Editor: Cẩm Tiên
Quả nhiên, thẳng thắn sẽ được khoan hồng là sự thật.
Sáng ngày thứ hai, tâm tình Diệp Oản Oản có phần buông lỏng mà đi tới phòng học.
Mới vừa ngồi xuống vị trí chưa được bao lâu, trên đỉnh đầu đột nhiên rơi xuống một bóng ma, Lăng Đông trầm mặt đứng ở trước gót chân của cô.
Tất cả những người khác trong phòng học cũng đều tò mò mà hướng phía hai người nhìn lại.
Lăng Đông mấp máy môi, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản mở miệng nói, Diệp Oản Oản, tớ không biết cậu rốt cuộc là nghe được tin nhảm từ nơi nào, nhưng tớ có thể thề, tớ tuyệt đối không phải bởi vì cùng người khác đánh cuộc thua mới theo đuổi cậu, càng không phải là cố ý đùa bỡn cậu, tớ là nghiêm túc! Xin cậu hãy tin tưởng tớ!
Ồ —— tất cả bạn học chung quanh đều là một mảnh xôn xao.
Sắc mặt Diệp Oản Oản tối sầm lại, tối hôm qua cô phí hết tâm tư mà nghĩ ra một phương pháp cải chính tin đồn như thế, kết quả bị người này một câu nói liền làm hỏng.
Nhìn thấy vẻ mặt nam sinh bởi vì bị hiểu lầm mà bị thương, Diệp Oản Oản lặng lẽ an ủi săn sóc vỗ trán, Những lời ngày hôm qua tớ nói với cậu cũng là thật, không phải là cậu cũng không tin tưởng tớ sao?
Lời nói ngày hôm qua?
Chuyện cô nói mình có bạn trai sao?
Vậy làm sao có thể giống nhau! Lăng Đông lẽ thẳng khí hùng mà mở miệng.
Buổi tối tớ dẫn cậu đi gặp hắn. Thanh âm của Diệp Oản Oản không lớn, chỉ có Lăng Đông cùng người bên cạnh cô - Tư Hạ có thể nghe được.
Lăng Đông nhất thời kịp phản ứng lời của Diệp Oản Oản, trong miệng thốt lên Hắn là chỉ ai, trên mặt xẹt qua một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục ổn định, Được!
Cuối cùng đã tới giờ tan học.
Chờ cơm tối sau, trong sân trường không có người nào, Diệp Oản Oản kêu Lăng Đông ra, hai người đi ra một nhà hàng bên ngoài trường cách đó không xa.
Lăng Đông ngồi ở trên ghế sa lon đối diện, vẻ mặt một bộ trong lòng đã có dự tính, nhìn dáng dấp đã hoàn toàn xem thấu Diệp Oản Oản.
Nếu không phải là cho hắn leo cây, chắc chắn là giả bộ, hoặc chính là tìm người tới giả mạo, người sau có khả năng tương đối lớn, nhưng trừ phi hắn mù mắt tài trí không phá được.
Tóm lại, hắn không có khả năng buông tha cô!
Diệp Oản Oản đương nhiên biết Lăng Đông đang suy nghĩ gì, cũng không giải thích, liếc nhìn thời gian trên điện thoại di động, Tư Dạ Hàn còn 20 phút nữa là đến.
Có thể hỏi cậu một chuyện không? Lăng Đông phía đối diện đột nhiên mở miệng.
Diệp Oản Oản gật đầu, Cái gì?
Lăng Đông nhìn chằm chằm khuôn mặt trang điểm kinh khủng của Diệp Oản Oản, ho nhẹ một tiếng, Cậu... Cậu rõ ràng là đẹp như thế... Tại sao phải cố ý đem chính mình biến thành như vậy...
Diệp Oản Oản một bên hút nước trái cây, một bên nháy mắt một cái, Bởi vì bạn trai tớ thích!
Lăng Đông nhất thời nghẹn một cái, bị thức ăn cho chó nhét vào miệng rồi à. [Pi: haha, đồng cảm cho anh vì bọn này cũng quá quen thuộc rồi:v]
Oản Oản, cậu không cần giả bộ nữa, tiếp nhận tớ có khó khăn như vậy sao? Tớ mặc dù không có đẹp trai như Tư Hạ, nhưng dám nói tuyệt đối cũng không kém, hơn nữa nếu cậu ở chung với tớ, tớ tuyệt đối sẽ không để cho bất luận kẻ nào khi dễ cậu, cậu tại Thanh Hòa có thể đi ngang! Giọng Lăng Đông rất là tự tin, dĩ nhiên, hắn đúng là cũng có tư cách đó.
Nhân khí của Lăng Đông ở trường học giá trị chỉ đứng sau Tư Hạ, nếu không cũng sẽ không cho cô kéo nhiều cừu hận như vậy.
Diệp Oản Oản nâng cằm lên, Tớ chỉ thích bạn trai tớ thôi ~
Lăng Đông nghe vậy một bộ vẻ mặt không thể bắt cô làm gì, sau đó, ánh mắt nhỏ hơi buồn nói, Được, Oản Oản, cậu luôn nói tớ không tin cậu, vậy bây giờ tớ liền tin tưởng cậu, tin tưởng tất cả lời mà cậu nói, tin tưởng cậu có bạn trai, tin tưởng bạn trai cậu thật sự tốt như cậu nói, nhưng là, nếu như sự thật chứng minh, cậu gạt tớ thì phải làm sao bây giờ?
Diệp Oản Oản múc một miếng bánh pút-đing lớn, không chút nghĩ ngợi mà bật thốt lên, Nếu là tớ lừa cậu, tớ đây sẵn sàng đáp ứng cậu!
Lăng Đông nghe một chút, nhất thời cả khuôn mặt đều sáng lên, Cậu nói thật chứ?
Diệp Oản Oản thành khẩn gật đầu, Đương nhiên là thật!