Tình Thâm, ít nhiều cũng có chút hiểu rõ, vừa vặn giúp dì chọn cô gái mà Tình Thâm có thể thích!”
Ôn Giai Nhân vừa nói, vừa kéo Lăng Mạt Mạt vào thư phòng, mở hòm thư trong máy tính ra, quả nhiên bên trong có rất nhiều hình, mở ra cho Lăng Mạt Mạt nhìn.
“Cái hình này là bà Tôn giới thiệu, du học sinh nước Anh, cao một mét sáu bảy, hai mươi ba tuổi, thoạt nhìn dáng dấp không tệ” Ôn Giai Nhân nhẹ giọng nói cho Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt nhịn không được tò mò liếc mắt nhìn, sau đó tự ti, nơi nào thoạt nhìn không tệ, rõ ràng nhìn rất được, vóc người cao ráo, gương mặt xinh đẹp, xuất thân cũng là hạng nhất.