Lý Tình Thâm mù, không thể lái xe, mà Lăng Mạt Mạt cũng lâu không có lái xecho nên cũng không dám tự tiện lái.
Cho nên hai người lựa chọn sẽ ngồi xe điện ngầm.
Lý Tình Thâm đeo kính, Lăng Mạt Mạt giống như trước đây, đều nắm lấy cánh tay của Lý Tình Thâm.
Hai người ra khỏi bệnh viện, đi không bao xa, tới trạm xe điện ngầm, mua vé, đợi gần một phút, xe điện ngầm cũng tới.
Đi tới khu vực giải trí ở thành phố X.
Ngồi xe điện ngầm thì cũng không bị kẹt xe, cho nên đi 20' là đến.
Sau khi Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm ra khỏi xe điện ngầm, gió thổi qua vù vù, khiến Lăng Mạt Mạt lạnh đến run rẩy, giọng nói cũng run lên theo: “Chúng ta làm gì bây giờ?”
Lý Tình Thâm suy nghĩ một chút nói: “Xem phim đi!”
Lăng Mạt Mạt “hả” một tiếng, suýt nữa bật thốt lên, mắt anh bị mù, xem thế nào ?
Lý Tình Thâm nghe tiếng kinh ngạc của Lăng Mạt Mạt, biết cô đang suy nghĩ gì, liền thản nhiên giải thích: “Anh có thể nghe tiếng.”
Lăng Mạt Mạt suy nghĩ một chút, trời lạnh như thế này cũng không biết làm cái gì, hình như xem phim là thích hợp nhất rồi, nhất thời cười tươi gật đầu một cái, nói: “Được rồi!”
Sau đó đã kéo cánh tay của Lý Tình Thâm, chạy đi xếp hàng, mua vé.
Thời gian chiếu phim còn cách nửa giờ, Lý Tình Thâm suy nghĩ một lát, cúi đầu, nhẹ giọng nói bên tai của Lăng Mạt Mạt: “Đi, đi siêu thị chọn đồ ăn vặt, không phải xem phim đều như vậy sao?”
Trong siêu thị rất nhiều người, Lăng Mạt Mạt sợ lạc Lý Tình Thâm, nên một cánh tay vẫn luôn nắm chặt ống tay áo anh, một cánh tay khác chọn đồ.
Chỉ chốc lát sau, Lăng Mạt Mạt chọn một túi lớn, thanh toán, giao cho Lý Tình Thâm xách.
Đã lâu rồi Lăng Mạt Mạt cũng không có vui vẻ mua bột túi ăn vặt như vậy, bất ngờ cô cảm giác trở lại những năm tháng thanh xuân kia.
Trải qua cuộc sống bình thường đơn giản nhất.
Ra khỏi siêu thị, cô liền vui vẻ rạo rực lấy từ trong túi mà Lý Tình Thâm xách ra một bọc khoai tây, xé mở miệng túi, ngón tay lấy vài miếng cho vào trong miệng, có vị cà chua, chua chua ngọt ngọt, rất có cảm giác nhớ lại.
Lăng Mạt Mạt lại lấy một ít, bỏ vào bên môi Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm cũng tự nhiên mở miệng, ăn vào.
Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm cứ vừa đi, vừa ăn như vậy, Lý Tình Thâm đẹp trai mười phần, lại dẫn đeo theo kính, có thêm mấy phần đẹp trai, dẫn tới vô số người nhìn chăm chú.
Mà Lăng Mạt Mạt không nhịn được nở nụ cười, sau đó nghiêng đầu, nói với Lý Tình Thâm: “Thầy, rất nhiều cô gái ở đây đang nhìn anh, nhìn đến đỏ mặt.”
Lý Tình Thâm cười một tiếng, trả lời ngắn gọn: “Oh.”
Lăng Mạt Mạt không có tán chuyện, chẳng qua chỉ cười, trong lúc bất chợt phát hiện, cái đại thiếu gia xuất thân danh môn này, cũng làm những chuyện bình thường như vậy, trong phút chốc đáy lòng ấm áp, cô lại thấy một trận hoảng hốt, cảm giác giống như mình đang nói chuyện yêu đương với Lý Tình Thâm.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được cười tươi rực rỡ, trong lúc này cô hi vọng thời gian cứ dừng lại vậy.
Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt đi rất chậm, đợi đến khi trở lại rạp phim, Lăng Mạt Mạt nhìn đồng hồ, còn có năm phút đồng hồ là bắt đầu chiếu, vì vậy hai người nhanh chóng vào phòng.
Lúc Lăng Mạt Mạt mua vé xem phim, chỉ là bộ phim đienj ảnh gần đây, vào phòng, mới biết thì ra là phim kinh dị.
Lúc đầu, Lăng Mạt Mạt còn có thể đánh bạo, vừa nhai đồ ăn vặt, vừa miêu tả hình ảnh cho Lý Tình Thâm, vừa xem.