Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 380: Chương 380: Cơ hội một lần duy nhất trở mình




Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————-

Ánh mắt Diệp Oản Oản khóa chặt vào Lạc Thần, cản trở hắn trốn tránh tầm mắt của mình nói: “Anh đã nghe rõ chưa?”

Lạc Thần đang tiêu hóa câu nói thứ ba của Diệp Bạch là có ý gì, nghe vậy theo bản năng gật gật đầu.

Diệp Oản Oản bất mãn nói: “Mở miệng nói chuyện cho tôi.”

Lạc Thần gấp gáp vội vàng mở miệng nói: “Tôi hiểu rồi!”

Vẻ mặt Diệp Oản Oản lúc này mới thoáng hòa hoãn mấy phần: “Nếu thật sự tôi muốn làm cái gì với anh thì đã sớm động thủ rồi, cần gì phải chờ cho tới bây giờ chứ? Cái tôi nhìn trúng là giá trị thực sự của anh kìa.

Tôi biết không thiếu người làm người đại diện ra cũng làm thêm chút chuyện như dẫn mối làm những chuyện không sạch sẽ, bọn họ nếu chỉ sử dụng quy tắc ngầm với nghệ sĩ của mình là một chuyện, nhưng có người còn muốn nghệ sĩ mình đi ra ngoài bồi rượu thậm chí bồi ngủ với người khác nữa.

Bởi vì loại chuyện này trong giới giải trí phổ biến xưa nay, nên những người nghệ sĩ nghĩ muốn nghiêm túc diễn xuất cùng trở thành nghệ sĩ chính đạo ở trong mắt người khác ngược lại lại trở thành kẻ ngu ngốc. Bất quá tôi có thể bảo đảm, tôi sẽ không cưỡng ép anh làm những chuyện kia, tất cả mọi chuyện đã có tôi lo liệu, anh chỉ cần làm cho tốt một chuyện, đó chính là đóng phim mà thôi!

Nhưng, điều kiện tiên quyết chính là anh có thật sự đáng giá để tôi tiêu tốn tinh lực nhiều như vậy hay không thôi?!”

Nghe đến đó, thần sắc của Lạc Thần đã hòa hoãn không ít, hơn nữa có thêm kiên quyết đáp lời: “Tôi sẽ cố gắng.”

Diệp Oản Oản ngồi trở lại trên ghế sa lon, yên lặng nhìn hắn nói: “Không phải là cố gắng, mà là phải chiến đấu đến cùng, đây chỉ là cơ hội duy nhất một lần để trở mình thôi.

Anh cũng biết, Chu Văn Bân vẫn đang ngó chừng chúng ta, lần này chúng ta sở dĩ sẽ thành công, hoàn toàn là bởi vì chiếm cứ được tiên cơ, thiên thời địa lợi nhân hòa, mọi chuyện đang tự phát triển theo chiều hướng tích cực, ông ta muốn ngăn cản cũng hữu tâm vô lực.

Nếu như chỉ cần thất bại lần này thì hết thảy tất cả đều thành công dã tràng, khả năng cả đời anh cũng không có cơ hội tốt lần thứ hai như vậy nữa đâu!”

“Tôi biết rồi.”

“Biết là tốt rồi, trở về sớm nghỉ ngơi một chút đi, kịch bản ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện tiếp.”

“Ừm.”

Tư gia.

Lão thái thái nhìn một đống tài liệu bên trong túi giấy màu nâu, ngón tay run rẩy càng ngày càng kịch liệt: “Chuyện này… Đây quả thực…”

Bên cạnh của lão thái thái có một vị tiểu thư ăn mặc đẹp đẽ, thấy vậy lo âu không dứt mà mở miệng nói: “Bà nội, người ngàn vạn lần chớ quá kích động! Trước kia cháu một mực không dám đem những thứ này cho người xem, chính là sợ bà bị chọc giận ảnh hưởng không tốt đến thân thể mình a!”

Lão thái thái nhìn những tài liệu trong túi giấy kia đều có liên quan đến Diệp Oản Oản, khuôn mặt không cách nào tin tưởng được, nhưng nhiều hơn chính là sự tức giận: “Những thứ này đều là thực sự sao?”

Vị tiểu thư kia vội mở miệng nói: “Chính xác trăm phần trăm! Bà nội sao người lại không tin chứ, người có thể chính mình đi kiểm tra mà!

Bà nội, bà cũng đừng trách cháu xen vào việc của người khác, trước kia cháu đã nghe mấy người chị em của cháu nói một chút chuyện có liên quan đền vị Diệp tiểu thư này, mà mấy chuyện đó lại không tốt lắm, vốn là cháu không tin, dù sao ánh mắt nhìn người của Cửu ca vẫn luôn được cháu tin tưởng a, nhưng đối phương nói có sách mách có chứng, cháu thật sự là vì lo lắng cho Cửu ca, vì vậy liền tự tiện đi thăm dò một chút. Chuyện này nếu không tra không biết, tra được liền biết có nhiều chuyện khó mà tin nổi…

Vị Diệp tiểu thư này không chỉ chơi ma túy, hơn nữa còn quan hệ với nhiều người, thời gian quen với Cửu ca đồng thời còn theo đuổi một người đàn ông khác… Chuyện này… Đây quả thực là…

Cửu ca của chúng ta là người ưu tú như vậy, làm sao có thể cùng loại con gái bỉ ổi này qua lại được.” Trong giọng nói của vị tiểu thư kia tràn đầy căm giận.

Lão thái thái nhắm mắt một cái, một hồi lâu sau, rốt cuộc cố gắng đè nén tất cả tâm tình trong mắt xuống đáp: “Được rồi, bà biết rồi, cháu nên trở về đi thôi!”

Vị tiểu thư kia hơi nhíu mày nói tiếp: “Bà nội, Diệp tiểu thư kia, bà định xử lý như thế nào? Cháu nghe nói Cửu ca bị người phụ nữ này mê hoặc làm cho thần hồn điên đảo, bây giờ người có thể khuyên Cửu ca sợ rằng chỉ có bà thôi!”

Lão thái thái ánh mắt sắc bén nhìn về phía đối phương: “Bà tự có chừng mực. Thấm Du, cháu nhớ quản kĩ miệng của mình, chuyện này, không được để cho bất kì kẻ nào biết.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.