Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 476: Chương 476: Cục cưng, nhanh khen em đi!




Editor: Như Ý

Beta: Hyna Nguyễn + Quỳnh

———————–

Cẩm Viên.

Chạng vạng tối gió nhẹ nhàng thổi qua, trong vườn hoa nhỏ tràn ngập cải trắng, rau cúc vàng cùng mùi hương của hoa hướng dương.

Ở một bàn tròn dưới bóng cây, Tư Dạ Hàn đang bưng một ly trà sâm, mặc quần áo thoải mái đơn giản ở nhà, Đại Bạch nằm bên chân lơ đãng như đang dạo chơi nằm nghỉ ngơi thoải mái ở chỗ đó.

Lúc này, bên cạnh cái bàn còn một người nữa đang ngồi, ngũ quan cùng Tư Dạ Hàn hơi có phần tương tự, trên người mặc một bộ âu phục màu trắng, cổ áo mạ vàng, đang chán đến chết mà lấy tay chống đầu chờ đợi:

“Cửu thẩm làm sao vẫn chưa trở lại?”

“Có chuyện gì sao?” sắc mặt lạnh lùng và giọng nói trong trẻo của Tư Dạ Hàn vang lên mở miệng hỏi.

“Cháu đến tìm Cửu thẩm, cũng không phải là tìm người!” Tư Hạ nói xong, ánh mắt lóe lên, ngay sau đó mở miệng nói.

“Đúng rồi, cháu nghe nói… Cửu thẩm lại mới thu nhận một người nghệ sĩ mới, hơn nữa còn là minh tinh hàng đầu của công ty bọn họ, là tiểu thịt tươi đang ăn khách hiện nay á… Thật là nhìn không ra, Cửu thẩm của cháu lại rất có năng lực nha!”

Tư Dạ Hàn nghe vậy, bàn tay đang cầm lấy ly trà chỉ hơi ngừng lại, khó có thể nhìn ra bên trong con ngươi băng lãnh ấy là tâm tình gì.

Thấy Tư Dạ Hàn lại không có phản ứng gì, Tư Hạ dĩ nhiên là không cam lòng, mở miệng yếu ớt nói: “A, cháu ngược lại thật ra không nghĩ tới, Cửu thúc người lại có thể thực sự yên tâm để cho Cửu thẩm đi ra ngoài, còn để mặc cô ấy lần lượt thu nhận nghệ sĩ nam vào dưới trướng của mình nữa chứ, thúc không sợ mọc sừng trên đầu mình sao?

Giới giải trí nhiều tiểu thịt tươi như thế, loạn hoa mê mắt người! Tuổi tác của Cửu thẩm vẫn còn nhỏ, đương nhiên càng thích những người đồng lứa tuổi với mình hơn, Cửu thúc cũng không cần quá tự tin…”

Tư Dạ Hàn còn chưa phản ứng gì nhưng Hứa Dịch ở bên cạnh nghe đến đó, sắc mặt nhất thời có chút khó coi.

Tư Hạ thiếu gia cũng thật là, sợ thiên hạ không loạn sao, quan hệ giữa ông chủ cùng Oản Oản tiểu thư mới vừa hòa hoãn một chút, kết quả cậu ta lại ở trước mặt ông chủ nói bậy nói bạ. Cậu rốt cuộc là tới thăm bệnh, hay là đang chọc giận người nghe đây.

Lấy tình trạng cơ thể của ông chủ hiện giờ, làm sao chịu được kích thích… Nhưng cực kì bất đắc dĩ là hắn hết lần này tới lần khác lại không thể tiết lộ bệnh tình thật sự của Tư Dạ Hàn cho người khác nghe được, nên chỉ có thể mở miệng nói: “Tư Hạ thiếu gia, ngài hiểu lầm rồi, Oản Oản tiểu thư là cải trang thành đàn ông ra ngoài gặp người khác đó.”

Tư Hạ nghe vậy, nhất thời khẽ xì một tiếng: “Cải trang thì thế nào, đừng để đến lúc đó cả nam lẫn nữ đều theo về~”

Giống như không nhìn thấy sắc mặt bắt đầu nguy hiểm của Tư Dạ Hàn dần dần chuyển lạnh, Tư Hạ vẫn còn tiếp tục mở miệng nói: “Ví dụ như, người nghệ sĩ mà Cửu thẩm mới thu nhận là ai, nha, đúng rồi, Cung gia hoa hoa công tử, nghe nói chính là người mà nam nữ đều không kiêng…”

Nghe Tư Hạ càng nói càng không thể tưởng tượng nổi, Hứa Dịch quả thực không nhịn được nữa.

Đang muốn cắt lời, lúc này, sau lưng đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân thật nhanh, vì vậy theo bản năng nhìn về hướng âm thanh truyền tới.

Tiếp đó, ba người bọn họ chỉ thấy một thân ảnh màu đỏ, giống như một trận gió, hướng về phía bọn họ chạy tới.

Cô gái thẳng thừng bỏ quên sự tồn tại của những người bên cạnh, chạy một mạch tới nhào vào trong ngực của Tư Dạ Hàn.

Trong lúc vội vàng, Tư Dạ Hàn đem cô gái đỡ lấy, đồng thời ly trà sâm chợt lắc một cái, suýt nữa hất lên trên người cô.

Tư Dạ Hàn hơi nhíu mày, đang muốn mở miệng nói chuyện, một giây kế tiếp, trên môi lại bỗng nhiên mềm nhũn…

Diệp Oản Oản vừa mới nhào qua liền cúi đầu xuống, thật nhanh tại khóe môi của Tư Dạ Hàn hôn một cái, bởi vì chạy nhanh nên thở dốc, nơi ngực hơi có chút dồn dập phập phồng, trong con ngươi sáng như sao tràn đầy sinh cơ cùng sức sống: “Cục cưng, em đã về rồi! Có nhớ em không?”

Không khí xung quanh Tư Dạ Hàn bởi vì lời mới vừa rồi của Tư Hạ mà trở nên âm trầm, nhất thời bị Diệp Oản Oản xuất hiện mà làm cho tan thành mây khói…

Diệp Oản Oản xoay tròn tròng mắt, vẻ mặt vội vàng cầu khen ngợi: “Nhanh khen em đi! Em mới được thăng chức a! Hơn nữa lại còn thu thêm một người nghệ sĩ nữa nha! Có phải em rất lợi hại hay không?”

Tư Dạ Hàn đặt ly trà trong tay xuống, đỡ lấy cô, sau đó, cực kỳ phối hợp khen ngợi: “Ừ, không tệ.”

Hứa Dịch đang lo lắng muốn chết sợ ông chủ nhà mình tức giận: “…”

Tư Ha thiếu giạ thật vất vả mới khiêu khích được, cho là mình rốt cuộc cũng thành công, nhưng lại chưa kịp đắc ý liền bị ngược một trận làm cho máu phun đầy mặt: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.