Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 428: Chương 428: Hóa giải tử kiếp




Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Anh Kiều

————————-

Tư Minh Lễ cười lạnh, lại hỏi: “Được, coi như giải thích này của cô chấp nhận được đi! Vậy cô mới vừa nói cái tên nội gián kia một tuần lễ trước đi tìm cô, còn nói người Thí Huyết Minh muốn cướp giết gia chủ, cái kia là chuyện lớn như vậy, tại sao cô không trực tiếp báo lại, cho tới bây giờ mới nói ra?”

Diệp Oản Oản thở dài, sắc mặt có chút thất vọng: “Ông chú, coi như là đứa trẻ ba tuổi cũng biết chuyện này không thể tùy tiện tin tưởng người lạ mà đi nói ra, đáng tiếc, ông chú cũng không biết sao?.”

Không đợi Tư Minh Lễ mở miệng, Diệp Oản Oản lại nói: “Khi đó người kia đột nhiên xuất hiện, nói xong những lời đó liền bặt vô âm tín, tôi làm sao biết hắn rốt cuộc là địch hay bạn? Làm sao biết hắn không phải là vì muốn phá hư lần đàm phán này mà cố ý lợi dụng tôi tới ngăn cản A Cửu?

Lúc đó chuyện tôi có thể làm, cũng chỉ là không ngừng nhắc đến chuyện A Cửu lần này đi nước B có thể sẽ có nguy hiểm, để cho anh ấy tăng cường đề phòng mà thôi.

Nhưng vô luận người kia nói rốt cuộc có phải là thực sự hay không, lo trước khỏi cho tai hoạ xảy ra chung quy vẫn tốt hơn, cho nên để phòng ngừa vạn nhất, tôi vẫn nên dựa theo lời nói của người kia mà chuẩn bị một chút đồ ngụy trang, không ngờ lại thực sự có đất dụng võ!

Trải qua nguy hiểm này, tôi mới có thể xác định, người kia hẳn là bạn không phải địch, chỉ là không biết rốt cuộc là ai.

Vốn là tôi tính đợi A Cửu tỉnh lại sau đó cùng anh ấy nói chuyện này, không nghĩ tới liền xảy ra tình cảnh như vừa rồi, lúc này tôi mới hiểu được, người lộ ra tin tức cho tôi nhất định là người trợ lý Hứa phái đi làm nội gián, không lầm được đâu!”

Diệp Oản Oản chỉ có nói mấy câu nhưng câu nào cũng hợp tình hợp lý, giải thích hết thảy điểm khả nghi. Các trưởng lão cũng rối rít trầm ngâm, lộ ra vwe mặt suy tư, nhìn phản ứng này, rõ ràng cho thấy bọn họ cảm thấy lời nói của Diệp Oản Oản có độ tin cậy rất cao.

Nếu không, bất luận như thế nào cũng không có khả năng giải thích được chuyện cô chỉ là một cô gái nhỏ làm sao có thể sẽ có bản lĩnh lớn như vậy được.

Thẳng đến lúc này, Tư Minh Lễ rốt cục mới đổi sắc mặt.

Ông không thể nghĩ tới, cái tiểu nha đầu này chỉ vài ba câu liền hóa giải cái bẫy mà ông thiết kế ra, còn đem cục diện mà ông dày công bày ra đánh bại!

Cái tên nội gián đó rõ ràng đã chết rồi, làm sao có thể chạy đến cô ta lộ ra tin tức được? Cô gái này quả thật là đang ăn nói lung tung!

Một bên lão phu nhân cũng càng nghĩ càng cảm thấy lời của Diệp Oản Oản nói có phần chính xác có thể tin tưởng được, rồi nói: “Cuối cùng là như vậy sao? … Khó trách cháu trước đó một mực nháo đòi không cho tiểu Cửu đi, còn nhất định phải đi theo!”

Diệp Oản Oản gật đầu một cái: “Đúng vậy bà nội, lần này A Cửu có thể được cứu, thực sự là nhờ có người nội gián nằm vùng mà trợ lý Hứa bố trí tại Thí Huyết Minh kịp thời lộ ra tin tức, nếu không kết quả sau đó quả thật là không thể tưởng tượng nỗi!”

Lão phu nhân nhìn Hứa Dịch mặt đầy máu me cùng nước mắt, vẫn như cũ quỳ một chân trên đất, sau một lúc lâu, rốt cuộc mở miệng nói: “Hứa Dịch… Cậu đứng lên đi…”

Hứa Dịch sững sờ chừng mấy giây mới phản ứng được, máy móc mà đứng lên: “Vâng…”

Bên cạnh, Hứa Thường Khôn vốn là đã tuyệt vọng lúc này mặt mày kích động.

Tư Minh Lễ vẫn là một mặt âm trầm, khóe mắt kịch liệt co rúc, nhưng giờ phút này ngay cả lão phu nhân đều đã tin tưởng lời Diệp Oản Oản nói như vậy rồi, Hứa Dịch cùng Hứa gia chỉ sợ trong thời gian ngắn ông cũng không có cớ nào động vào được…

“Ha ha… trợ lý Hứa, thì ra sự thực lại là như thế, chuyện này cũng quả thực là đến đúng lúc nha, lần sau nhất định phải cẩn thận nhiều hơn, đừng biến khéo thành vụng sẽ tốt hơn nhiều.” Tư Minh Lễ khóe miệng co quắp nói.

Hứa Dịch liếc Tư Minh Lễ một cái, cũng không thèm phản ứng lại lời nói của ông.

Tần Nhược Hi chân mày hơi cau lại, cô ta vạn lần cũng không nghĩ tới, một trận tử kiếp, lại bị Diệp Oản Oản khéo léo hóa giải…

“Cảm ơn… Cảm ơn Diệp tiểu thư, đã trả lại sự trong sạch cho con tôi, còn có cả sự trong sạch của Hứa gia nữa!!” Vốn mặt đang xám như tro của Hứa Thường Khôn, nay vẻ mặt rốt cuộc cũng khôi phục lại như bình thường, tràn đầy vẻ kích động, hướng về phía Diệp Oản Oản nói cám ơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.