Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 366: Chương 366: Cởi áo ra




Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————-

Quang Diệu truyền thông.

Lạc Thần mới vừa bước vào công ty liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Mấy người thực tập sinh ngày trước nhìn cũng không muốn nhìn Lạc Thần vừa thấy được hắn, rối rít chủ động tiến lên chào hỏi.

“Anh Thần chào buổi sáng!”

“Tiền bối Lạc Thần chào buổi sáng!”

“Tiền bối chúc mừng a! Tôi đã xem video mà tiền bối phát bên trên Weibo thật sự là quá tuấn tú rồi!”

“Tôi cảm thấy lần này nhân vật Lâm Lạc Trần này nhất định không phải do Lạc Thần tiền bối đóng, nếu không thì không ai có thể đảm nhận được a!”

Mặc dù đã qua mấy ngày rồi, nhưng Lạc Thần vẫn như cũ không cách nào thích ứng được thân phận bây giờ của chính mình, đối mặt với sự tâng bốc của mọi người vẫn còn có chút không được tự nhiên, mấp máy môi, mắt nhìn thẳng bước nhanh hướng về văn phòng trên lầu đi tới.

Góc bên kia, Lâm Hạo nhìn chằm chằm phương hướng Lạc Thần ly khai, trong con ngươi tràn đầy vẻ âm vụ. Bên người Lâm Hạo mấy tiểu nghệ sĩ không nhịn được chậc chậc chắt lưỡi, tụm lại thấp giọng nghị luận.

“Thật là thế sự khó liệu, ai sẽ biết Lạc Thần mờ nhạt ba năm qua thoáng cái liền bạo nổ phát hỏa như vậy chứ?”

“Không nhìn ra cái người đại diện mới đó tới thật sự có tài a! Không chỉ có ánh mắt nhìn người độc đáo mà ngay cả dự liệu thị trường cũng tinh chuẩn như thế!”

“Không biết hắn có còn muốn nhận thêm người mới hay không a?…” Thậm chí còn có tiểu nghệ sĩ muốn nổi lên có có tâm tư muốn tiếp cận với Diệp Bạch.

Một bên kia Lâm Hạo nghe vậy hai tay ôm ngực, cười lạnh một tiếng nói: “A, chuyện này căn nguyên là do Lâm Tông qua đời, Tống Kim Lân là vì muốn hoàn thành di nguyện của Lâm Tông mới nổi lên ý nghĩ muốn quay phần tiếp theo, cùng việc dự liệu thị trường có quan hệ gì đâu, hắn ta chẳng qua chỉ là gặp may mà thôi!”

Một nghệ sĩ nhỏ nghe vậy yếu ớt lẩm bẩm: “Nhưng chủ yếu cũng là dựa vào cái video đó a, sáng tạo đúng là quá tốt rồi, trong nháy mắt liền đem Lạc Thần đẩy ra ngoài ánh sáng!”

Tiểu nghệ sĩ kia sợ chọc giận Lâm Hạo cho nên còn có đôi lời không dám nói. Ở nơi như trong vòng giải trí này vận khí cũng là một phần của thực lực.

Lâm Hạo mặt coi thường: “Quả thật là ngây thơ quá rồi! Các ngươi biết hiện tại nhân vật này có bao nhiêu người cạnh tranh sao? Hắn chỉ là một người vô danh tiểu tốt mà thôi, thế mà hắn lại muốn dùng lấy một cái Weibo phát hỏa để có thể đi vào tổ quay phim sao?”

Nghe được lời này của Lâm Hạo, mấy người kia có chút đồng ý, tuyển chọn vai diễn lần này cho 《 Kinh Long 2》độ cạnh tranh quả thật lớn vô cùng.

Mặc dù Lạc Thần bây giờ là người được mọi người để ý nhất, nhưng người cạnh tranh cùng hắn cũng đều là người có lai lịch không nhỏ, thậm chí có người còn nguyện ý đưa theo sự đầu tư vào tổ quay phim này, cho nên cuối cùng nhân vật này sẽ rơi vào nhà nào thật sự không dễ nói…

Bên trong phòng làm việc của Diệp Oản Oản.

“Cóc cóc cóc” tiếng gõ cửa vang lên.

“Mời vào.” Diệp Oản Oản mới vừa tin nhắn cho Tư Dạ Hàn xong, hẹn hắn buổi tối cùng nhau ăn bữa tối dưới ánh nến, nghe được tiếng gõ cửa sau đó mở miệng nói.

“Anh Diệp.”

“Ngồi đi.” Diệp Oản Oản ra hiệu cho Lạc Thần ngồi xuống, sau đó ngẩng đầu lên hỏi: “Gần đây luyện tập thế nào rồi?”

“Cũng khá tốt.” Lạc Thần trả lời, đồng thời đáy mắt xẹt qua một vẻ phức tạp.

Nguyên bản hắn còn đang muốn chất vấn tại sao người đại diện của mình muốn để cho mình học tập những thứ võ thuật đối với hắn mà nói nhìn như căn bản không dùng đến nay, hắn vì sao lại phải luyện tập những thứ này, thậm chí dốc toàn lực đem từng điều nhỏ nhặt một phải làm cho tốt, mỗi ngày qua hắn đều đang lo âu cùng tự mình hoài nghi những chuyện này.

Đến bây giờ mới biết, tất cả những điều Diệp Bạch để cho mình làm hết thảy đều có dụng ý của riêng mình…

《 Kinh Long 》đã có không ít cảnh quay liên quan đến đánh võ thì trong kịch bản 《 Kinh Long 2》cảnh đánh võ càng nhiều hơn, nếu thân thủ của hắn tốt đây nhất định sẽ là ưu thế rất lớn.

Lấy tính cách của Lạc Thần, cùng bộ dạng mình vậy thì hẳn là có ít nhất chín phần mười cơ hội trở lên có thể đoạt được vai diễn này.

Diệp Oản Oản hài lòng gật đầu, sau đó, thuận miệng nói: “Cậu đem áo cởi ra, tôi muốn nhìn một chút.”

Trước bàn làm việc thanh niên nghe tiếng nói kia rơi xuống trong nháy mắt, sắc mặt của Lạc Thần âm trầm xuống, đột nhiên ngẩng đầu lên, giống như đã nghe được chuyện gì đó thật kinh người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.